Chương 1 - 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 1.

Năm nay thanh niên 22 tuổi, cuối cùng thì cha cậu cũng đồng ý để cậu quay về nhà.

Bởi vì cái năm cậu 19 tuổi ấy, không những không đi học mà còn làm loạn lên muốn kết hôn với một người con gái.

Cha cậu không thích cô gái kia, cho dù là gia cảnh hay nhan sắc.

Nhưng con trai mình cứ như bị quỷ ám, nói cô gái kia đã mang thai, nên cậu muốn cưới cô.

Có lẽ vì không ngờ cậu con trai luôn ngoan ngoãn vâng lời lại bướng bỉnh như vậy, nên người cha đã đuổi thanh niên ra khỏi nhà. Ông cho rằng chỉ cần ép thanh niên thì hai người họ sẽ chia tay.

Nhưng không, thanh niên lại cưới cô gái ấy, còn sinh một cậu con trai.

Sau đó là vì được người bạn hợp tác với mình khuyên nhủ nên cuối cùng ông cũng đồng ý cho thanh niên trở về.

Đó là một bữa cơm nhỏ, có cha, người bạn, thanh niên, và cả cô gái kia nữa.

Cô gái đó không thích nói chuyện, cũng không thèm đáp lại người cha. Tuy rằng cha già rất tức giận, nhưng vẫn muốn nhìn cháu trai.

Cháu trai rất ngoan, nhưng không giống thanh niên, cũng không giống cô gái đó. Nhưng mà nhìn rất quen, nhất thời cha vẫn chưa nhớ ra rốt cuộc là giống ai.

Người bạn nâng ly rượu, mời thanh niên một ly.

Thanh niên hết sức lo sợ mà cầm ly lên, nói, chào chú. Tay cậu run run, còn làm vẩy ra một ít rượu.

Người cha chướng mắt với bộ dạng lúng túng thiếu phóng khoáng này của thanh niên, đang muốn nổi giận thì người bạn cầm tay ông, khiến ông nhịn xuống.

Người bạn nói: "Đã lớn rồi, đến con trai cũng có rồi, không tệ."

Ngữ khí của hắn rất hoà nhã.

Người cha hừ lạnh: "Đúng là khiến người ta không bớt lo được."

Lời này cũng không hoàn toàn đúng, trước năm 19 tuổi, con trai của ông luôn vâng lời.

Tất nhiên, người cha không biết rằng cậu con trai luôn vâng lời của mình ngoại trừ năm 19 tuổi muốn kết hôn, năm 18 tuổi còn nhằm về phía bạn của ông – chính là người mà thanh niên gọi là chú kia – dạng chân ra.

Trên bàn cơm, cậu thanh niên rũ mắt, vẫn chăm sóc con mình.

Đồng thời cũng cảm nhận được ánh mắt thâm trầm chăm chú của chú vẫn rơi trên người mình.

Mang theo độ nóng và sự tức giận.

Chuyện đại nghịch bất đạo nhất thì cậu thanh niên đã làm năm 18.

Đó là có dục vọng với người đàn ông lớn hơn mình 15 tuổi.

Tự mình dâng đến cửa.

Cậu nghe chú bảo lúc còn bé đã từng bế mình, không khỏi đỏ mặt.

Đâu chỉ bế cậu khi còn bé, năm mười tám tuổi, trong căn biệt thự kia, người đàn ông ấy chỗ nào cũng ôm cậu, còn chưa từng đeo bao.

Nói đã lâu không gặp gì chứ, ở lần gặp cuối cùng đã không thấy nữa.

Rõ ràng ba năm trước, hắn cắm vào người cậu, chụp rất nhiều ảnh.

Thích nhất là lúc làm xong, chỗ kia không nguyên hình dạng.

Cậu được ngủ một năm.

19 tuổi, cậu tỉnh táo lại, bỏ chú mà đi.

Tìm được chân mệnh thiên nữ đích thực của mình.

Kết hôn.

Cậu đi không lời từ biệt, chỉ để chìa khoá lại biệt thự rồi ra đi.

___________________

Chương 2

Sinh nhật lần thứ mười tám – ngày mà thanh niên gặp chú, nhà thanh niên vẫn rất có tiền, người cha định tổ chức một buổi tiệc thật lớn cho cậu.

Buổi trưa, lúc người vẫn chưa đến đông đủ, thanh niên nằm trên ghế ngoài hậu hoa viên tắm nắng, lấy sách che kín mặt.

Sau đó cậu nghe thấy có người gọi tên cha mình, giọng của người ấy trầm thấp, như tiếng đàn Cello vậy, rất êm tai.

Sau đó thanh niên dùng ngón trỏ đẩy sách ra, thoáng ngẩng lên nhìn.

Mới mở mắt nên hơi chói, tầm mắt cậu mông lung.

Chỉ nghe được tiếng sàn sạt khi quần áo lướt qua cành cây, mất hồi nữa cậu mới thấy rõ.

Người đàn ông ấy bước ra từ một vùng mờ mịt, tựa như tiến vào giấc mộng của cậu.

Rất cao, ngũ quan góc cạnh, không hoàn toàn giống người châu Á. Nhưng mà đúng là tóc đen, còn đôi mắt thâm thuý kia hơi ánh màu xanh lam.

Chú đẩy một cành hoa trên mặt cậu ra, ánh mắt rơi xuống mặt người thanh niên, đột nhiên nở nụ cười.

Chú nói, cháu lớn thật rồi.

Thanh niên còn chưa kịp hồi thần khỏi nụ cười kia. Cậu kéo sách trên mặt xuống, nghếch cằm: "Chú là ai?"

Chú đi đến trước mặt cậu, giúp cậu chắn ánh nắng: "Cháu có thể gọi tôi là chú, chú là bạn tốt của bố cháu."

Rõ ràng người này nhỏ tuổi hơn cha cậu rất nhiều, còn là con lai.

Tiếc là thanh niên vẫn chưa từng thấy người này. Cậu nghi ngờ, nhưng cũng biết là không phải ai cũng có thể tiến vào hậu hoa viên nhà mình.

Thanh niên tắm nắng lâu nên khá uể oải lười biếng.

Cậu vô cùng tự nhiên duỗi tay ra với người chú lần đầu gặp mặt, bảo người ta kéo cậu một cái.

Chú không chỉ kéo tay cậu, còn chu đáo nửa ôm eo cậu.

Cậu nương theo đó mà ghé lại gần bờ ngực của chú.

Cậu ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng, mùi hương đầy khiêu gợi. Ban đầu thì nồng, sau đó dần dần tản ra, khiến thanh niên hơi choáng váng.

Thanh niên thẹn thùng đứng thẳng người. Cậu không cao bằng chú, lúc lại gần còn phải ngưỡng mặt lên: "Cha cháu không ở đây, hẳn lúc này ông đang ở thư phòng."

Chú gật đầu với cậu, nhìn về phía tầng hai của biệt thự, muốn đến đó.

Thanh niên đột nhiên bị ma quỷ ám ảnh, cậu nghe thấy chính mình dùng một giọng điệu kỳ quái nói một câu: "Chú có thuốc lá không, cho cháu một điếu đi."

Giọng của cậu rất mềm ngọt, nghe như đang nũng nịu.

Chú nhìn cậu một cái, bật cười trầm thấp.

Sau đó lấy một hộp thuốc lá từ túi áo vest của mình, không biết là nhãn hiệu gì, thanh niên cũng mới hút lần đầu.

Cậu giả vờ lão luyện mà ngậm điếu thuốc, rũ hàng mi dài xuống.

Bạn thân của thanh niên nói lông mi của cậu rất dài, cái dáng vẻ cụp mắt có thêm mấy phần vô tội, khiến người ta có dục vọng muốn phá huỷ.

Tất nhiên, tên bạn thân này cong.

Thanh niên nói mình cũng vậy, nhưng vẫn chưa nói với người khác, trừ ông bạn thân kia.

Cậu dùng đầu lưỡi đẩy điếu thuốc trong miệng, chậm rãi ngước mắt lên: "Giúp cháu châm thuốc đi, chú."

Sau đó cậu thấy hầu kết của chú giần giật, lát sau, một chiếc bật lửa được để dưới điếu thuốc.

Ngọn lửa bốc lên, mang theo tí mùi dầu, đầu thuốc được đốt đỏ.

Thanh niên chậm rãi đưa điếu thuốc đầu tiên mình hút trong đời vào miệng.

Cậu nói: "Chú, vị được lắm." Cậu chỉ điếu thuốc.

Sau này cậu cũng biết được mùi nước hoa trên người chú là gì, Tom Ford Tobacco Vanille*

Có một khoảng thời gian rất dài, cả trong lẫn ngoài thân thể cậu đều là mùi hương này.

________________

*Nước hoa Tom Ford Tobacco Vanille: Là một loại nước hoa nổi tiếng của Tom Ford, có mùi hương đầu là cây thuốc lá, hương gia vị cay; hương giữa: Đậu Tonka, hoa thuốc lá, hương Va ni, ca cao và mùi hương cuối là trái cây sấy khô và hương gỗ. Giá của nó đâu tầm 6 củ rưỡi cho chai 50ml.

Chương 3.

Tiệc rượu đêm đó có rất nhiều người. Thanh niên ngoan ngoãn đi bên cạnh bố mình, nghe ông giới thiệu từng người.

Thanh niên cầm ly rượu, mặc lễ phục để lộ vòng eo thon nhỏ.

Rốt cuộc đến lúc người cha dẫn thanh niên đến trước mặt người gặp ở vườn hoa kia thì cậu đã uống hơi say rồi.

Hai gò má cậu hồng hồng, môi cũng ưng ửng đỏ, chỉ riêng đôi mắt thì càng sáng càng ướt hơn, đẹp đẽ khôn kể.

Chú làm như không biết cậu, giống như chút gian tình chia thuốc sẻ lửa không hề tồn tại, như một người xa lạ mà nghe cha cậu giới thiệu. Sau đó tên của cậu cũng được thốt ra từ đôi môi đẹp đẽ kia.

Thanh niên nghe thấy tên mình được người kia đọc như vậy, thân thể càng nóng hơn.

Ánh mắt cậu né tránh. Ở trước mặt cha, cậu vẫn là một đứa con ngoan biết tiến biết lùi.

Mà bây giờ, không hiểu sao những thông minh lanh lợi bình thường đều bị thanh niên quăng ra sau đầu, toàn thân chỉ bởi vì được người khác đọc tên mà mềm nhũn.

Chú gọi cậu là Lê Khâm, sau đó nói tên rất hay.

Người cha thấy con trai mình không lên tiếng mà chỉ mờ mịt cúi đầu, bèn nói: "Tần Túc, đây là con trai của anh, lúc trước chú còn làm ngựa để nó cưỡi đó."

Chú nhíu mày, nhìn thấy dáng vẻ hơi né tránh của thanh niên: "Đúng vậy, lúc đó còn bé như vậy mà."

Rốt cuộc thanh niên cũng ngẩng lên, nhưng cậu khôi phục trấn định rất nhanh, trên mặt là nụ cười mỉm yên tĩnh không thuộc về lứa tuổi, gật gật đầu: "Chú ạ."

Cậu chào một cách khách khí, lễ phép mà khéo léo.

Chờ khi tiệc rượu trôi qua quá nửa, cắt bánh ga tô xong, thanh niên lại đến hậu hoa viên.

Sau đó gặp một cuộc cãi vã, là một đôi tình nhân.

Cậu có biết, là một người cùng trang lứa mà cậu có nói chuyện qua mấy câu, với bạn gái của anh ta.

Không được bao lâu hai người đó không làm ầm ỹ nữa, hôn nhau.

Thanh niên hơi lúng túng, cậu bước nhẹ về phía nhà kính trồng hoa.

Đó là một căn nhà kính rất lớn, cũng không phải trong suốt mà rực rỡ sắc màu, dây leo mọc đầy tường.

Cậu đẩy cửa vào. Cửa kính có treo nhiều hạt pha lê tròn, kêu đinh đinh đang đang.

Nghe nói đây là tác phẩm của người mẹ đã mất của cậu, cha cậu giữ gìn căn phòng này rất tốt, mà cậu cũng rất thích đến đây để ngẩn người.

Có điều thanh niên không hề nghĩ tới, hồi nãy ở bên ngoài cậu gặp một cảnh cãi vã, đến đây lại gặp một cảnh làm tình.

Là một cảnh làm tình một phương.

Sau bông cẩm tú cầu tròn xoe, người cậu gọi là chú, cổ áo khẽ mở, thắt lưng cởi một nửa.

Giữa ngón tay là loại thuốc lá từng đưa cho cậu thanh niên, hắn chậm rãi phả ra một hơi.

Tay còn lại đang xuyên qua tóc của cái người đang quỳ gối trước mặt hắn mà bú mút, bàn tay ấy càng lúc càng siết chặt.

Giống như đang thoải mái, hắn hơi giương cằm, híp mắt, hầu kết khẽ nhúc nhích, thấp giọng thở dốc, gợi cảm vô ngần.

Dường như thanh niên có thể ngửi được mùi hormone của chú đang tản ra.

Là hương vị trộn lẫn giữa mùi nước hoa và mùi dục tình, từng luồng phả ra, giống như cơn gió không hề tiếng động mà lại sờ thấu mỗi tấc da thịt trên người thanh niên.

Thanh niên cứng rồi, cứng vô cùng. Đột nhiên cậu rất ước ao, lại đố kỵ với cái người đang quỳ gối trước mặt chú kia.

Nhưng cậu lại vì tâm tư này của mình mà cảm thấy lúng túng.

Tự đắm mình trong truỵ lạc, lại đánh mất tự trọng.

Sau đó, đột nhiên chú lại nhìn về phía cậu.

Nhất thời thanh niên không tránh được, sợ hãi né sang.

Hình như chú cũng không phát hiện đến cùng là ai, chỉ nở nụ cười khiêu khích về phía này, vầng trán ướt sũng dục vọng và tuỳ tiện.

Căn bản chú không quan tâm đến việc có người nhìn lén.

Hắn chỉ bảo người đang quỳ mở miệng lớn hơn chút.

Sau đó bắt đầu đẩy eo, không hề thương tiếc mà đâm chọc vào miệng người kia.

__________________________

Chương 4.

Thanh niên ra khỏi phòng hoa, tim đập như trống chầu.

Cậu mất hồn mất vía mà quay về bên cạnh cha, cầm một ly rượu lên, nhưng lại làm đổ hơn nửa.

Động tác của cậu gấp gáp khiến cho vạt áo ướt đẫm. Cha bảo cậu về phòng thay quần áo. Thanh niên trở về, cậu cởi được một nửa lại bỗng nhớ đến người đàn ông kia.

Nhất thời bụng dưới bủn rủn, giữa hai chân căng đau. Cậu cởi mấy cúc, rốt cuộc không nhịn được mà liếm ướt ngón tay cho vào trong lưng quần.

Cậu tưởng tượng đến người ấy, chống giường nửa quỳ lên, khắp thân sóng dục sôi trào.

Lúc xuống lầu đã là hơn nửa tiếng sau.

Thanh niên quần áo chỉnh tề, đứng bên cạnh cha.

Lúc này chú cũng đã quay về từ vườn hoa, cổ áo mở ra vẫn chưa được cài lại, trong tay còn nửa ôm một người trẻ tuổi.

Thanh niên quan sát người kia, nhưng còn không thấy rõ dáng vẻ thì người kia đã thức thời rời khỏi vòng tay của chú, hai người lại như không hề quen biết.

Chú đi về phía bên này, thanh niên cụp mắt xuống.

Cậu nghe thấy chú nói tạm biệt với cha, cũng nghe thấy cha giữ hắn lại.

Cậu cảm thấy âm thanh của chú không hề giống với lúc mới quen, gợi cảm hơn, cũng ghẹo người hơn.

Tai thanh niên lặng lẽ ửng đỏ. Mãi cho đến khi chú nói tạm biệt với cậu rồi giơ tay ra muốn bắt tay, cậu vẫn đang thất thần.

Cha vỗ lưng cậu một cái. Thanh niên khẽ run, rồi đưa tay nắm chặt tay chú.

Bàn tay kia lớn hơn cậu rất nhiều, rất có lực, lòng bàn tay nóng bỏng cũng khá thô ráp. Không biết là vô tình hay cố ý mà ngón cái kia mạnh mẽ cọ xát trên mu bàn tay của cậu, lưu lại vệt ấm nóng.

Sau đó chú cười buông tay ra, vỗ vai cậu một cái, bóp bóp, giống như hành động của người lớn với lớp trẻ.

Bảo cậu phải ngoan ngoãn vâng lời cha, nhanh chóng tiếp quản công ty.

Thanh niên ngẩng lên nhìn.

Chú nhìn vẻ mặt của cậu, hình như hơi ngẩn người rồi nở nụ cười. Nụ cười của hắn phong độ mà nhẹ nhàng. Một người đàn ông tự biết mình anh tuấn mà giàu mị lực là kiểu khiến người ta khó chống đỡ nhất.

Thanh niên đáp, vâng ạ thưa chú.

Cậu gọi rất cung kinh, chỉ chờ đôi tay người ấy rời khỏi bả vai mình, rồi nói tạm biệt với hai cha con cậu.

Sau đó thanh niên vờ như vô tình hỏi về hắn, cha cậu nhớ lại: "Chú ấy hả, năm đó là tình địch của cha, tất nhiên là mẹ con vẫn chọn cha chứ không chọn gã. Sau khi mẹ con đi rồi, hai chúng ta có qua lại nhiều hơn. Mấy năm gần đây chú ấy cũng đưa ra không ít đề xuất tốt trong chuyện làm ăn với cha."

Thanh niên ngây ngẩn, đúng là cậu không ngờ lại có một câu chuyện cũ như vậy.

Nhưng rõ ràng khi đó trong nhà kính trồng hoa, người mà chú tìm ấy, là nam.

Chính bởi vì là nam nên mới khiến cậu đêm nhung ngày nhớ, suy nghĩ lung tung.

Tâm tình thanh niên không tốt, bèn tìm bạn thân đi ra uống rượu. Uống được một nửa, thanh niên say khướt. Bạn thân mới dẫn cậu đi khách sạn, lấy chứng minh thư của cậu đặt một phòng.

Thanh niên tựa vào ghế sô pha ở đại sảnh, nửa tỉnh nửa say.

Sau đó cậu nghe được tiếng nói trong mộng của cậu, giọng nói kia đã xuất hiện rất nhiều lần trong những giấc mộng mấy hôm nay.

Chú hỏi cậu, Lê Khâm, sao cháu lại ở đây?

Thanh niên hừ mũi một cái, không trả lời, chỉ giật giật thân thể rồi vùi sâu hơn vào sô pha.

Hôm nay cậu đi bar, mặc một chiếc áo thun trắng, cổ áo hơi rộng.

Cậu làm như vậy khiến chiếc áo kéo lên một đoạn, để lộ phần eo trắng nõn nà, kể cả phần ngực cũng lộ ra.

Chú nhìn về chỗ đó, trên đầu vú hồng hồng có một món trang sức bằng bạc, là một chiếc khuyên núm vú*.

Lúc này bạn thân trở về, gọi lớn tên thanh niên: "Phòng đã đặt xong rồi, mày mau đứng lên đi."

_____________________

*Các thím tò mò có thể google với từ khoá Nipple Piercing để biết thêm, hình ảnh khá nhạy cảm và khá thốn.

Chương 5.

Bạn thân cầm thẻ phòng, nhìn thấy một ông chú đẹp trai đứng trước mặt thanh niên, đang khom lưng nhìn con ma men nằm trên ghế sô pha.

Nghe thấy tiếng nói của cậu ta còn ngẩng đầu lên nhìn lại.

Đôi mắt của ông chú đẹp trai này thâm thuý mà sắc sảo, ánh mắt ấy quả thật khiến bạn thân mềm từ đầu đến chân.

Thực sự là loại hình siêu cực phẩm*, bạn thân thầm than trong lòng.

*Bản gốc là 天菜 – Thiên thái. Đây vốn là một từ mạng xuất phát trong Happy Camp. "Thái" nghĩa đen là món ăn, nghĩa bóng là loại hình mình thích. Còn khi nói thiên thái tức là loại hình đó cực cực cực tuyệt vời, bạn đã yêu thích đến mức không phải kiểu đấy thì không thể yêu được ai khác nữa. Tui không tìm được từ tiếng Việt tương đương nên bê phần giải nghĩa lên đây với hi vọng có cao nhân giúp đỡ.

Sau đó chú đẹp trai mở miệng, hắn hỏi: "Cậu với Tiểu Khâm là?"

Người trẻ chơi ở ngoài đến hơn nửa đêm rồi cùng thuê phòng ngủ, thật ra cũng bình thường.

Tiếc rằng chú là Bi, hắn vừa phát hiện con trai của người bạn tốt của mình cũng không thẳng.

Thêm nữa vừa thấy cái khuyên núm vú, e rằng còn biết chơi lắm.

Lại nhìn cậu thanh niên trẻ trung đang cầm thẻ phòng này, da mịn thịt mềm. Ông chú nở một nụ cười hiền hoà, sau khi nhận được câu trả lời của bạn thân mới gật đầu nói: "Tôi là chú của nó, đã muộn thế này rồi, có cần đưa các cậu về không?"

Bạn thân đã đặt phòng rồi, làm gì cần về nữa.

Nào ngờ lúc này, đột nhiên thanh niên lại ngồi dậy, miệng thì lầu bầu nói mê. Cậu đứng dậy, bước xuống khỏi ghế.

Chú tay nhanh mắt lẹ mà đỡ lấy.

Lúc này đột nhiên bạn thân lại phúc chí tâm linh. Mấy ngày trước thanh niên có nói với cậu ta rằng trong buổi tiệc có gặp một ông chú vô cùng hấp dẫn.

Vì thế thanh niên còn sầu khổ ra ngoài uống rượu.

E rằng chính là vị trước mặt này rồi.

Trong nháy mắt bạn thân biến thành diễn viên, vô cùng ám muội mà đón lấy thanh niên từ trong lòng ông chú: "Không cần, đêm nay bọn cháu ngủ ở khách sạn, đã đặt phòng xong rồi ạ."

Bàn tay đang cầm lấy tay thanh niên của chú hơi dùng sức, không buông ra.

Bạn thân vừa nhắc nhở, chú mới như phát hiện mình đang thất lễ bèn buông tay, còn lịch sự nói: "Có cần tôi giúp không?"

Bạn thân nghĩ, tất nhiên là muốn rồi, nếu không thì vở hài kịch này diễn cho ai xem.

Hai người nửa ôm nửa đỡ thanh niên. Vừa mới vào phòng, thanh niên lại đột nhiên đẩy cả hai người họ ra.

Sau đó giống như không coi ai ra gì mà vừa xiêu vẹo bước tới vừa cởi quần.

Bạn thân cũng đã từng thấy thân thể của thanh niên, thật sự rất đẹp. Toàn thân da trắng, giờ đã biến thành hồng rồi. Cậu cởi áo ra, rồi đến quần.

Quần chỉ cởi một nửa thì bị kẹt trên mông, khiến cho cặp mông mây mẩy kia bị vướng, nhìn rất đáng thương.

Quần lót trắng quần jean xanh, bao lấy thân thể thanh xuân mơn mởn.

Xương vai linh hoạt, hõm eo lõm sâu.

Hình như thanh niên đang hờn vì không cởi được quần xuống, tức giận hừ hừ, còn gọi tên bạn thân bảo cậu ta lại giúp.

Bạn thân nuốt nước miếng đánh ực, hôm nay thanh niên có chỗ không đúng.

Cậu ta còn chưa động, chú đẹp trai bên cạnh đã lên.

Hắn đi tới. Ông chú này thật sự rất cao, khí thế rất mạnh.

Hắn mặc một chiếc sơ mi sẫm màu, một chiếc carvat khổ nhỏ, là kiểu trang phục rất lãnh đạm.

Cổ tay áo gọn gàng tỉ mỉ, đồng hồ đeo tay tinh xảo.

Hắn giơ tay lên phần eo thanh niên, chậm rãi rút thắt lưng của cậu ra.

Ông chú không hề kề sát thanh niên, trước sau vẫn giữ một khoảng cách nhất định.

Nhưng mà chính cái khoảng cách ấy lại khiến người ta đỏ mặt tía tai.

Hắn đỡ bụng dưới của thanh niên, động tác hoàn toàn tự nhiên, dường như chỉ lơ đãng lưu lại. Sau đó quần của thanh niên liền rơi xuống, quần lót lại bị chú dùng đầu ngón tay kéo lên.

Hắn buông tay, khiến mép quần bắn cái tách vào mông.

Bạn thân đỏ mặt, vô cùng lúng túng.

Lúc này chú mới khẽ cười, nói: "Bé ngoan, không được tuỳ tiện cởi sạch trước mặt người khác."

___________________

Chương 6.

Lúc đó bạn thân đã bị chấn động vì câu nói kia của chú. Đây là kiểu âm thanh như nào, vừa cưng chìu lại mang theo cả mệnh lệnh.

Đừng nói thanh niên không có quan hệ gì với chú, ngữ điệu như này cũng quá tình sắc đi.

Đây không phải câu dẫn thì là cái gì!

Chú đỡ thanh niên để cậu nằm xuống giường. Hắn đắp chăn cho cậu, sau đó nhìn đồng hồ: "Không còn sớm nữa, cậu nhớ chăm sóc nó thật cẩn thận."

Bạn thân ngẩn người. Cậu ta còn tưởng rằng dù thế nào đi nữa thì chú cũng không để cho hai người họ ngủ chung phòng đâu, ai ngờ lại yên tâm mà giao người.

Chú còn làm ra vẻ trưởng bối nghiêm túc mà đưa cho bạn thân một tấm danh thiếp: "Có chuyện gì thì cứ liên hệ với tôi, dù sao tôi cũng phải thay cha nó trông coi nó."

Bạn thân nhìn tấm danh thiếp kia, là tổng giám đốc của một công ty nổi tiếng, vô cùng giàu có.

Bạn thân nhận danh thiếp, lại lần nữa ám muội mỉm cười: "Cháu sẽ chăm sóc cậu ấy thật cẩn thận." Cậu ta nhấn mạnh vào hai chữ chăm sóc, nhưng mà dường như chú nghe không hiểu, còn nói: "Vậy thì tôi yên tâm rồi, đã làm phiền cậu."

Chú đi ra ngoài, bạn thân ở đằng sau cuống lên, lại lo lắng không biết lúc nãy mình có bỏ sức quá nhiều không. Nếu chú thật sự không có hứng thú với thanh niên thì làm thế nào bây giờ.

Lúc này

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net