2. Vợ Hai

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay ngày hôm sau khi mặt trời còn chưa rạng, Trân đã dắt một người phụ nữ lạ mặt về :

_Giới thiệu với u nó

_Đây là Thoa, Bùi Thị Thoa, là người ở làng bên

_Có gì khó khăn thì hai chị em cùng san sẻ, giúp đỡ nhau

_Sau này đều là người một nhà cả

Chị Tuất tay đang ôm con thì khựng lại, hướng ánh mắt nghi hoặc về phía chồng mình:

_Anh...anh nói gì cơ?

Trân thấy phản ứng của Tuất thì làm bộ như không rồi mặc cho tâm trạng của người kia mà nói tiếp:

_Con bé này đẻ ra đúng năm hòa bình

_Lấy tên là Hòa đi, Đặng Thị Thúy Hòa

Bất lực cùng với đau lòng thất vọng, hai hàng nước chảy dài trên má chị:

_Trước khi anh lấy tôi

_Anh đã hứa gì? Anh nhớ không?

_Năm xưa, anh đã hứa nếu tôi bằng lòng lấy anh

_Thì dù có cao sang hay bần hàn

_Anh cũng sẽ không lấy thêm bất kì người vợ nào nữa, cả đời chỉ thương có mình tôi, yêu một mình tôi

_Nhưng giờ thì sao? Lời hứa đó chắc anh không quên chứ

Trân chỉ im lặng mà vờ như không nghe thấy

Dân gian ta có câu"Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử" ý nói người con gái khi còn ở với cha mẹ phải nghe lời cha mẹ sắp đặt, khi lấy chồng phải theo chồng, nếu chồng chẳng may qua đời thì phải nghe theo con. Câu nói đã thể hiện sự lệ thuộc của người phụ nữ trong xã hội phong kiến nơi mà họ bị coi thường, rẻ rung.

"Thân em như tấm lụa đào

Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai"

Thậm chí họ còn không được quyết định số phận của chính mình. Mang theo mình sự mơ hồ về tương lai, họ không biết mình sẽ được gả cho ai, liệu người ta có thương mình không hay rồi số phận mình sẽ đi đâu về đâu. Tuất cũng vậy chị ngây thơ cho rằng chồng sẽ chung thủy mà yêu thương, yên ổn bên mình đến hết cuộc đời này nhưng xã hội tàn khốc đã cho chị một cú tát trời giáng, như một lời cảnh tỉnh "rốt cuộc mày vẫn là đàn bà mà thôi", chồng chị có lấy vợ hai, vợ ba hay vợ tư đi chăng nữa thì chị- một người đàn bà không tiếng nói cũng chẳng thể ngăn cản hay làm gì được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net