Chương 1 Chu thủ lĩnh bị gả đi liên hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tấn Vương hắn là một kẻ có dã tâm lớn, chưa bao giờ mãn nguyện với vị trí hiện tại. Vì thế hắn luôn ấp ủ mưu đồ soán ngôi đoạt vị. Thế lực của hắn nói nhẹ không nhẹ, nhưng để một phát ăn chắc hắn cần có thêm một thế lực hùng mạnh làm bệ phóng nắm trọn phần thắng. Chuyện tạo phản không thể có lần thứ hai.

Quỷ Cốc Thanh Nhai Sơn từ lâu đã lệnh người khiếp sợ, nơi mà nếu ta không giết ngươi thì ta sẽ bị giết. Qủy Cốc truyền ngôi bằng cách giết Cốc chủ đương nhiệm để lên ngôi, vì thế lên được ngôi vị Cốc chủ chắc chắn là một kẻ cuồng loạn nhẫn tâm. Tấn Vương biết chơi chung với ma quỷ là cược một nửa mạng sống, nhưng cơn thèm khát vương quyền đã làm hắn bất chấp tất cả muốn hợp tác với Qủy Cốc.

Nhưng hắn thật sự không ngờ, hắn chuẩn bị vô số lợi lộc trao đổi nhưng điều kiện của Cốc chủ Qủy Cốc khiến hắn ngỡ ngàng.

Hắn muốn Tấn vương gả thủ lĩnh Thiên Song Chu Tử Thư cho hắn

Trong thư viết rõ.

" Sớm đã nghe danh thủ lĩnh Thiên Song là một mỹ nhân eo thon chân dài, bổn tọa thật đem lòng thương nhớ. Nếu Vương gia có thể đem Chu thủ lĩnh gã vào Qủy Cốc, thì coi như từ đây hai nhà chi giao, đồng hội đồng thuyền"

Tấn Vương đối với điều kiện này thập phần đau đầu. Chu Tử Thư chính là một cánh tay đắc lực trung thành nhiều năm với hắn, bây giờ đem y giao cho Qủy Cốc chẳng khác gì mất một trợ thủ tâm đắc. Thêm nữa, từ trước tới giờ chưa có tiền lệ gả nam nhân đi liên hôn, truyện này truyền ra chỉ sợ làm trò cười cho thiên hạ. Tên quỷ chúa này đúng là một tên điên.

Do dự mãi, rốt cuộc hắn gọi Chu Tử Thư đến hỏi ý. Hắn cũng muốn nhìn xem Chu Tử Thư có bao nhiêu trung thành đối với mình.

Chu Tử Thư sớm đã nghe được yêu cầu lưu manh vô lại của Qủy Cốc. Nêu khi được lệnh triệu kiến Vương gia, y trong lòng đã sớm minh bạch. Vì thế chỉ chờ Tấn Vương lên tiếng, y liền mặt không đổi sắc điềm điềm tĩnh tĩnh trả lời.

" Thần nguyện đi vào Qủy Cốc"

Tấn Vương nghe xong câu này cả người liền nhẹ nhỏm, Chu Tử Thư này tính tình cường ngạnh, nếu y không đồng ý thì khó mà bắt ép. Nhưng rồi hắn lại nhìn người trước mắt mi mục như họa mà trong lòng tạp ngũ vị trần. Cốc chủ Qủy Cốc tính tình tàn bạo, hỉ nộ vô thường, để Chu Tử Thư như vậy rơi vào tay hắn, thật sự có điểm đáng tiếc. Không sao, đợi hắn có được thiên hạ sẽ bồi thường lại cho y.

Tấn Vương phái người hồi tin, đồng ý đưa Chu Tử Thư vào Qủy Cốc, chỉ chờ hắn định đoạt sẽ đem người đến. Không lâu sau Qủy Cốc lại hồi âm, rằng Cốc chủ muốn chọn ngày lành tháng tốt, trăm mẫu ruộng đất, thập lí hồng trang, đường đường chính chính rước Chu thủ lĩnh về làm Cốc chủ phu nhân.

Tấn Vương đọc xong thư có chút choáng váng, tên này đúng là điên thật rồi.

Ngày đón dâu quả thật là một ngày đẹp, bầu trời trong xanh, ánh nắng tươi sáng chiếu đến hỉ kiệu đỏ rực, dựng đèn kết hoa, cổ nhạc tề minh náo nhiệt cả một đoạn đường. Nhưng không khí vui mừng này cũng không xua nổi một tia ảm đạm từ vị tân nương trong kiệu.

Trước khi đi, Tấn Vương không yên tâm dặn dò Chu Tử Thư vài câu. Trước bảo y yên tâm Thiên Song, hắn đã tìm được người thích hợp tiếp quản, sau đó thâm tình từ ái mà nói hắn vào Qủy Cốc hãy lấy đại cục làm trọng, nếu Cốc chủ có làm gì xấu xa, hãy ráng nhẫn nhịn đừng nhất thời kích động, nếu không xem như chuyến đi này như công dã tràng.

" Thần xin khắc ghi"

Tấn Vương nhìn Chu Tử Thư mặc trên người một thân hỷ phục đỏ rực mà càng phi thường diễm lệ, nhịn không được muốn chạm lên gương mặt ấy, thế nhưng Chu Tử Thư không dấu vết tránh đi, chắp tay cung kính

" Thần cáo từ"

Chu Tử Thư không ngốc, y biết nếu chính mình cự tuyết, ắt sẽ phạm tội bất trung, chỉ có một đường chết. Nếu là giữa đường bỏ trống, tất sẽ bị ngày đêm truy bắt, sống một cuộc đời rúm ró lo sợ chi bằng chết đi cho xong.

Y sớm đã bị dày vò tinh thần đến tê tâm liệt phế, y không muốn tiếp tục sống một cuộc đời tranh đấu chém giết nữa, đã quá đủ rồi. Tự đóng Thất Khiếu Tam Thu Đinh vào người xem như là một sự trừng phạt cũng coi như đổi lại một đường sống chân chính, dù ngắn ngũi nhưng tự do tự tại. Chu Tử Thu đã lần lượt đóng 6 cây đinh vào người, vốn định đem một cây cuối cùng giao cho Tấn Vương xử quyết, không ngờ lại gặp biến cố bẻ ra một bước ngoặt khác. Thôi thì chuyện tới đâu ta tiếp tới đó.

Hỉ kiệu cuối cùng cũng đến Qủy Cốc, vững chãi tiếp đất. Chu Tử Thư đưa tay vén màn tự mình bước ra, liền có một bàn tay trắng bạch thon dài đưa ra, y lại giả vờ không thấy tự mình bước xuống.

Chu Tử Thư cầm một đầu dây khiên hồng cùng người bên cạnh bước vào lễ đường, bái thiên địa, bái cao đường, bái phu thê. Sau khi kết thúc một loạt lễ nghi, y được đưa vào tân phòng. Cả một quá trình mơ mơ hồ hồ, bây giờ y mới có thời gian bình tâm lại. Chu Tử Thư từ khi gánh lên mình cả Thiên Song đã sớm đối với ái tình không còn quan tâm, đừng nói đến việc khoác lên người hỉ phục đứng trên lễ đường, mà khiến y vạn lần không ngờ mình đường đường là một đại nam nhân lại đội khăn voan gã cho một nam nhân khác. Đúng là thiên hạ có đủ chuyện buồn cười.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC