Chương 7: Trung thu của đôi bạn trẻ Vong Tiện!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Oaaaaa!!!! Mọi người ơi, trung thu đã đến rất gần rồi!!! Trung thu này đang tính rủ Trạm đi chơi kiêm hẹn hò luôn mà gặp nhiều rắc rối quá... Hai đứa tính giữ bí mật về vụ đi chơi vậy mà cuối cùng mọi người trong Vân Thâm Bất Tri Xứ biết hết trơn luôn... Đã thế thúc phụ nhà Trạm lại còn cấm Trạm ra ngoài nữa chứ...

   Trạm belike: Ngụy Anh, chính ngươi ba hoa chích chòe khiến chuyện bị lộ mà... Nói chỉ có hai đứa biết mà xong cuối cùng chỉ sau 30 phút mà nguyên cái Vân Thâm Bất Tri Xứ biết luôn...

   Tiện belike: Trạm ah, sao ngươi lại nỡ làm ta tổn thương như thế chứ?....

Nhưng mà, không biết mọi người có hiểu nổi không chứ Tiện thì xin chịu, sát ngày trung thu, nguyên cái Vân Thâm Bất Tri xứ kết bè kết bạn rủ nhau đi chơi làm Tiện với Trạm ngơ ngơ dell hỉu lun... Vậy mà trước đó còn cấm Trạm với Tiện đi chơi, giờ đến cả thúc phụ Trạm cũng rủ đám hậu bối đi chơi từ sáng luôn, không thể hiểu nổi mà...

Ngày trung thu, sáng Tiện ở nhà cùng Trạm chuẩn bị mâm cỗ để tối về lũ hậu bối nhà Trạm cùng Ninh và Cẩu tử phá cỗ. Thật không hiểu Trạm cuồng thỏ đến mức nào nhưng trên mâm cỗ trung thu Trạm chuẩn bị toàn thỏ là thỏ không ah... Hỏi Trạm Trạm lại còn nói là để mời chị Hằng xuống chơi nữa chứ...Trạm mấy tuổi rồi Trạm ơi?...

   Trạm: Bé ba tuổi.-_-

Đến chiều, Tiện và Trạm ra ngoài mua lồng đèn về trang trí. Trạm lại chọn toàn lồng đèn thỏ, Tiện cũng đến bó tay...

( Trung thu của đôi này hình như toàn thỏ không hà...)

Tối đến, Vân Thâm Bất Tri Xứ mở hội rước đèn cho lũ nhóc con, đến Ninh Ninh cũng bị đem ra làm đồ chơi. Thấy mà ức chế ah, Ninh Ninh vốn là của Tiện mà!!!! Tiện cũng là của Ninh Ninh nữa!!!!

   Trạm: * giận* Ai nói Tiện của hắn??? Tiện của ta...

Dà dà, con biết rồi, Ngụy Anh là của Lam Vong Cơ, tụi con xin lỗi ah... * ảnh giữ vợ ảnh ghê quá...*: Tác giả said.

Liền ngay sau câu khẳng định của Lam Trạm, Ngụy Vô Tiện nhà ta xấu hổ, đang nhảy nhót với Cẩu tử liền lập tức dừng lại, lôi tai Cẩu tử ra một góc mà ngồi.

   Cẩu tử belike: Áu áu, sao Tiện Tiện lại trút giận lên ta??? ToT

Ninh Ninh ngồi chen giữa tầm nhìn của Trạm và Tiện( chỉ là vô ý, chỉ là Ninh ca vô ý thui), ngơ ngác nhìn Tiện đang nhéo tai Cẩu tử một cách vô thức. Trạm quay sang nhìn chỉ thấy ánh mắt đen láy dễ thương của Ninh Ninh, cả giận, tuốt kiếm tính chém( Oaaa, Ninh ca làm chi sai mà Hàm Quang Quân lại gắt dzữ dzậy???? ) Tiện giật mình, vội vàng buông Cẩu tử( thật ra Tiện quăng Cẩu tử đi chứ bộ!!...), chạy tới chắn trước mặt Ninh Ninh, nói một cách khó hiểu: 

   Tiện: Hàm Quang Quân!!! Ngươi tính làm gì Ninh của ta????

   Trạm: Hắn của ngươi?...

   Tiện: Đúng đó thì sao?? Ta đâu có phủ nhận???

   Trạm: *hạ kiếm* Vậy ta là gì của ngươi?...

   Tiện: Ngươi còn hỏi ngươi là gì của ta??? Không phải nữa sao??? Hun thì cũng đã hun rồi, làm thì cũng đã làm, còn thiếu mỗi bái đường thành thân là đã thành phu thê, giờ mà ngươi còn hỏi được ngươi là gì của ta??? Chẳng lẽ ngươi hết yêu ta rồi???

Éc???!!! Hun rồi????? Làm cũng làm luôn??? Sao tại hạ là tác giả mà tại hạ còn không biết gì nhỉ?... Nguy hiểm, quá nguy hiểm rồi...

   Mọi người belike: Óe??? Chuyện gì vừa xảy ra dzậy??? Hàm Quang Quân đã làm gì Di Lăng Lão Tổ??? Và họ định làm gì nữa???

   Tác giả em belike: Tiện Tiện hình như mất zin rồi thì phải...

   Trạm: Vậy hả? Vậy thì mai bái đường luôn, ngươi sẽ thành người của ta... * lôi cổ Tiện vào Tĩnh Thất xử lí*

   Tiện: Sao hôm nay không xử lí luôn???

Trạm và Tiện dần khuất sau rặng cây của Tĩnh Thất. Tất cả mọi người, bao gồm cả nhỏ tác giả dell bít một cái gì lẫn Cẩu tử, đều ngây người ra nhìn. Có ai nói em biết chuyện gì vừa xảy ra không, hay nhéo em một cái cho em tỉnh cũng được, hình như em đang nằm mơ...

   Cẩu tử: Éc, gãy xương sườn rồi... Gâu gâu, chủ ơi sao chủ mạnh tay với bé thế?...

   Lũ hậu bối: *thầm thì* Ahihi, đến Tĩnh Thất của Hàm Quang Quân xem hai tiền bối làm gì!~~~

Ai ngăn hộ em tụi nó với, không khéo tụi nó hỏng mắt mất... ToT

                                                                              -END-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net