kẹo trà sữa.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhuận và tớ, từng là một cặp, từng có thời gian rất vui khi cạnh bên nhau. Bạn ấy từng mua milo cho tớ này, thỉnh thoảng tớ buồn tớ dỗi thì cậu ấy cũng biết đường dỗ nữa. Đặc biệt là lúc ấy có bạn, môn toán (tớ kém nhất) khá lên rất nhiều luôn. Nhưng sau giáng sinh, chúng tớ cùng quyết định bước ra khỏi cuộc đời nhau, nghe kì nhỉ, nhưng hôm ấy tớ khóc nhiều, cũng không biết bản thân quyết định đúng không.
Sau đó, vì dịch bệnh nên bọn tớ đều học zoom, tâm trạng tớ cũng dần khá lên vì tớ nghĩ, không gặp cậu ấy bản thân sẽ vui lên thôi.
Cơ mà!!! Bọn tớ vẫn học chung lớp, đến khi được đi học trở lại, cậu ấy làm tớ bất ngờ cực: cậu ấy học giỏi hơn, cao hơn này, còn trông mặt rất rất là cư tê luôn. Chết rồi Trà ơi!!!

3/4/2022
Sáng đầu tuần, tớ đến lớp với tâm trang rất tốt. Mặc dù tớ hi vọng ở nhà xe sẽ gặp Nhuận như hôm qua nhưng không thành, không sao, học cùng lớp mà, việc gì phải sợ.
  Tớ lên lớp, nhìn thấy mọi người viết bài chăm ghê, chợt nhớ ra hôm nay có bài kiểm tra hóa. Tớ cũng lấy sách vở ra học, mà đến lúc xuống sân trường chào cờ vẫn không vào đầu thêm chữ nào (xin thứ lỗi cho sự học kém của tớ nhé).
Hôm nay đặc biệt làm sao, Nhuận suýt ngồi song song với tớ đấy! Thế mà tớ lỡ cơ hội cho bạn khác ngồi trước vì tớ ngại, với lại tớ muốn ngắm Nhuận nên ngồi sau 1 chỗ ngắm cho tiện. Tớ tranh thủ lúc sinh hoạt đầu tuần thì hỏi hóa làm bạn phải quay lên quay xuống chỉ bài, nhiệt tình lắm. Tớ cũng có xin lỗi Nhuận vì tớ làm phiền, nhưng cậu ấy lắc đầu cười, bảo không sao.
Lúc sau Hoàng thấy sợi tóc trắng của tớ, có ý muốn nhổ giúp, tớ thì kiên quyết từ chối rồi nha, Hoàng thì chẳng quan tâm, cứ thế giật thẳng sợi tóc ấy ra, tớ đau rơm rớm nước mắt rồi giận bạn luôn (tính tớ ẻo lả lắm, dễ rơi nước mắt). Đọc qua hai ba trang lí thuyết thì thấy Nhuận đang cầm sợi tóc của tớ nghịch, còn trêu tớ nữa chứ.
"Cậu vừa bảo mình có nhiều tóc trắng xong đấy. Một sợi của cậu chắc phải bằng 8 sợi của mình.."
Đấy, phán được cái câu nghe ghét gớm.

"Đau không?"

"Ừ ,hơi hơi." Ít ra cũng biết hỏi, tớ cũng không ứa nước mắt ra nữa, cười được luôn.

Xong rồi Trà như nhà hiền triết, nhà lí luận quay xuống nói cho bạn nghe vì sao không nên động vào đầu con gái tự tiện như thế, còn nhổ tóc trắng nhiều sẽ như nào, Hoàng chăm chú nghe rồi cũng xin lỗi. Oke Trà cũng dễ tính mà, bỏ qua.

Không hiểu sao hôm nay lạ lắm. Vừa kết thúc tiết 4, tớ quay ra sau lấy sách, chuẩn bị cho tiết sau, tớ thấy Nhuận nằm lên đùi bạn cùng bàn - lớp trưởng!! Vốn là một đứa fan (cứng) của ôtp quốc dân của lớp, Trà đây sẽ chụp cho hai người tấm ảnh đẹp tuyệt vời. Đấy là tớ nghĩ thôi, còn làm thì không dám vì giáo viên vẫn chưa rời lớp. Đành nhìn đến khi Nhuận bật dậy, ui trời ơi, tớ không chắc chắn nhưng nó hơn 4 giây nha, Nhuận nhìn vào mắt tớ 4 giây, tớ cũng nhìn vào mắt Nhuận 4 giây!! Nếu mà thêm xíu nữa miệng tớ sẽ tự nhếch lên vì không tự chủ được hành vi vì bất ngờ quá mất.

Tớ thực sự thích đôi mắt của Nhuận, mắt cậu ấy trong veo, chỉ cần nhìn tớ sẽ mềm xèo lòng luôn ạ.

Bọn tớ tan lớp học thêm lúc 18:00.
Lớp tớ hay trêu Đức là chủ tịch* ( dài lắm tớ giải thích sau nha), vừa trêu Đức xí, quay lại nhìn thấy bạn đang bên lề trái của ngõ. Lúc ấy tớ cười tươi í, cũng thấy bạn một mình bên lề nên tớ bước chân nhanh hơn chút. Trời ơi, chỉ là 2 giây thôi nha, 2 giây tớ quay ra nhìn Nhuận thôi, cười tươi rạng rỡ nhìn bạn, bạn cũng cười theo. Cái nụ cười nó không thể hiện rõ mà nó trìu mến lắm nhe, vả lại còn ở góc ánh sáng thấp nữa, cậu có bít cậu nhìn tuyệt vời lắm không Nhuận ơi???

Mai lớp tớ có 2 tiết sinh, mà chúng tớ ở đội tuyển sinh nên tớ nhắn tin hỏi bạn ý xem liệu có xuống dưới ngồi được không, bạn đồng ý cái rụp. Nhanh quá không?!?

:"mai tớ xuống ngồi với cậu nhé"

:"oke".

Nhuận thì tớ không biết, chứ Trà tớ thì sướng điên. Nhưng mà vấn đề lo nhất, là phản ứng của mọi người á, vừa vui vừa lo, nhưng thôi tớ cứ ngủ sớm để xinh đẹp đã^^.

*Lớp tớ từng phong nhân vật để chuẩn bị cho hội diễn, trong đó không ai hợp vai chủ tịch diễn cùng với bạn lớp phó văn thể mĩ. Lúc ấy Đức bỗng xuất hiện, làm nên thành công của vai diễn. Từ đó Đức luôn được gọi là chủ tịch, cậu í cũng khoái lắm=))
4/10/2022

Tớ xuống ngồi với Nhuận, thật sự chỉ mong mọi người không nhìn tớ với ánh mắt kì lạ thôi à.
Ngồi nói chuyện với nhau nè, èo thỉnh thoảng cậu í còn giải thích bài làm, cách giải cho tớ, mượn bút tớ xong còn chạm phớt qua tay tớ luôn eooiruru.

Chẳng hiểu sao tớ còn viết note cho cậu í, vì bạn dễ thương quá..
"We look adorable XX"
Lúc mở ra Nhuận còn bất ngờ, những chắc bạn ý hiểu nên tủm tỉm gập vở lại. Này là sao nhỉ? Là sao nhỉ?!?
Lúc sau bạn cho tớ 1 viên kẹo trà sữa, tớ không chịu thua, cho lại bạn viên trà sữa chân châu đường đen, tớ thêm mảnh note :"mine is sweeter than yours^^"

"The owner is better.X"
È hèm, hơi gì rồi nhá, tớ ngại lắm rồi cũng gập mảnh note ấy lại rồi vào học.
Có khi tớ phải làm trà xanh đi chia rẽ otp của tớ saoTT..

Ê nhưng mà, trưa nay Nhuận nhắn tin lạnh lùng lắm nhé, đại loại là tớ khuyên cậu ý nên ngủ trưa chiều chống đỡ 5 tiết văn, nhưng mà bạn ý trả lời qua loa lắm, có phải vì cậu ấy không thích như thế không nhỉ? Hôm nay còn có ý giữ chỗ lại cho mình lúc bạn cùng bạn cậu ấy đòi chỗ cơ... thôi ít ra Nhuận cũng bảo mình ngủ đi, bái bai Trà khò xíu đây.

Uchuchu huhuhu Nhuận ơi là Nhuận bạn cứ nhìn như thế thì tớ chết sớm vì đau tim đóTT

Bạn nhìn tớ lúc chuẩn bị chấm bài, thật sự mặt thơ kinh khủng. Tớ có nói thầm chữ cute, nói thầm thôi nên chắc bạn không biết đâu hehe. Trà ước có thể chụp luôn một bức ảnh cậu ấy nhìn tớ, nhưng mà sợ các bạn nhìn nên ngại hic..

Nói thật chứ tớ thích đôi mắt cậu, cực kì luôn đó!

Èo rồi các cậu biết gì không? Tối đó về mình như con điên về thổ lộ với bạn hết. Nào là bạn hôm nay nhìn đáng yêu lắm, nào là da bạn lúc đó đẹp ghê, bla bla.. mình nhiều chuyện lắm nhưng mà toàn bồi thêm câu gì đó để bạn không nghĩ mình là stalker á. Bạn cũng oke cảm ơn các thứ.
Nay Nhuận đòi ngủ sớm nha, 8 rưỡi đã kêu muốn đi ngủ rồi. Thôi cứ ngủ đi, tớ còn viết nốt xíu xiu nhật kí rồi tớ cũng ngủ, hè hè.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net