Chương 6: Bên nhau mãi mãi
Từ khi anh có em, mọi thứ đều đẹp cả
Vương Tuấn Khải: "Một lòng một dạ"
Vương Nguyên: "Một đời một kiếp"
"Chúng ta, một người như mùa hạ, một người như mùa thu nhưng lại có thể biến mùa đông thanh mùa xuân"
"Chúng ta còn một cái mười năm, hai cái mười năm, ba cái mười năm để nói những gì tương lai muốn nói"
"Cảm ơn Vương Nguyên vì đã cho anh biết ý nghĩ của cuộc sống"
.
.
.
.
.
Trùng Khánh có hai người, hai trái tim, nguyện chung một nhịp đập...
Thế giới có vô vàn người, vẫn có hai người luôn nghĩ về nhau
Nam châm trái chiều hút nhau, anh với em dù trái hay cùng đều hướng nhau suốt kiếp.
Sóng có xô, gió có thổi, anh vẫn là người chờ em cho đến cuối cuộc đời.
Dù chông gai hay khó khăn muôn trùng, em vẫn đợi ngày mình cùng bên nhau
Anh đối với em " một lòng một dạ"
Em đối với anh "một đời một kiếp"
Nước chảy đá mòn tình yêu hai ta vẫn còn đó
Sóng gió chông gai vẫn mãi bên nhau
Tình yêu chúng ta sưởi ấm cả thế giới, biến những điều băng giá nhất cũng trở thành ấm áp vô biên.
Dù bao nhiêu năm, ta vẫn vậy, lời hứa năm nào mãi sẽ không quên
HẸN ƯỚC CỦA CHÚNG TA!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net