Tôi hôn cậu được không?•Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shen Xiaoting là chủ tịch hội sinh viên điển hình trong mắt tất cả, người luôn hoàn thành mọi việc đúng lúc và nhanh chóng một cách bài bản. Một người giỏi toàn diện ở nhiều khía cạnh. Mọi người đều biết cái tên Xiaoting vì cô ấy nổi tiếng là một thiếu nữ tốt bụng với mang những nét đẹp chân thực mà ai ai cũng đeo đuổi. Cô ấy có tất cả!

Mặt khác, Choi Yujin hoàn toàn trái ngược. Ngay cả là phó chủ tịch, danh xưng ấy cũng chẳng được biết đến rộng rãi như vị chủ tịch tóc đỏ của trường. Đúng kiểu một sinh viên đơn giản chỉ muốn được cộng tác với những người có uy tín sau khi vào đại học.

Ngoài ra, Yujin có một bí mật nhỏ.

Nàng thích Shen Xiaoting.

Từ phút giây đầu tiên, khi ánh mắt chạm vào cô gái tóc đỏ, tim nàng bắt đầu đập nhanh, như thể nghe thấy ở trong cổ họng, những con bướm muốn bay ra khỏi lồng ngực bất cứ khi nào Xiaoting mỉm cười với Yujin. Nghe thật là sáo rỗng, nhưng đó là những gì nàng có thể miêu tả về cái cảm giác ấy.

Thật khó để không ngưỡng mộ một người như ai kia. Cô ấy xinh đẹp, tốt bụng, dũng cảm và gần như hoàn hảo. Nghiêm túc mà nói, Yujin đã rất khó khăn để kìm nén những cảm xúc đối với Xiaoting. Mặc dù muốn hét lên thật to và muốn cho cô ấy biết về nó, về những gì nàng thực sự cảm thấy nhưng có vẻ Xiaoting sẽ không bao giờ đáp lại, nàng đoán vậy.

Làm thế nào lại nghĩ tới kết cục ấy? Là tin đồn Shen Xiaoting đã có bạn trai.

"Yujin, cậu ổn chứ?"

Dòng suy nghĩ đã đến đích rồi từ từ tan thành hư không khi đột nhiên giọng nói của người trong tâm vọng vào tai, khiến nàng nhận ra rằng họ đang ngồi cạnh nhau. Yujin nuốt nước bọt nhìn sang mái tóc đỏ trong khi cố gắng hết sức để không trông bối rối.

"À..ừ, tôi ổn"

Cô gái tóc đen tuyền vừa nói vừa tránh mặt đi khi Xiaoting trao một cái nhìn kỳ lạ đến nàng trong khi Yujin nhích người ra xa. Nhưng Xiaoting lại tiến lại gần khiến phó chủ tịch một lần nữa nuốt nước bọt.

Cơ thể họ giờ lại quá gần nhau đến mức có thể cảm nhận được làn da mềm mại của Xiaoting chạm vào da mình. Má nàng ửng đỏ và rõ là nó đang dần nóng lên.

"Yujin, sao cậu lại tránh tôi? Tôi đã làm gì sai à?"

Cảm giác hạnh phúc tạm thời mà bầu không khí này mang lại đột nhiên biến mất khi nghe thấy giọng điệu lo lắng của đối phương. Nàng lúng túng lắc đầu.

"Không! Cậu không làm gì cả! Tôi chỉ nghĩ có lẽ cậu không thấy thoải mái khi chúng ta thân thiết quá nên tôi quyết định giữ khoảng cách một chút..."

Vực dậy tinh thần, Yujin nhìn thẳng vào Xiaoting, người đang cười đắc ý với lời nói vừa nghe từ nàng.

"Cậu nói dối tệ quá. Chúng ta thân thiết là hiển nhiên khi là cộng tác viên với nhau, phải không?"

"Ah...ừm, tôi cũng đoán vậy"

Yujin gãi gáy với thái độ khó xử, đôi mắt liếc ra xa Xiaoting khi cô ấy đang trực tiếp nhìn chằm chằm vào nàng.

"Cậu biết không, nếu cậu tiếp tục khó xử với tôi như vậy, tôi có thể nghĩ rằng tin đồn kia là sự thật"

Đúng như những gì Xiaoting mong đợi, đôi mắt tròn xoe của Yujin mở to trước lời ấy và nó khiến cô mỉm cười, Yujin thật đáng yêu. Không. Yujin lúc nào cũng đáng yêu.

"Tin...đồn gì vậy?" Yujin chớp chớp mắt.

Một nụ cười vang lên vọng khắp căn phòng chỉ riêng hai người, nụ cười lan rộng trên toàn bộ đôi môi của cô gái tóc đỏ. Nó làm tâm trí của Yujin quay cuồng và nhìn đối phương một cách vô cùng bối rối.

"Tin đồn về việc cậu thích tôi, Yujin"

Xiaoting nhìn chằm chằm vào người đang đột nhiên ngừng cử động, như thể bị nắm thóp. Tất nhiên tin đồn là sự thật. Yujin rõ ràng hơn ai hết và nếu Dayeon không đến gặp để nói điều đó vào tuần trước thì Xiaoting có thể vẫn mãi nghĩ rằng bản thân chỉ đang bị ảo giác khi mặt cô đỏ lự mỗi khi nở nụ cười với phó chủ tịch.

Nếu Yujin có một bí mật nhỏ thì Xiaoting cũng vậy. Cô đã cố ý xếp lịch hôm nay và dự định sẽ có cả buổi chiều để tự mình thử và xác nhận thông tin từ chính Yujin. Đánh giá từ cử chỉ đến hành vi của đối phương lúc này, Xiaoting giờ có thể chắc chắn rằng đó là sự thật.

Choi Yujin thực sự thích cô.

Và cô ấy cũng vậy. Cô ấy cũng thích Choi Yujin. Vài giây đã trôi qua và không có gì ngoài sự im lặng hoàn toàn, đến mức có thể nghe thấy tiếng bụi bay trong không khí, phó chủ tịch hội sinh viên bối rối đáng yêu dường như đang đấu tranh trong việc phản ứng lại với những lời của Xiaoting.

Nhận ra ai kia gặp khó khăn để đối mặt với cảm xúc thật của mình, Xiaoting đành phá vỡ sự im lặng bằng cách đem suy nghĩ của mình nói ra trước.

"Đôi mắt của cậu thực sự rất đẹp" Cô mỉm cười với nàng trước khi tiếp tục "Tôi thích nhất khi nó nhìn thẳng vào tôi"

Không biết làm thế nào để xử lý hết những gì Xiaoting đang nói, Yujin chỉ ngồi đó, ngay bên cạnh trong khi cơ thể đang dần biến thành thạch mềm có thể tan thành nước bất cứ khi nào. Chân yếu dần theo từng đợt run rẩy.

Và nàng thực sự mất hết sức lực khi Xiaoting nhích lại gần hơn, khuôn mặt áp sát đến mức có thể cảm nhận được hơi thở ấm áp của chủ tịch. Với đôi mắt ướt át, Xiaoting là đang nhìn chằm chằm vào môi nàng.

"Xiaoting, chẳng phải cậu có bạn trai sao?"

Yujin nói nhỏ, ngượng ngùng cười, hy vọng ai kia chỉ đang đánh lừa và thực sự không có bất kỳ ý định đòi hỏi đôi môi của mình. Trong khi đó Xiaoting hiện một chút sững sờ.

"Đồ ngốc. Tôi chưa có bạn trai nhưng nếu có bạn gái, tôi muốn đó làm cậu" Xiaoting đặt một nụ hôn lên má trái của Yujin trước khi quay mặt đi. Mọi thứ quá nhanh chỉ làm Yujin đơ ra, rồi bối rối đến đỏ mặt.

"Không phải rõ ràng là tôi cũng thích cậu sao Choi Yujin?"

"Tại sao?"

Xiaoting nhún vai trước câu hỏi "Tôi chỉ vừa thích cậu một ngày"

Cả hai rơi vào trạng thái yên lặng trong vài giây trước khi Yujin đột ngột bị đẩy vào ghế sofa, giờ ở trên người nàng là Shen Xiaoting, người đang dán mắt không rời lên từng ngũ quan trên gương mặt bối rối kia và cuối cùng đánh rơi vẻ khao khát lên đôi môi nhỏ của cô gái bị áp dưới thân.

"Tôi hôn cậu được không?"

Cắn môi, Yujin nhẹ gật đầu. Khi môi Xiaoting chạm vào môi nàng, cảm giác mọi thứ diễn ra lúc này ngỡ như một giấc mơ. Shen Xiaoting là đang hôn nàng.

Ai có thể nghĩ rằng Shen Xiaoting cũng đã thích Choi Yujin suốt thời gian qua kia chứ?

_______________
can i kiss you?_chasinglabyrinth
Cre: https://archiveofourown.org/works/39852798


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net