CHƯƠNG 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jessica cầm một phần bữa ăn sáng đi tới phòng bệnh của bà, vừa vào cửa liền cảm thấy kinh hãi, bà không có ở trong phòng bệnh, không chỉ như thế, ở trên giường bệnh lại là một người bệnh nhân khác.

Cô cho là mình đi nhầm phòng, lùi lại mấy bước ra khỏi phòng bệnh, nhìn kỹ số phòng trước cửa phòng bệnh, không sai nha, chính là chỗ này.

Đột nhiên, một dự cảm chẳng lành dâng lên trong tim cô, cô vội vàng xông tới bắt lấy cánh tay người bệnh nhân kia hỏi thăm: "Làm sao bà lại nằm ở đây, bà của tôi đâu?"

Người đàn ông trẻ tuổi bên cạnh thấy thế vội vàng thô lỗ đẩy cô ra, lớn tiếng mắng: "Chúng tôi làm thủ tục nằm viện ở đây, không biết cái gì bà của cô hay bà của ai, cô đi mau ..., không cần đến làm phiền umma tôi nghỉ ngơi!" Nói xong, anh ta kéo kéo đẩy đẩy Jessica ra khỏi phòng bệnh, sau đó phịch một tiếng đóng cửa phòng lại.

Bị nhốt ở ngoài cửa, Jessica lòng như lửa đốt, ba bước thành hai bước xông về chỗ y tá, thở hồng hộc hỏi: "Cô y tá, xin hỏi bệnh nhân giường số 9 phòng 227 đi đâu rồi?"

Cô y tá không cần tra sổ, trực tiếp nói cho cô biết: "Jung tiểu thư, cô không cần gấp gáp, bà của cô không có việc gì, chỉ là đã được chuyển tới phòng bệnh hạng nhất rồi, cô lên lầu đến phòng bệnh hạng nhất là có thể tìm được bà."

"Hạng nhất. . . .phòng bệnh hạng nhất?" Jessica đột nhiên bị đáp án này làm cho sợ ngây người, âm thanh không nhịn được có chút lạc đi.

"Chuyện này. . . . . . Điều này sao có thể? Cô y tá, cô có phải nhớ nhầm hay không? Tôi không có yêu cầu chuyển bà sang phòng bệnh hạng nhất. . . . . ."

Y tá nhìn cô chăm chú, rất lễ phép nói: "Thật xin lỗi, tôi cũng không biết có chuyện gì xảy ra, từ tối hôm qua đã chuyển qua chỗ khác rồi, là bác sĩ Choi tự mình đến chuyển phòng bệnh, cô có thể tìm bác sĩ Choi hỏi một chút xem sao."

"Vậy. . . . . .bác sĩ Choi hiện tại ở đâu?"

"Xin lỗi, tôi không rõ lắm, Jung tiểu thư, nếu như cô có nghi vấn khác thì cô đi lên tầng cao nhất, có lẽ bác sĩ Choi bây giờ đang ở đó kiểm tra thân thể của bà."

"Ah. . . . . . Cảm ơn!" Jessica cảm ơn cô y tá, ôm tâm tình thấp thỏm đi về phía thang máy, trong lòng âm thầm suy đoán xem có chuyện gì xảy ra.

Tại sao đang êm đẹp bà lại được chuyển sang phòng bệnh hạng nhất? Ở nơi đó một ngày chính là mấy vạn, cô làm sao gánh được? Mặc dù Im Yoona cho cô năm trăm vạn cô chưa có tiêu hết, nhưng mà số tiền còn lại cô tính toán tất cả đều để cho bà dưỡng lão, không muốn tùy tiện tiêu hết.

Chớp mắt một cái, thang máy đã dừng lại ở tầng trên cùng, cô bước ra khỏi cửa chính thang máy, đối mặt với cách bài biện hành lang mà chắt lưỡi hít hà.

Cuối cùng, một lần nữa cô thấy được cái gì gọi là chênh lệch giàu nghèo rồi, nhìn thấy hành lang này cô có chút không tin nơi này là bệnh viện, bố trí cùng nhà triển lãm không khác biệt mấy, khắp nơi đều là các bức tranh vô cùng đẹp.

Một người y tá dáng dấp ngọt ngào đi tới trước mặt cô, "Xin hỏi cô là Jung tiểu thư sao?"

Cô không để ý quan sát bài biện nơi này nữa, vội vàng nói: "Đúng, tôi là Jessica Jung, xin hỏi bà của tôi có phải ở chỗ này hay không?"

"Đúng, xin cô đi theo tôi!" Y tá nói xong, xoay người, dẫn Jessica đi tới một gian phòng bệnh thì dừng bước lại, ưu nhã nói: "Jung tiểu thư, bà đang ở bên trong, mời vào!"

"Cám ơn!" Đơn giản cảm ơn một tiếng, Jessica đẩy cửa phòng bệnh ra, liền nhìn thấy một bóng lưng quen thuộc trước mắt, khiến cho tim của cô không khỏi đập lỡ một nhịp.

Ngay sau đó, cô nghe thấy giọng nói: "Bà, a, há mồm, quả táo này có ngọt không?"

Âm thanh của bà truyền đến, "Thật ngọt, ăn ngon. . . . . ."

"Im Yoona, làm sao Yoong lại ở đây?" Jessica xác định thân phận của người này xong liền bị kinh sợ, vội vàng nhảy vào quát to.

Yoona hơi uốn éo người, mắt liếc nhìn nàng, giọng nói nhàn nhạt : "Em tới rồi, đáng tiếc đã chậm, cũng không sợ bà chưa ăn bữa ăn sáng sẽ đói bụng sao."

Cô không hiểu đi tới trước mặt Yoona, ánh mắt rất khủng bố nhìn cậu chằm chằm, "Im Yoona, Yoong rốt cuộc là đang làm cái quỷ gì?" Cô gầm nhẹ hỏi.

Jessica vừa mới mở miệng đang chuẩn bị chất vấn Yoona mấy câu, âm thanh liền bị bà cắt đứt, bà duỗi tay về phía cô nói, "Sica à, cháu tới rồi, nhanh ngồi xuống!"

Jessica hung hăng trừng mắt nhìn Yoona, đổi nụ cười ngọt ngào nắm tay bà ngồi vào thành giường, "Bà, bà ăn sáng xong chưa?"

"Ăn xong rồi, là cậu Im đưa tới cho bà, đứa bé này cũng thiệt là, kết hôn là chuyện lớn như vậy cũng không nói với bà, có phải ghét bỏ bà rồi hay không hả ?" Khuôn mặt nhiều nếp nhăn của bà lộ ra vẻ oán trách.

"Không có, cháu làm sao lại ghét bỏ bà, bà, bà không cần suy nghĩ lung tung. . . . . ." Jessica vừa an ủi bà vừa không để lại dấu vết mà đá Yoona một cái.

Người đàn ông đáng chết này lại dám gạt cô làm chuyện như vậy, thật là tức chết cô, nhưng làm sao Yoona biết bà? Cho tới bây giờ cô cũng chưa từng nói với cậu nha.

"Sica, cậu Im chẳng những bề ngoài anh tuấn, con người còn tốt như vậy, cháu thật là nhặt được báu vật, cháu tính tình hung dữ, cũng không nên khi dễ nó nha."

Yoona phì một tiếng thiếu chút nữa bật cười, xem đi, người phụ nữ này xấu tính đến nỗi ngay cả bà cũng không yên tâm.

Jessica trừng mắt nhìn Yoona cảnh cáo, lúc này mới cười tủm tỉm với bà nói: "Dạ dạ dạ, cháu biết rồi, bà, bà nghỉ ngơi một lát trước đi, cháu với cậu ấy nói chuyện một lúc." Nói xong, cô đứng lên, nắm lấy cổ áo Yoona kéo cậu ra khỏi phòng bệnh, mà Yoona không phản kháng chút nào.

Đi ra ngoài cửa, Jessica đóng cửa phòng lại xong, lập tức biến thân thành mẫu con cọp, hai tay chống nạnh khí thế hung hăng nói: "Im Yoona, Yoong thành thật khai báo cho em, tại sao lại biết bà? Còn nữa tại sao Yoong lại đem chuyện chúng ta kết hôn nói cho bà biết?"

Yoona khoanh tay dựa vào trên vách tường hành lang, cà lơ phất phơ không chút để ý nói: "Em đoán đi, đoán đúng có thưởng!"

"Này, đừng đùa!"

Khóe miệng Yoona chứa đựng cười mờ ám, tròng mắt đen nhánh lộ ra chút ánh sáng làm cho người ta không nhìn ra thâm ý, "Em nên nói cho Yoong biết trước, tại sao em lại muốn thay bà gánh khoản tiền thuốc thang lớn như vậy?"

"Chuyện này. . . . . . Đây là chuyện của em, không có liên quan gì đến Yoong!" Không biết vì sao, ánh mắt của Yoona, vấn đề Yoona hỏi, khiến mặt của cô đỏ lên, cô không muốn nói cho cậu biết nguyên nhân.

"Thật không liên quan tới Yoong sao? Dù sao. . . . . ." Yoona dừng một chút, ánh mắt nheo lại, mới tiếp tục nói: "Dù sao, tiền em dùng chữa bệnh cho bà cũng là tiền của Yoong!"

"Yoong. . . . . ." Jessica giật mình, nhất thời không tìm được từ để nói, nhưng vẫn quật cường nói: "Khoản tiền kia Yoong đã cho em, em thích làm gì thì làm, tiêu gì thì tiêu, Yoong không quản được!"

Yoona ngoài dự đoán của cô, nâng lên tay, mập mờ mà dùng đầu ngón tay khẽ vuốt gương mặt của cô, "Em là vì giúp bà trả phí phẫu thuật, nên lúc Yoong nói Yoong có thể trả cho em năm trăm vạn thù lao, em mới đồng ý cùng Yoong kết hôn sao?"

Jessica bị sự dịu dàng đột nhiên xuất hiện của Yoona dọa cho phát sợ, vội vàng lui về phía sau một bước né tránh Yoona chạm tới, mặt đỏ tới mang tai mà nói: "Yoong sờ mặt em làm cái gì?"

Yoona xấu xa cười, ác ý nhíu mày nói với cô, "Yoong sờ bà xã của mình cũng không được sao?"

Jessica ra sức coi thường đầu ngón tay của Yoona vừa khiến cho cô rung động, mạnh miệng nói: "Yoong. . . . . . Ở nơi công cộng, dĩ nhiên không được!"

Yoona cười khẽ một tiếng, cánh tay dài duỗi ra, ôm cô vào trong vòng tay, xoay người một cái đè cô trên vách tường, cúi đầu hôn lên môi cô.

Người phụ nữ này, đã khiến Yoona không cách nào buông tay được nữa, khi cô nhảy xuống biển giúp cậu giữ lấy tấm ảnh ba mẹ cậu, cũng đã tiến vào tim cậu, chiếm giữ một vị trí vô cùng quan trọng trong lòng cậu.

Hiện tại, thiện lương của cô càng khiến Yoona rung động, cậu đã cùng bà cụ nói chuyện một lát, quá khứ của cô, cậu cũng hiểu biết thêm một chút.

Tình cảm biết ơn, sự báo đáp của cô làm Yoona cảm động, trong xã hội mưu cầu lợi ích này, rất khó tìm được một người như cô.

Jessica đầu tiên là bị Yoona hôn dọa cho phát sợ, nhưng chỉ là trong giây lát, cô cũng trầm luân trong nụ hôn mạnh mẽ của cậu, cũng chìm đắm thật sâu vào trong đó không muốn tỉnh lại. . . . . .

"Khụ. . . . . . Khụ khụ. . . . . ." Đột nhiên, mấy tiếng lúng túng ho nhẹ truyền tới bên tai hai người.

Yoona lưu luyến rời khỏi đôi môi đỏ mọng của Jessica, không vui trừng mắt nhìn tên có lá gan cắt đứt nụ hôn nóng bỏng của cậu, Choi Sooyoung, tức giận nói: "Có chuyện gì sao?"

Jessica phát hiện cảnh mình cùng Yoona hôn nhau vừa rồi lại bị người khác nhìn thấy, không khỏi cảm thấy xấu hổ, dường như muốn tìm hố trốn đi.

Nhưng đối phương là bác sĩ điều trị của bà, cho nên cô không thể giấu mình, cô chỉ có thể ló ra khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng, lúng túng gật đầu chào Sooyoung, "Bác sĩ Choi."

Sooyoung cố nén cười, nhạo báng nhìn Yoona, "Im thiếu gia, coi như anh có đói khát đến không thể nhịn được nữa, cũng không thể đem hành lang bệnh viện chúng tôi làm thành phòng khách của khách sạn nha." Những lời này khiến Jessica càng không có mặt mũi nhìn anh, cô cúi đầu thật thấp, bộ dáng đà điểu lùi lại, đi về phòng bệnh của bà trước.

Nhưng mà Yoona lại duỗi cánh tay dài ra, ôm cô vào trong lòng, trước mặt Sooyoung nói: "Cậu câm miệng cho tôi!"

Sau đó nhìn Jessica nói: "Để Yoong giới thiệu cho em, Choi Sooyoung là con trai của thím Choi, không phải người ngoài, về sau em không cần khách khí với cậu ấy!"

"Cái gì? Anh ấy là con trai của thím Choi?" Kinh ngạc khiến Jesscia tạm thời quên mất lúng túng vừa rồi, mắt mở to quan sát Sooyoung.

Cái thế giới này cũng quá nhỏ đi, thế nào đi tới đi lui đều là người quen biết? Yoona nghiêm mặt nói: "Sooyoung, ca phẫu thuật của bà tỷ lệ thành công là bao nhiêu?"

Sooyoung cũng thu hồi hẳn nhạo báng, nghiêm túc nói: "Áp dụng thủ thuật tiên tiến của Mỹ tỷ lệ thành công bảo đảm 100% , nhưng mà đối với phẫu thuật của bà tôi nắm chắc bảy phần, 70%."

Yoona gật đầu một cái, lộ ra vẻ mặt hiếm khi nghiêm túc, "Được, như cậu nói, bảy phần nắm chắc như vậy là đủ rồi, hiện tại, tôi đem người thân duy nhất của vợ tôi giao cho cậu, tôi muốn bà còn sống vào phòng giải phẫu, cũng phải còn sống đi ra, nếu như bà có mệnh hệ gì, anh em chúng ta coi như xong!"

Yoona hiểu ý nghĩa của bà lão đối với Jessica, nếu như bà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, người phụ nữ trong ngực cậu này nhất định sẽ đau lòng, mà cậu, không muốn cô đau lòng!

Sooyoung khẽ mỉm cười, "Vì giữ lại người anh em là cậu, tôi chỉ có thể làm hết sức!" Nói xong, anh đẩy cửa phòng bệnh ra đi vào, như thường lệ kiểm tra thỏa đáng cho bà.

Yoona cúi đầu nhìn vẻ mặt cảm động của Jessica, cũng khẽ mỉm cười, "Em không có lời nào muốn nói với Yoong sao?"

"Em. . . . . ." Jessica đỏ mặt cúi đầu, trong lòng do dự nửa ngày, lúc này mới dùng âm thanh cực thấp nói: " Cảm. . . . . . Cảm ơn Yoong!"

"Cũng chỉ là cảm ơn thôi?" Yoona cố ý nhíu mày.

"Không. . . . . . Nếu không Yoong còn muốn thế nào?"

Jessica bị tầm mắt nóng rực của Yoona nhìn chăm chú toàn thân, cảm thấy không được tự nhiên, cái tên mê người này, ở trong khoảng thời gian này không những cho cô vô hạn ấm áp, lại càng làm cho cô cảm nhận được cái gì gọi là thân thiết cùng cưng chiều.

 Cô thật sự không ngờ Yoona lại có thể vì cô mà làm nhiều chuyện như vậy, cô thật sự rất cảm động, cảm động đến nỗi khiến cho cô ngoài những lời này, căn bản là không nói được cái gì khác nữa.

Yoona thương yêu vuốt vuốt tóc cô, "Em đó, về sau không cho phép em kín tiếng như hũ nút cái gì cũng không nói cho Yoong biết, nhớ, Yoong chính là chồng của em, vô luận có chuyện gì Yoong cũng sẽ che chở em, là chỗ tựa cho em dựa vào!"

Jesscia không được tự nhiên ngẩng đầu lên liếc Yoona một cái, lại lập tức cúi đầu , lầm bầm hỏi: "Tại sao lại đối tốt với em như vậy?" Tất cả hành động của Yoona đều làm cho cô cảm động, nếu như cậu chỉ muốn chứng minh mình là một người đàn ông tốt, như vậy thì cậu đã làm được rồi, nếu như cậu nghĩ muốn chứng minh cậu là một người đàn ông có thể đem lại cho phụ nữ cảm giác an toàn, cậu cũng đã làm được, nếu như cậu nghĩ muốn biết cô có phải đã thật sâu yêu cậu, cậu giống nhau đều làm được.

Nhưng, mục đích của tất cả mọi việc Yoona đang làm đây, lại làm cô mê hoặc. . . . . .

"Bởi vì. . . . . .Em là vợ của Yoong. . . . . ."Một câu nói đơn giản lạnh nhạt , nhưng lại bao gồm quá nhiều hàm nghĩa.

Người phụ nữ này là vợ của Yoona, cho nên chính là trách nhiệm của cậu, cô chính là nghĩa vụ của cậu, cô chính là trân bảo cậu nên quý trọng, bảo vệ thật tốt.

Yoona lần nữa đem cô ôm vào trong lòng, đem miệng áp vào lỗ tai của cô, nhẹ giọng nói: "Còn có một lý do nữa là bởi vì. . . . . . Yoong phát hiện trong lúc vô tình Yoong đã. . . . . . Yêu cái người phụ nữ ngốc là em. . . . . ." Thấy hai má cô đỏ lên, Yoona trầm giọng cười một tiếng, "Không biết cái lý do này, rốt cuộc có đủ hay không?"

"Cái gì?"

Yoona cùng Jessica tay nắm tay đi vào nhà, trên mặt cô vợ mới cũng treo nụ cười hạnh phúc sảng khoái, hai người còn vừa đi vừa nói vừa cười, liếc mắt đưa tình, quên hết tất cả.

Mới vừa bước vào phòng khách, thím Choi vội vội vàng vàng chào đón, "Thiếu gia, lão gia có dặn, sau khi cậu trở về thì đến thư phòng tìm ông, ông có chuyện rất quan trọng muốn nói với cậu." Nói xong, thím Choi dùng ánh mắt thương hại nhìn Jessica.

Yoona buông bàn tay vẫn nắm chặt tay Jesscia ra, thân mật vỗ vỗ lưng cô, dịu dàng nói: "Ông nội chắc có công việc muốn tìm Yoong bàn bạc, em trở về phòng trước, tắm rửa thay quần áo đi."

Jessica đưa mắt nhìn Yoona đi vào thư phòng của Im Yoochun ở lầu một , sau đó nhìn về phía thím Choi đang lo lắng vô cùng, "Thím Choi, đã xảy ra chuyện gì sao?"

Sau khi Yoona thổ lộ với cô ở bệnh viện, rốt cuộc cô đã biết trong lòng cậu cũng giống như cô đối với cậu, cũng hết sức quan tâm nhất cử nhất động của cô, phần hạnh phúc đột nhiên tới này làm cho cô ứng phó không kịp, nhưng đồng thời cũng làm cho cô hạnh phúc không thôi.

Nếu cô đã là một thành viên của gia đình này, tự nhiên muốn quan tâm trong nhà đã xảy ra việc gì.

Thím Choi ngập ngừng muốn nói, nhưng cũng không có nói gì, chỉ thở dài một cái, "Thiếu phu nhân, cô lên lầu nghỉ ngơi trước đi, tôi đi dọn dẹp phòng bếp một chút." Nhìn bóng dáng vội vã của thím Choi, một loại dự cảm chẳng lành xông thẳng lên tim của cô.

Mang tâm tình thấp thỏm cô đi về phía thang lầu, lên hai bậc thang, nhưng ngay lúc đó cô quyết định từ trên bậc thang đi xuống, nhẹ chân nhẹ tay đi tới trước cửa thư phòng của Im Yoochun, nghiêng mặt đưa lỗ tai dán vào trên ván cửa.

Yoona vừa đi vào thư phòng, nhạy bén lập tức nhận thấy được một cỗ khí tức khác thường, cậu khẽ vặn đôi mày kiếm đi tới ngồi vào phía sau bàn làm việc trước mặt Im Yoochun, cung kính hỏi: "Ông nội, ông gọi cháu tới có chuyện gì không?"

Im Yoochun giơ tay lên, "xọat" một tiếng, đem một xấp báo ném tới trước mặt Yoona, tức giận nói: "Chính cháu xem đi!"

Yoona không hiểu, cầm lên tờ báo lên xem, sau khi nhìn tựa đề trang đầu tin tức đột nhiên biến sắc.

Chị hai xã hội đen ngày trước, vì muốn gả vào nhà giàu mà không chừa thủ đoạn nào, chim sẻ hóa phượng hoàng, mẫu bằng tử quý (mẹ nhờ vào con) mà được gả vào nhà giàu. Phía dưới viết chính là cuộc sống trước kia của Jessica, hơn nữa thêm mắm thêm muối viết rất khó coi, chẳng những đem cô tả thành một người phụ nữ làm ở quán rượu đêm phóng đãng, còn bịa đặt những chuyện không đúng sự thật bôi nhọ cô.

Nhìn những thứ này khiến Yoona dâng trào tức giận, không nhịn được giận dữ mà đem tờ báo xé tan tành, không ngừng quát mắng: "Đáng chết, cháu biết ngay Choi Yoojin sẽ đâm sau lưng mà, nhất định là cô ta, nhất định là cô ta đem những chuyện này truyền ra ngoài".

Im Yoochun trầm giọng nói: "Chuyện bây giờ đã xảy ra rồi, cháu nghĩ làm thế nào để giải quyết việc này?"

"Ông nội, ông không bởi vì những thứ tài liệu này mà tin tưởng Sica là loại người như thế chứ?" Trực tiếp hỏi Im Yoochun, lúc trước ông luôn luôn có một phản ứng chính là bảo vệ Jessica Jung.

"Nói nhảm, ông tin tưởng vào mắt nhìn người của ông, nếu như Sica thật là loại người như thế, cháu cho rằng ông sẽ cho phép nó bước chân vào nhà ta sao?" Ông tung hoành trên thương trường năm mươi mấy năm, nhìn người dĩ nhiên là chuẩn nhất .

Hơn nữa, ở trong ngăn kéo bàn làm việc của ông, hiện tại có một một ngăn tủ đã khóa lại, chứa toàn bộ báo cáo về Jessica, tất cả về Jessica Jung, ông đã sớm điều tra nhất thanh nhị sở (đầy đủ rõ ràng).

Không chỉ như vậy, ông còn len lén cầm tóc của Krystal đi làm xét nghiệm DNA, kết quả chứng minh Krystal trăm phần trăm là chắt của ông.

Đừng tưởng rằng ông là một lão già hồ đồ, không biết phân biệt tốt xấu mà bắt buộc cháu của mình cùng một người phụ nữ xa lạ kết hôn, lần đầu tiên ông thấy Krystal, ông liền nghiệm chứng suy đoán trong lòng mình .

Yoona cảm xúc vô cùng kích động nói: "Như vậy, ông nội, ông nói việc này nên làm cái gì?"

"Ngu ngốc, việc này còn cần ông dạy cho cháu sao? Vợ của mình bị người ta vũ nhục như vậy, nếu như không thể lấy lại công đạo cho vợ, cháu cũng không xứng làm cháu của Im Yoochun ông!"

"Được, vậy cháu lập tức phái người đánh gục tòa soạn báo này, thuận tiện. . . . . ." Yoona cười lạnh: "Thuận tiện còn có công ty Choi thị!" Nói xong, Yoona nặng nề bước đi ra ngoài, mở cửa thư phòng ra, cậu bất ngờ phát hiện Jessica đứng ngay tại cửa ra vào .

Yoona hít vào một hơi, vội vàng đưa tay bắt lấy hai vai của cô, "Sica, em nghe được những gì rồi hả ?" Jessica không thèm quan tâm đến lời Yoona nói, bỗng dưng dùng sức đẩy cậu ra, tự mình xông vào thư phòng Im Yoochun, liếc mắt liền thấy tờ báo bị Yoona xé vụn, cô ngồi xổm xuống nhặt mảnh vụn tờ báo từ trên mặt đất lên liều mạng ghép lại với nhau.

"Không nên nhìn những thứ đồ bỏ đi này!" Yoona đưa tay giật lấy tờ báo trong tay cô, nhưng Jessica lại linh hoạt vòng qua tránh thoát tay của cậu.

Khi cô vừa nhìn thấy tựa đề trước mặt thì không nhịn được toàn thân run rẩy, ánh mắt tan rã, sắc mặt cũng vô cùng khó coi trắng bệch ra.

Nếu đổi thành cô trước kia, đối với loại báo viết này ngay cả tiếng hừ lạnh cô cũng lười phải cho, nhưng mà bây giờ cô đã gả cho Im Yoona.

Cô mất thể diện đồng thời Im Yoona cũng mất thể diện, ngay cả Im Yoochun cũng mất thể diện theo, cô yêu thương bọn họ, không hy vọng bởi vì quá khứ của mình mà ảnh hưởng đến thanh danh của bọn họ.

Yoona rốt cuộc cũng giành lấy tờ báo trong tay của cô ném vào trong thùng rác, sau đó đem cô kéo vào trong ngực, ôm chặt cô, cảm nhận sự run rẩy của cô, sử dụng hai cánh tay kiên cường của mình đem quyết tâm của cậu truyền đến cô, làm cô bình tĩnh lại, âm thanh vô cùng kiên định: "Yên tâm đi, Yoong nhất định sẽ thay em lấy lại công bằng!"

Thật lâu sau, ánh mắt mờ mịt tan rã của Jessica rốt cuộc từ từ ngưng tụ đến trên mặt của Yoona, âm thanh vô lực, "Yoona, em muốn. . . . . . Chúng ta vẫn nên ly hôn đi!" Trong nháy mắt, Yoona thậm chí thấy được sự tuyệt vọng ở trên mặt cô.

Jessica như vậy vừa khiến cho Yoona đau lòng lại vừa khiến cho cậu khổ sở, tại sao một cô gái tốt như vậy, lại phải chịu loại đối đãi như thế này? Yoona ôm cô vào trong ngực vô cùng thương yêu , "Không cho phép em nói bậy, nếu đã vào nhà của chúng ta, em đừng mơ tưởng rời đi!" Yoona lạnh giọng quát cô, cười lạnh nói: "Em yên tâm, không quá ba ngày, Yoong sẽ làm tòa soạn báo này ở trước mặt tất cả giới truyền thông nhận lỗi với em, còn có Choi Yoojin, Yoong sẽ khiến cho cô ta hối hận cả đời vì tất cả những việc mình đã làm!" Dám làm tổn thương người phụ nữ của Im Yoona cậu, cậu nhất định sẽ làm cho cô ta chết không có chỗ chôn!

"Không!" Jessica dùng sức đẩy Yoona ra, vẻ mặt buồn rầu nói: "Yoona, em biết rõ Yoong và ông nội đối với em rất tốt, nhưng mà em không thể chỉ bởi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net