Chuyện đi đẻ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mẹ có máu say xe, em bé trong bụng đến tuần thứ 39 có lẻ rồi :) Ông bà ngoại sốt ruột vì nghe bảo "con so thường đòi ra sớm" nên bắt mẹ nhập viện trước mấy ngày để theo dõi.
Trời trưa tháng 11 mà hanh hanh mát mát như tháng 9,10. Bố chở mẹ đi xe máy, 2 vợ chồng lóc cóc nào túi nào giỏ đi đẻ.
Bệnh viện cách nhà mình 20km con zai ạ! Vì sợ mẹ mệt nên bố đi gần 1 tiếng mới đến nơi. 3h hơn làm xong thủ tục thì nhận phòng nhận giường rồi bố mẹ nắm tay nhau đi mua đồ linh tinh về chén.
Lược bỏ bớt chuyện nằm viện nhé ;) Vì quanh đi quẩn lại chỉ có nằm hết ăn lại ngủ. Mỗi ngày bác sĩ lại vào đo tim thai, báo đi siêu âm, chạy máy monitor, khám trong,...
Sáng ngày 28/11, như bình thường 9h bác sĩ gọi mẹ đi khám trong. Ác mộng của đa số bà bầu là bác sĩ chọc tay vào...khám. Mẹ vừa nằm lên thì bác sĩ bảo ra máu báo, chưa mở phân nào. Cảm giác đầu tiên là hồi hộp, lạ lẫm, lo lắng. Đúng lúc sáng sớm bố con về nhà để tắm rửa ngủ nghỉ nữa chứ!
Ra khỏi phòng khám mẹ về phòng chậm rãi tìm bvs với bỉm to để đề phòng "máu chảy lênh láng" 😂 xong xuôi mới gọi bố thì hoá ra bố con đang rán chả rươi bên ông bà ngoại để mang vào phục vụ mẹ. Bố hớt hải bảo vào ngay cùng bà nội. Mẹ gọi về cho ông bà ngoại, bà ngoại con đợt đó ốm yếu lắm nên ông ngoại chở bà Mây vào chăm mẹ cùng bố và bà nội.
Chờ đến 10h đi siêu âm. Vào phòng mẹ được ưu tiên vì có dấu hiệu đẻ. Bác sĩ siêu âm với vẻ mặt hoang mang rồi bảo mẹ chờ mọi người siêu âm hết rồi lại vào siêu âm lại. Mẹ cũng thắc mắc thì bác bảo nghi vấn thai to nên cần kiểm tra lại!! Rồi chờ đợi nửa tiếng sau thì bác sĩ phó khoa đến siêu âm cho mẹ. Lần này thì kết luận "thai to" cần mổ vì xương chậu mẹ không đủ rộng cho con.
Em bé của mẹ, hôm đó mẹ trải qua đủ đợt thăng trầm cảm xúc.
11h bố con vào mua cho mẹ bát cháo mà mẹ ăn trong trạng thái lơ lửng nghèn nghẹn ở cổ vì lo vì mừng. Vừa ăn xong thì bác sĩ vào bảo k được ăn vì chiều mổ =))))
2h ông ngoại và bà Mây xuống. Bác sĩ dẫn bố mẹ và ông ngoại vào phòng họp ký biên bản xin mổ lấy thai. Mẹ được lên bàn sát trùng bụng, thay quần áo mới, buộc tóc quần bao tóc, ngồi xe lăn để bố đẩy đi thang máy cho riêng bệnh nhân rồi vào khu chờ mổ.
Hành lang dài hun hút mà chỉ có mẹ được vào. Run và sợ lắm con ạ! Bên trong cũng có 2 bác đang chờ tiểu phẫu mắt nên cũng đỡ cô đơn.  1 lúc sau một cô y tá vào dẫn mẹ đến phòng mổ sinh. Lại 1 hành lang trống vắng và chỉ có 2 người dẫn nhau đi.
Vào phòng mổ chỉ thấy 1 cái bàn với đủ thứ dây và thuốc, đủ các dụng cụ với đèn như trong ti vi ấy. Toàn các bác sĩ khoa sản mà mấy hôm nằm viện mẹ đã biết mặt. Mẹ run chân thực sự. Run lập cập răng cũng cắn chặt người nôn nao. Mẹ không lên nổi bàn mổ vì nó cao và cucng vì mẹ run quá nên 2 chị y tá phải đỡ. Bác sĩ vừa tiêm thuốc mê vừa nói chuyện cho mẹ đỡ sợ nhưng vẫn run lẩy bẩy. Rồi mẹ thiếp đi mê man lúc nào không biết.

Phản ứng đầu tiên khi tỉnh lại là mệt đến không mở nổi mắt. Trong mơ hồ mẹ thấy máy đo huyết áp co bóp rất nhiều lần ở tay phải mẹ. Bên tay trái mẹ cứng đơ vì truyền nước. Rồi mẹ thiêm thiếp giữa lúc bác sĩ bảo "bệnh nhân Huệ ra nhiều sản dịch máu đông, gọi cho người nhà mang thêm bỉm". Rồi mẹ nghe thấy người ta nói chuyện với bố con,... lần tiếp theo tỉnh lại là có người nói chuyện với nhau. Rồi cứ nửa tỉnh nửa mê nhưng không mở nổi mắt. Mẹ biết có người hỏi mẹ gọi mẹ nhưng mẹ không có sức thưa lên. Rồi mẹ nói thì thầm:
- đây ạ
thì người ta đẩy mẹ ra ngoài vừa hỏi:
- Sao em gọi mấy lần không nói?
- Em mệt quá - mẹ lại thì thầm.
Ra ngoài thấy họ gọi bố con. Rồi mẹ nhìn thấy bố. Cảm giác như đi xa rất lâu rồi mới thấy bố. Thấy bố con mà mẹ chỉ muốn ôm rồi khóc.
Đẩy giường về phòng, họ bảo mẹ phải tự di chuyển xuống giường bệnh. Mẹ làm theo khó nhọc rồi hỏi bố:
- Em bé đâu?
Bố con nói:
- Bà Mây bế ra khoa xin sữa trước.
- Giống mẹ không?
- Giống chồng. 4kg nhé
Bố con vừa nói hết thì bà Mây bế con về. Bà đặt con cạnh mẹ cho mẹ nhìn. Em bé của mẹ! Con bé xíu! Mắt nhắm ngủ thở khì khì bên cạnh mẹ. Mệt mỏi vừa nãy như bị ai lấy đi mất. Mẹ nhìn cái lông mày lông mi cái mồm kia là của bố con! Cái má phính phính là của mẹ! Tình yêu của mẹ, chào mừng con! 😘


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net