10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Khi tôi không ở đây,cậu phải biết tự chăm sóc bản thân. Không được thức khuya, đói cũng không được ăn bậy, không được thường xuyên say rượu. Đừng để bị người khác ức hiếp. Biết không? "

Cô ôm lấy cậu, hai mắt lệ ngưng lưu luyến không muốn rời đi. 

"Chị đi xa cũng phải chăm sóc tốt cho mình đó."

Cậu vỗ về lưng cô an ủi. Hai người quả thật làm cho người ta nhìn vào liền nghĩ ngay đến đôi trai gái trẻ phải xa nhau.

" Cậu ấy là vợ tôi, ở nhà có tôi lo. Cô bất quá là bạn gái cũ của tôi, sao lại ở đây nói mấy lời này với cậu ấy. Không màng cô lo lắng. Còn không mau đi, cô sẽ trễ bay đó!"

Chỉ trừ cái người đan ông mặt than ở bên cạnh bọn họ nha.

" Còn em, không được quan tâm cô ta. Em quan tâm tôi là đủ."

Cô bỗng nhiên mặt đanh lại, cái dáng vẻ ủy mị cũng không còn.

" Tôi là nói cậu ấy không để bị cái đồ đại cầm thú nhà anh bắt nạt đó. Thật là buồn cười lúc đó tôi lại yêu cái đồ đáng ghét nhà anh."

" Là lỗi của tôi à? Cô nhanh đi đi, đừng có ở đây làm phiền nữa!"

Cậu ở một bên buồn cười nhìn hai người bọn họ đấu khẩu. Nhiều lần ra sân bay, cô cũng nhiều lần không thực hiện được kế hoạch rời đi chỉ vì mấy cuộc đối thoại này của bọn họ. 

" Được rồi, chị mau đi đi. Còn anh không được bắt nạt chị ấy. Chị ấy là chị em tốt của em  nha."

" Cậu ở nhà phải ức hiếp anh ta cho tôi, tôi không cam lòng" 

Nói xong, lần này cô thực sự quay đi. Cô chính thức từ bỏ anh khỏi cuộc sống. Anh có chàng trai tốt như cậu ở bên, hai người thực yêu nhau, cô cũng không có quyền ngăn cản. Cầu chúc cho họ hạnh phúc bên nhau cả đời. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net