#Blog11: Thất tịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Em bé vui vẻ bước đến bên cạnh chú cà phê đang ngồi trên sofa xem tivi, ngước nhìn chú đầy mong chờ.
  "Thất tịch này Pi muốn em tặng gì?"
Chú khẽ xoa đầu em bình thản nói:
  "Uhm... Cũng không cần gì đặc biệt đâu." Rồi lại tiếp tục chăm chú xem tivi.
Trả lời như vậy khác nào chú bảo bé tự nghĩ đi, bé mà nghĩ ra thì đâu cần hỏi chú làm gì chứ...
  "Thì Pi cứ nói đi... muốn gì cũng được."
Em bé vẫn kiên trì gặng hỏi chú nhưng hình như chú không tập trung lắm, chú còn mải xem trận bóng đang chiếu trên tivi nên cứ ậm ừ cho qua chuyện.
  "Pi không cần gì đâu..."
Em bé nhíu mày, nhìn chú đang không quá để tâm đến em đang ngồi bên cạnh, rốt cuộc không chịu nổi liền nhoài người sang muốn giành điều khiển trong tay chú.
  "Không cho Pi xem nữa..."
Kết cục em còn chưa với được thì chú đã kịp né đi, thuận tiện vứt điều khiển sang một bên, kéo lấy cổ tay em, chớp mắt một cái trời đất đảo lộn em bị đè xuống dưới người cao lớn kia.
  "Là Nong nói đấy nhé...rằng muốn gì cũng được..."
Em bé bắt đầu cảm thấy hối hận, nhưng nam tử hán thì lời đã nói ra không thể tùy tiện rút lại được, đành khẽ nuốt nước bọt, gật gật đầu mà trong lòng dâng lên cảnh giác...
Chú cà phê nhìn dáng vẻ cảnh giác của em mà khóe miệng khẽ cong lên, đồng thời cúi người xuống thấp hơn một chút, dùng âm lượng nhẹ bẫng như không khí khẽ nói bên tai em.
  "Vậy được......... Anh muốn em...."

Thôi xong!!!!!!☺☺☺

#Lealia: up đêm khuya cho nó high nè😁😁. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ he, luôn iu thưn và ủng hộ toii nha, love you all❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net