chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

4 năm trôi qua

Ami mới ngày nào còn là cô bé 9 tuổi chạy lon ton trong bệnh viện mà giờ đây em đã 13 tuổi, vóc dáng cao hơn, tuy tuổi chưa lớn nhưng em đang trong quá trình dậy thì.

Anh năm nay cũng đã 24 tuổi, anh hiện là bác sĩ thực tập và chuẩn bị thi để lên làm bác sĩ chính thức, vì anh học rất giỏi nên được khá nhiều điều ưu tiên.

Anh và em vẫn còn hay liên lạc với nhau. 4 năm nay, lúc nào em rảnh là em sẽ xin mẹ tới bệnh viện gặp anh, em lúc này còn tập tành nấu cơm để lên cho anh ăn, anh ăn đồ em nấu thì rất ngon, anh biết là em thích anh nhưng anh sẽ chờ em lớn. Anh thật sự cũng có cảm tình với con nhóc kém hơn mình 11 tuổi này rồi.

Ami hôm nay ko có tiết buổi sáng nên sẽ làm cơm đem lên cho anh rồi chiều em đi học, em vừa làm vừa nghĩ đến anh thì ko may bị dao đâm 1 lổ nhỏ làm đứt tay, em liền đi tìm hộp sơ cứu để băng lại vết thương của mình

Em loay hoay dưới bếp hơn 1 tiếng đồng hồ thì cuối cùng cũng xong, em nhìn đồng hồ thì cũng đã hơn 11h rồi, em nhanh chóng lên thay đồ ròi lên bệnh viện của anh.

Bệnh viện

Em tới bệnh viện thì liền đi tới phòng anh, em biết giờ này anh chưa ăn gì đâu, anh đang bận học vì anh sắp thi nên em lo cho anh lắm

Em gõ cửa phòng anh

Cốc ! cốc! cốc !

" Vào đi" bên trong vọng ra tiếng của nam giới

Em nghe vậy thì mở cửa vào

" em chào chú, chú mệt ko? em có nấu đồ ăn cho chú nè, anh xong ròi học tiếp nhá" em nói ròi cười tươi nhìn anh

" ủa bé tới đây sao ko báo anh sớm" anh bất ngờ vì em tới, lúc này anh cũng nghe nói em đang bận thi nên ko có thời gian ghé anh

" hm em tới báo chú chi, em muốn làm chú bất ngờ, chú ăn đi cho nóng, em vừa làm đấy" em nói ròi chìa hộp cơm để lên bàn cho anh ròi đi xuống ghế sofa ngồi

" bé ko ăn hả, nào lại đây ăn chung với anh, hộp cơm bự như vậy anh ăn cũng ko hết đâu" anh nói ròi cầm hộp cơm trên bàn xuống sofa ngồi cạnh em

" nae"

Anh đút em ăn quá chời, em thấy miệng em cứ nhai nãy giờ mà miệng anh ko nhai gì cả, em cau mày lấy thìa múc cho anh rồi bắt anh thả miệng ra. Anh a 1 cái rồi ngồi nhai hết thìa cơm mà em đút

" chú ăn nhiều vào, sao nãy giờ toàn chú đút cho em, em nấu cho chú mà"

" Bé con đang tuổi ăn tuổi lớn thì ăn nhiều vào, anh ko đói đâu"

" ko chịu cơ chú phải ăn" em nói ròi lại dùng thìa đút cho anh ăn tiếp, nãy giờ mới để ý em và anh ăn chung 1 thìa:))) em biết nhưng cũng mặc kệ, em thích như vậy

" bé ơi, chiều nay nghe bảo bé học phải ko, nào ngồi dậy nhanh rồi đi học đi nhanh lên, ko anh méc mẹ bé giờ" anh cầm tay em kéo em ngồi dậy

Em nghe tới anh đòi méc mẹ thì em rất sợ, mẹ biết em thích anh mà, mẹ bảo lúc này em thành thiếu nữ rồi nên em ko được tiếp xúc nhiều với anh, em lén mẹ đến đây mà anh còn đòi méc mẹ.

" từ từ em ngồi dậy cái, mới ăn no đi hong nổi chú ơi" em lấy tay xoa xoa cái bụng của mình

" rồi ròi ngồi chút xíu đi rồi còn đi học, trễ rồi đó" anh vuốt tóc em rồi nhéo 2 má em

" yah chú bớt nhéo má em đi, nó xệ là xấu lắm" em mè nheo nhìn anh

" xấu để khỏi ai nhìn nhé, mình anh nhìn là đủ rồi" anh lại nhéo má em tiếp

" rồi em đẹp là chỉ cho chú ngắm thoi chứ gì, chú nhéo má em xấu rồi chú bỏ em luôn đúng ko" em nói với giọng hờn dỗi

" ơ tại 2 má của bé dễ thương quá chứ gì, xấu hay đẹp thì bé cũng là của anh"

" anh đang chờ bé lớn đấy nhóc con, lớn lẹ để anh còn dắt về nhà nè"

Thật ra trong suốt thời gian qua anh đã thật sự rung động với em rồi

" ngoan giờ đi học đi nha, gáng thi cho tốt anh sẽ có thưởng"

" naee, bye chú yêu em đi học đây, nào em rảnh sẽ ghé chú, chú đừng thức khuya rồi bỏ bữa nha, ko có tốt đâu" em nói rồi đứng dậy đi ra cửa, em quay đầu lại hôn gió anh nữa

Thật sự thì anh đã yêu em nhiều lắm rồi mà em còn rất nhỏ nên anh sẽ chờ, em mới 13 tuổi mà như bà cụ non

———————————————

Mấy bà đọc xong nhớ cho tui 1 sao nha, cảm ơn nhiều, mấy bà cứ cmt đi để tui sai chỗ nào tui bt tui sửa
mãi yêu 🧡


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net