I

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đứng giữa khu phố nhỏ nhắn, em mang tâm trạng phấn khởi rồi khỏi văn phòng. Em cũng chẳng biết rằng mình sẽ đi đâu. Nhưng hiện tại tâm trạng của em thật sự tốt nên em không muốn ngồi trong văn phòng cả ngày đâu. Nhìn cẩu lương có đầy ở khắp văn phòng cũng khiến em muốn bỏ đi. Em có chút bối rối. Em chẳng biết đi đâu luôn. Mà lỡ đi rồi, chẳng nhẽ em lại quay về ăn cẩu lương. Không không!  Em biết rồi. Em sẽ nhắn tin hỏi RenJun - ông anh "ít" phát cẩu lương cho em nhất. Vì ổng hay biết mấy chỗ đẹp đẹp và chill chill lắm. Để ổng dẫn bồ ổng đi á.

King1head_lele
Hyung!                                                                                                                                                     

Moonmin_lover
Cái giề???

King1head_lele
Giờ này ở đâu có chỗ nào đẹp
                                                                                                        
                                       Moonmin_lover

                              Đừng có nói với tao là 
          mày cúp làm để đi kiếm bồ nhan

King1head_lele                                   
Củ lạc giòn tan?
Đm ông nghĩ gì vậy?
Yêu cái con heo Moonmin quá lú à

                                        Moonmin_lover
                Này nhá, nói cho mày nghe là 
           yêu Moonmin là duyên phận đó.
    Mà Moonmin không phải là heo em
                                                  ấy là hà mã
                                     
King1head_lele 
Thôi thôi đm
Đã nắng mà gặp ông nữa
Nôn ra cái địa chỉ chỗ nào
ngồi mát mát coi
                                                        
                     
                                   Moonmin_lover     
              Mày mà đéo phải cây ATM của 
                          tao là tao siết cổ mày rồi
              22/03,Đường Y, gần thư viện cũ

King1head_lele 
Oke
Thank you my bro                                                           

                                        Moonmin_lover
          Một orange mocha frappuchino
                                 Một espresso 3 shot
                               Nhé em trai thân yêu

King1head_lele 
Đù
Mua cho bồ ông nữa à

                                        Moonmin_lover
                          Dạo này Jaemin lại thèm
                                   
King1head_lele 
Tôi không có nhu cầu ăn cẩu lương

                                        Moonmin_lover
                                                Thích vậy ó,
                                             Chịu thì chịu
                                  Không chịu thì chịu
King1head_lele 
😀

Em có được địa chỉ từ RenJun thì nhanh chóng đến đó. Nếu không thì em sẽ cháy nắng mất. Em chỉ mất vài phút để đến nơi, chỗ này gần hơn em nghĩ. Hoặc có lẽ là do mùi thơm của cà phê thu hút, dẫn đường em đến đây. Em đẩy nhẹ cửa bước vào, tiếng lách cách của chiếc chuông được treo trên cửa kêu lên thật vui tai.

Chẳng thấy nhân viên nào nên em tự mình lựa một chiếc bàn nhỏ đối diện với cửa sổ và hơi khuất tầm khi mới bước vào. Vì đơn giản là em không thích gây sự chú ý và chỗ này cũng ít nắng. Em rất ghét nắng. Trong lúc nhàn rỗi em nhìn xem mọi thứ xung quanh đây. Chiếc chuông nhỏ đặt trên bàn thu hút sự chú ý của em. Em như con mèo nhỏ nhìn chằm chằm vào chiếc chuông quan sát. Sau khi chắc chắn nó không làm hại em. Em liền dùng tay bấm, em có vẻ thích nó. Liền bấm tiếp một chú mèo nhỏ đang chơi đùa với đồ chơi yêu thích của nó.

Bỗng có người từ phòng bếp bước ra. Người đó thấy em thì có hơi bất ngờ:

"Cậu đến đây để? "

"Uống cà phê"

"Cậu đợi bao lâu rồi? "

"Một lúc"

"Vậy....đợi tôi một chút nhé. Tôi pha cà phê cho cậu"

"Anh còn chưa biết tôi uống cà phê gì mà? "

"À....để tôi lấy menu cho cậu. Xin lỗi nhé"

Nói rồi người đó nhanh chóng đi vào phòng bếp. Em ngồi ở ngoài, cảm thấy người này có chút ngốc nghếch? Chắc em sẽ chẳng còn đến đây đâu.

"Phải kiện Huang RenJun vì lời giới thiệu tệ hại này mới được" -Em thầm nghĩ.

Em ngồi đó hậm hực vì hành động của anh nhân viên nào đó. Còn người đó từ khi bước vào phòng thì vẫn là một khuôn mặt đỏ như mấy trái dâu ở đằng kia. Anh ta chẳng còn mặt mũi nữa để nhìn em nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net