Mắc Mưu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm đó, Krixi đang ngồi trên lan can phòng mình, mắt hướng lên phía những vì sao, đã rất lâu rồi không yên tĩnh như thế này. Tuy nơi này xa lạ, nhưng chẳng khác gì ngôi nhà thứ hai của mình.
Đang mải ngắm sao, có tiếng bước chân đang tiến tới gần Krixi, Krixi chỉ nghĩ là Nakroth. Nàng chạy ra, định ôm,( nhưng thật ngốc khi nghĩ đó là Nakroth) . Krixi bỗng đứng sững lại
- Ngươi...ngươi là ai vậy? - Krixi trừng mắt lên lườm
- Ngươi không biết à? đúng là người mới có khác! Nakroth không nói ngươi biết sao? hắn ta quả là thằng tồi - người lạ nói
- Ta không biết thì sao? ngươi không đủ tư cách nói anh ấy như vậy! - Krixi vừa nói vừa đi lùi lại
Krixi vừa dứt lời, bỗng chạm phải thứ gì đó sau lưng, nàng quay lại mới thấy là mình đang ở sát lan can.
người đó đưa tay lên bóp cổ Krixi, nhìn vẻ mặt đau đớn của Krixi thì hắn cảm thấy thật sung sướng.
- Thả ...thả..tôi ra! - Krixi nghẹn ngào
- Ngươi biết không? nhìn ngươi bị bóp cổ thật dễ thương! không khỏi khiêu khích ta được! - người lạ

Hắn vừa dứt lời, bỏ tay ra khỏi cổ Krixi, Nàng ngã gục xuống sàn nhà, hắn bế nàng dậy, thả nàng ngã ra khỏi thành lan can. ( khoảng cách từ đấy xuống mặt đất là 15 tầng)
- Không!!! - Krixi hét lên

Hắn ta nhìn Krixi đang rơi xuống, nghĩ lại vẻ mặt lúc nãy, hắn ta không kìm lòng mà tung cánh bay xuống cứu. Hắn bay rất nhanh, chẳng đến 10 giây, hắn đã bay đến bế Krixi rồi bay lên để trở lại phòng Krixi.
Thả Krixi ngã xuống nền nhà, hắn chĩa đao vào mặt Krixi nói.
- vì ta Là Chúa Tể Maloch! ngươi đã xúc phạm ta! nếu không vì khuôn mặt này! ta sẽ không cứu ngươi - Maloch bước ra, không cần đóng cửa, từng bước đi kiêu hãnh của hắn cũng mau chóng lọt vào mắt Nakroth. Nakroth và Maloch chỉ giống như hai xe ô tô đi hai phía ngược chiều, không bao giờ cùng một chiều, không bao giờ cùng một Ý chí,
không bao giờ cùng nhau sát cánh, không bao giờ coi nhau là đồng bọn. Nhưng hôm nay, cả hai đã cùng một thứ gì đó.
Hai ánh mắt đi qua nhau, lườm nhau, không bao giờ phục nhau, Sẽ mãi thù nhau đến chết.

Nakroth bỗng thấy cửa phòng Krixi mở, anh vội chạy tới. Đến phòng Krixi, mắt Nakroth mở to ra, chuyển sang màu đỏ đậm, anh chạy tới ôm lấy Krixi, đỡ nàng lên giường, lay dậy
- Krixi à! em sao vậy? - Nakroth
- Em chỉ...hơi đau thôi ...không sao hết...ổn mà! - Krixi nói ngập ngừng
- Nói thật đi! nhìn em không ổn chút nào! - Nakroth.
- Em chỉ cần nằm nghỉ chút thôi mà...- Krixi đưa tay lên mặt Nakroth
- Em chắc chứ?
- Chắc
- Vậy anh sẽ ngồi đây, có gì không ổn thì bảo anh nhé.
Krixi nhẹ nhàng gật đầu. Nakroth định ra ngoài đóng cửa phòng Krixi thì gặp Veera.
- Có chuyện gì với Krixi vậy Nakroth? - Veera hỏi
- Không có gì - Nakroth.
- Ừ vậy thì tốt, mà tối nay Krixi sẽ đi tới Cung Điện Ánh Sáng dự tiệc, cậu sẽ cùng Aleister phục kích bên ngoài, nhiệm vụ là lấy cây thánh giá ở cổ Ilumia, nhớ phối hợp sao cho tốt, Nhớ dẫn Krixi tới phòng tôi trước khi đi nhé! - Veera nói
- Ờ - Nakroth trả lời

Một lúc sau, Nakroth dẫn Krixi tới phòng Veera nói với Krixi
- Tối nay có nhiệm vụ quan trọng và là nhiệm vụ đầu tiên của em. Nhớ bám theo Natalya nhé, Veera sẽ chỉ giúp em một chút thôi, không hiểu cứ hỏi Veera nhé!
- Vâng ạ..
Nakroth lao vút đi.
Krixi hồi hộp bước vào phòng Veera, thấy cô ta đang ngồi đợi sẵn ở ghế.
- Chào...Veera - krixi
- Ồ chào Krixi, vào đi, tôi có bất ngờ cho cô! - Veera nói với giọng nham hiểm
- ừm...gì vậy - Krixi
- là chiếc hộp này, bên trong có vòng cổ, tôi nghĩ cô đeo sẽ rất đẹp cho nhiệm vụ tối nay! Phải dự tiệc đó!lại đây! tôi đeo giúp cho - Veera tỏ ra thân thiện
- Ừm...ừm - Krixi có hơi rụt rè
Krixi quay người lại để Veera đeo cho, veera nhẹ nhàng đeo lên cổ Krixi.
- Xong rồi đó! Gương bên này, soi thử đi! - Veera nói
- Ừm - Krixi bước tới trước gương, soi thử.
Veera bước tới gần Krixi lẩm bẩm một câu nói gì đó, Krixi bỗng thấy lạ lùng lắm, bỗng một tia sáng từ đâu kéo đến bao bọc lấy krixi, giống như một quả trứng. Krixi mắc kẹt bên trong, tóc biến thành màu vàng, cánh đổi màu và quan trọng là Krixi đã bị mất kiểm soát, trở thành một người khác, sự độc ác đang lấn chiếm lấy cơ thể và ý thức của Krixi.

( Tưởng tượng dùm con nhé )

Hết tập, hứa tập sau sẽ khá hơn! tại trời đang có Sấm nên t phải tạm dừng và sửa vài chỗ để mai hay hơn, vậy nha! bye!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net