[THƯ GỬI MẸ]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2020.06.08

Mẹ à, có lẽ đây là lần đầu tiên trong cuộc đời con viết thư cho mẹ... Lần đầu của suốt 20 năm kể từ ngày mẹ đưa con đến với thế giới này, để con được sống, được yêu thương, và được vun đắp trở thành một con người tử tế.

20 năm, con dần dần trưởng thành, có chăng đổi lại là những dấu chân chim trên đuôi mắt mẹ, là mái tóc mẹ pha thêm màu sương sớm,là mẹ đã già đi...

Cho dù bây giờ mẹ có đang lắng nghe hay không, con vẫn muốn hỏi: 'mẹ khỏe chứ ạ ?' Từ khi con đi học xa nhà, mỗi lần gọi điện thoại về chỉ hơi sụt sịt sổ mũi mẹ đều hỏi thăm, nhắc nhở giữ gìn sức khỏe, nhưng ngược lại con dường như quên mất điều ấy, con vô tâm quá.. Mẹ ạ...

20 năm nay, con chỉ nhận, con nhận tình yêu thương của mẹ, nhận sự chăm lo bao bọc của mẹ, cứ như một thói quen mà nhận về... gom góp từng chút từng chút một mà vượt qua mọi khó khăn, gìn giữ sự tin tưởng của mẹ để làm động lực nhắc nhở bản thân không lùi bước.

Mọi công sức mẹ đã bỏ ra, con đều ghi nhớ trong lòng.

20 năm, con ngày một trưởng thành hơn, hi vọng có thể một mình gánh vác tất cả, hi vọng có một ngày trở thành niềm tự hào của mẹ, hi vọng bản thân không phụ sự kỳ vọng mẹ dành cho con...

Con vẫn luôn nỗ lực, nỗ lực trở thành con của ngày mai tốt hơn ngày hôm nay... Muốn mẹ khi nhắc đến con đôi mắt liền ánh lên niềm kiêu hãnh đầy tin tưởng.

Con nợ mẹ một lời cảm ơn...

Cảm ơn mẹ đã cho con quá nhiều, nhiều đến mức gói thành hành trang đủ để giúp con vững bước trên con đường con lựa chọn.

Cảm ơn mẹ vì đã dạy con cách im lặng và không hành động cảm tính về những thứ không có ý nghĩa đối với con.

Cảm ơn mẹ vì đã dạy cho con biết cách đứng lên và đấu tranh vì những điều mà con tin tưởng.

Con nợ mẹ một lời xin lỗi....

Xin lỗi vì con qua non nớt, quá yếu đuối, quá ỷ lại, luôn để mẹ phải vì con mà bận lòng,

Xin lỗi vì con trưởng thành quá chậm, chậm đến mức mẹ phải vì con mà hi sinh quá nhiều,

Xin lỗi vì con chẳng phải một đứa con ngoan, không biết bao lần đã khiến mẹ vì con mà rơi nước mắt,

Xin lỗi vì con vẫn đang trưởng thành,

Xin lỗi vì con quá nhiều khiếm khuyết,

Xin lỗi vì con không hoàn mĩ,

Cảm ơn vì sự bao dung của mẹ, cảm ơn vì mẹ đã luôn mỉm cười tha thứ trước mọi sai lầm của con...

Cảm ơn mẹ đã cho con một gia đình, để những lúc con yếu lòng cũng không hề cảm thấy bế tắc, bởi con biết có một nơi vẫn vì con mà bật sáng đèn, hâm nóng cơm, chờ con trở về....

Cảm ơn vì con là con của mẹ.

20 năm thật ngắn, ngắn đến mức một đứa trẻ chớp mắt đã lớn khôn, từng bước một rời khỏi vòng tay mẹ.

20 năm thật dài, đủ để con hiểu và trân trọng đoạn tình cảm thiêng liêng nhất trong cuộc đời.

Pandora Yuan

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#pan