Giới thiệu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Sagara Rinka sống trong một gia đình bình thường ở Nhất . Tôi thì cũng chả có gì đặc biệt ngoài thành tích học tập luôn đứng đầu trường từ năm tiểu học và sở hữu một bộ mặt ikeman khá đẹp trai. Cũng vì vậy mà tôi luôn là tâm điểm của trường.

Bố mẹ tôi thì luôn hào thuận chẳng bao giờ có khái niệm cãi nhau trong gia đình tôi.Cuộc sống của tôi khá là bình yên ,tôi yêu cuộc sống như thế này.

Nhưng đó là chuyện của 3 năm trước rồi (nói sao nhỉ tác khá thích con số 3 mặc dù định để 5 năm cho nó lâu lâu chút xíu).Năm đó tôi đã 13 tuổi, một lần do cha tôi hứu sẽ dẫn cả nhà đi xem pháo hoa (ae đoán xem chuyện gì xảy ra) nhưng do có việc đột xuất mà cha về muộn ,vì ko muốn thất hứa với hai mẹ con tôi nên khi xong việc đã vội vã cho xe chạy về nhưng trên đường đã bị một chiếc xe tải vượt đèn đỏ đâm trúng do tài xế ngủ gật mà cha đã qua đời .

Tôi và mẹ đã rất đau khổ vì cái chết đột ngột của cha. Mẹ tôi cũng vì cú sốc đó mà từ hôm đó như người mất hồn cứ lao đầu vào làm việc, sức khỏe giảm sút đi rất nhiều. Rồi mẹ cũng ngã bệnh, bác sĩ nói tất cả chỉ dựa vào ý chí của mẹ mà vượt qua nhưng do cú sốc từ cái chết của cha mà mẹ cũng chẳng có ý chí mà sống tiếp, không lâu sau mẹ cũng theo cha mà qua đời ( tác: mẹo cha mẹ vô trách nhiệm vc ,thằng cha mất mẹ cũng đi theo bỏ lại thằng con 13t bơ vơ giữa dòng đời thế này haizzz😩)

Cha mẹ tôi đã bỏ lại tôi một mình mà đi( tìm đường cứu nước) ( tác :đừng để ý trong ngoặc kép).

Khi mất cả cha và mẹ để lại cho tôi một khoản tiền trợ cấp khá lớn đủ để mình tôi sống tốt đến già ( tác : cũng may cha mẹ nó có chút lương tâm để lại tiền trợ cấp cho nó sống tiếp).
Nhưng tôi không quan tâm số tiền đó, cha đã mất mẹ tôi cũng đi theo cha.

Từ 1 gia đình hạnh phúc rộn rã tiếng cười giớ đây yen ắng chỉ lảng vảng duy nhất một bóng người là tôi. Khi cha mất, mẹ là chỗ dựa duy nhất của tôi nhưng giờ mẹ cũng đã bỏ mình mà đi.Từ lúc mẹ mình qua đời tôi đã rất suy sụp,thứ tôi mong bây giờ chỉ có duy nhất một điều là hãy trả lại cuộc sống bình yên với gia đình lại cho tôi.Nhưng số phận nghiệt ngã đâu chiều theo lòng người,những thứ đã mất cũng không thể lấy lại được.

Cú sốc quá lớn đối với một đứa trẻ 13 tuổi khi mất cả cha lẫn mẹ.Từ lúc đó cậu đã luôn nhốt mình trong phòng.

Họ hàng cậu biết chuyện cũng ra sức khuyên nhủ giúp đỡ cậu vượt qua cú sốc đó nhưng vô vọng. Từ 1 đứa trẻ thông minh hoạt bát luôn nở nụ cười với bất cứ ai thì giờ đây là một khuôn mặt lạnh lùng vô cảm, đôi mắt vô hồn không chút sức sống ,( tác: tác ko cố ý đâu chỉ cố gắng tạo ra một main lạnh lùng boy thôi)

Tôi đã cứ thế suốt 3tuần liên tục trong căn nhà tối tăm lạnh lẽo này cho đến khi Shizuru đến.

Là cô bạn từ nhỏ của tôi, nhà Shizu nằm ngay cạnh nhà tôi từ nhỏ đã chơi rất thân với nhau, khi đi học lài học chung từ năm mẫu giáo đến giờ nên hai đứa càng thân thiết hơn. Cũng vì vậy mà hàng xóm cũng hay trêu chọc chúng tôi là ' thanh mai trúc mã ' có duyên trời định và Shizu cũng hay đỏ mặt khi bị trêu như vậy nhưng có vẻ cậu ấy cũng rất thích.

Shizu có một khuôn mặt xinh xắn mái tóc đen mượt dài hay được cậu buộc lên kiểu đuôi ngựa. Tuy chỉ mới 13 tuổi nhưng Shizu có một thân hình cân đối dáng chuẩn, bộ ngực C cup. Nói chung là điện nước đầy đủ và cô là một idol của trường vì không chỉ đẹp mà thành tích học tập cũng nhất nhì của trường. Dù vậy Shizu luôn bám dính lấy tôi và ai cũng bàn tán chúng tôi rất đẹp đôi.

POV : Shizuru

Đã hơn ba tuần này từ khi cha mẹ Rin-chan mất rùi và mình cũng chả thấy cậu ấy đâu cả. Đã không đến trường cũng không bảo mình 1 tiếng gì cả, mình lo quá không biết cậu ấy có sao ko.

Hôm nay mình sang xem cậu ấy thế nào rồi, cậu ấy mà bị làm sao chắc mình lo đến chết quá. M...mi...mình cũng chỉ lo cho bạn thuở nhỏ của mình thôi, không có t...th...thích cậu ấy hay gì đâu. Ahjhj mình đang nghĩ gì thế này.

Mình đã xin phép bố mẹ hôm nay sẽ qua thăm và chăm sóc cho cậu ấy tối nay rồi, bố mẹ mình cũng đã đồng ý cho mình và cũng nhờ mình gửi lời hỏi thăm cho cậu ấy nữa.

Đứng trước cửa nhà Rin-chan, một ngôi nhà luôn vang lên tiếng cười giờ yên ắng khiến mình cảm thấy rất lạ giống như đây là một căn nhà khác vậy. Mình bấm chuông cửa rồi lên tiếng gọi:

" Rin-chan cậu có đó không vậy, là mình Shizu đây"( tác: nếu ai thắc mắc thì hai đứa chơi với nhau từ nhỏ nên gọi nhau khá thân mật ' Rin-chan - Shizu-chan')

Đợi một lúc không thấy ai, thấy lạ nên mình tự mở cửa vào ( khi vào trong thấy Rin-chan đã treo cổ tự tử, mắt trắng dã nhìn xuống phía mình khiến mình không thể bình tĩnh mà hét toáng lên Ahhhhhhhhh (tác: đùa đấy 😀)). Khi vào trong nhà thì có một mùi hương thơm ngát bay thẳng vào mũi tôi.

Mùi hương này là....Mùi thức ăn của Rin-chan. Từ nhỏ Rin-chan có tài nấu ăn rất ngon nhưng vì ít khi vào bếp nên tôi cũng chẳng mấy khi được ăn món do cậu ấy nấu.

Đi theo mùi hương dẫn xuống bếp thì tôi thấy cậu ấy đã nấu xong và đang bày đồ ăn bàn, mùi đồ ăn của Rin-chan phải nói là rất khó để có thể cưỡng lại được làm tôi quên mất mục đích đến đây của mình mà bất giác lên tiếng :

"Ano...."

Cậu ấy có vẻ đã chú ý đến tôi tôi giật mình :

"A c..chào cậu Rin-chan"

Cậu ấy nhìn lên tôi ánh mắt vô hồn như xuyên suốt qua tôi, rồi 1 giọng lạnh lùng vang lên :

"Chào "-Rin

POV : Main

Như thường ngày, dù cho tôi có suy sụp đến đâu thì vẫn cần phải ăn nên khi chiều tối tôi đi xuống bếp để làm đồ ăn do tôi thìch ăn đồ nấu hơn đồ ăn nhanh, và vì đây là cuộc sống cha mẹ đã cho tôi vậy nên tôi sẽ cố tiếp tục sống nếu không cha mẹ tôi sẽ rất buồn.

Khi tôi nấu ăn xong và đang bày ra bàn thì có tiếng nói vang lên :

"Ano..."

Và đó tiếng của shizu tiếp theo đó là tiếng chào tôi cũng theo phản xạ mà chào lại bằng 1 chất giọng lạnh lùng do ảnh hưởng từ cú sốc.

Chắc cô nàng sang thăm và giúp mình đây mà, nhưng chắc là do mùi đồ ăn mà mò xuống đây luôn vì từ trước đến giờ cổ khá thích các món ăn tôi nấu.

Do tôi nấu khá nhiều vì nấu cho cả bữa sáng mai nên chỗ thức ăn phải dành cho hơn 2người ăn nên tôi cũng mời luôn cổ vào ăn chung :

"Cậu vào ăn cùng đi tớ nấu cũng khá nhiều "

Nghe tôi mời cô nàng vui ra mặt :

"Thật chứ A..a..ah ý mình là vậy mình xin phép "

Sau đó cô đỏ mặt đi lại ngồi vào bàn ăn, nhìn cái biểu hiện của cô khiến mình khá vui dù cho bên ngoài mình vẫn làm mặt lạnh. Thực sự họ hàng đến an ủi mình làm mình rất hạnh phúc nhưng do cú sốc khiến mình càng sa lánh họ hơn.

Và giờ đến Shizu thăm mình cảm thấy thực sự rất vui. Trong suốt bữa ăn shizu vừa ăn vừa tỏ ra ngại ngùng thêm chút đỏ mặt thi thoảng cũng hỏi thăm tôi.

Sau bữa ăn tối tâm trạng của tôi cũng đã phần nào được cải thiện vì khá lâu rồi tôi mới được dùng bữa với người khác. Giờ chúng tôi đang ngồi uống trà với nhau trong phòng khách, hai chúng tôi ngồi nói chuyện với nhau khá lâu và Shizu đã giúp cho tôi phần nào trở lại cuộc sống bình thường.
(Tác : xin phép không kể lại đoạn nói chuyện vì nó quá dài và tác cũng lười viết lại đoạn hội thoại vì nó trìu tượng vc)
________________n phút sau ____________

Giờ đã hơn 10h tối tôi nói với shizu đã muộn để cổ về nhà :

"Cảm ơn cậu mình thấy tâm trạng của mình tốt hơn rồi, mà cũng đã muộn rồi cậu cũng nên về đi kẻo bố mẹ cậu lại lo lắng" Rin

"Không có gì đâu mình là bạn mà...... Ano này Rin-chan.....*mặt chuyển sang màu hồng nhạt*uhm tối nay mình ngủ lại đây được không *mặt đỏ hoàn toàn *"

Câu nói làm tôi đứng hình, 1nam 1nữ trong 1 căn nhà

"Cậu đang nói gì vậy,cả bố mẹ cậu nữa nếu về muộn là bố mẹ cậu sẽ lo lắm đấy chứ lại còn đòi ngủ lai đây nữa "

Tôi loạn cả lên cố tìm lí do phản bác lại vì 1 cô gái đang tuổi phát triển xin ngủ lại nhà của 1 thằng con trai.

"Không sao đâu mình xin phép rồi lo gì nữa hay là cậu *mắt có chút lệ đọng trên mi* không cho mình ở lại nên muốn đuổi mình về " vừa nói Shizu vừa dùng sát kĩ của con gái 'đôi mắt cún con' thứ duy nhất tôi không thể chống lại. Thôi đành chịu thua

"Được rồi được rồi ở lại là được chứ gì cậu nín đi"

"Thật chứ yayyyy cảm ơn cậu Rin-chan là nhất, tụi mình ngủ chung tối nay đi"°_°(tác:WHAT chủ động luôn kìa)

"Cậu đang nói cái gì vậy "tôi hoảng loạn trả lời

"Tụi mình vẫn thường ngủ cùng nhau mà "Shizu nhõng nhẽo

"No cái đó là hồi nhỏ giờ thì không được "

"Tại sao vậy "shizu phản bác lại

"Vì mình là con trai ,nam nữ thụ thụ bất thân "

Sau một hồi giằng co tôi miễn cưỡng trải đệm cho Shizu ở riêng 1 phòng. Khi trải đệm cho cổ tôi thấy cổ lẩm bẩm gì đó 'đã đến vậy rồi mà ' nhưng bé quá nên tôi không nghe rõ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net