Chương 13 Gặp lại cứ ngỡ là chưa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Wattpad:phannguyen1009
🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰🐰

Sau khi anh hoàn thành việc giặt ủi thì anh di chuyển lên trên nhưng anh lại không lên phòng khách mà đi thẳng xuống bếp thì thấy có mấy người lạ mặt đối với anh đang ở sau bếp, Nhất An chú ý đến điều này liền nói

"Dì Tư ai đây?"*nhìn người đang lây hoay làm bánh trước mặt hỏi*

"Dạ thưa tiểu thư, đây là Taehyung người mới vào làm, hôm nay là lần thử việc đầu tiên"

"À ra là vậy, đẹp trai nha"

"Đẹp thiệt bây ơi"*Tư Điềm từ đâu xuất hiện nói*

"Bà nọi bà ở đâu chui ra nhanh vậy??"*Nhất An bất lực nói*

"Ở đâu có trai đẹp ở đó có Triệu Tư Điềm ta đây"*nhìn Taehyung không chớp mắt"

"Hú hồn tui họ Vương"*Nhất An thầm nói*

"Hên tui họ Jung không chắc lây cái nết của con nhỏ khùng này rồi"*Hoseok thì thầm nói*

"Mấy người nói vậy là có ý giề đây?"*Tư Điềm khoang tay*

"Dạ em có nói gì đâu ạ, chị đẹp nên mê trai đẹp là đúng ròi haha"*Hoseok cười nói*

"Liệu cái hồn tụi bây"

"Dạ tụi em biết sai rồi"*Nhất An cùng Hoseok đồng thanh đáp*

Sau khi gửi cho hai người cái nhìn thân thương đầy thiện cảm thì Tư Điềm quay qua với nét mặt thay đổi 180° nói

"Anh tên gì dợ? Có người yêu chưa? Hay anh làm người yêu em nhé"*bắt đầu thả thính*

Hai con người ngồi đây kiểu

"--Tới nữa rồi đó--"*suy nghĩ*

Seokjin đi toilet ra thấy hai con người tụm lại nhìn cô bạn mê trai mà không hiểu ất ơ gì cả bèn đi lại hỏi nhỏ

"Có chuyện gì đang xảy ra vậy??"*Seokjin thắc mắc hỏi*

"Xem đi rồi biết"*1 trong 2 người trả lời*

Ở bên đây, cô bạn vẫn tiếp tán tỉnh anh chàng tiên cá lần đầu làm con người tội nghiệp này khiến anh có chút sợ

"Tôi....tôi có người thương rồi"*anh lắp bắp thật thà trả lời*

"Ỏ, có rùi sao....uổng vậy cô gái đó chắc xinh lắm ha"

"À...không....em ấy....là con trai"

Sau khi nghe câu trả lời thì như xét đánh ngang tai, còn ba con người này cười phá lên

"Haha cho chừa cái tật cua tùm lum nè haha"*Hoseok cười như được mùa nói*

"Haha người ta là thương con trai đó, Tư Điềm nhà ta không có cửa rồi haha"*Seokjin cười chọc quê*

"Ấy chà chà vậy đây là alpha rồi haha....."*Nhất An nói*

"Ê sao mày biết là alpha biết đâu omega rồi sao??"*Seokjin nói*

"Chứ mày là gì?"*Nhất An nói*

"Omega"

"Thì đó"

"????"

"Là vậy đó, nhìn đi đẹp trai phong độ.....đè phát là....."*J-Hope ngồi kế bên chen vào nói rồi đưa mắt nhìn Taehyung phán xét*

"Nghe mày nói xong tao thấy tội người con trai ấy"*Seokjin nói*

Trong khi mấy người bạn của cậu chủ bàn tán thì anh lại lúng túng trước Triệu Tư Điềm thì Jungkook từ trên lầu đi xuống với bộ đồ thoải mái ở nhà

"Tụi bây đang làm chi đó?"*cậu cất tiếng hỏi*

"À ngồi xem bà Điềm cua trai ấy mà"*Hoseok đáp*

"J-Hope cái tật ham ăn không bỏ, nói chuyện bỏ miếng bánh xuống rồi nói được không?"*Jungkook khoanh tay nói*

"Hjhj không"

Cậu bó tay trước mấy đứa bạn của mình, còn Taehyung sau khi thấy cậu liền như chết trân tại chỗ bởi cậu rất giống cậu bạn nhỏ năm xưa anh gặp, nhưng cậu bây giờ khác quá đã thế cậu không hề biết anh là ai điều này khiến anh vừa mơ hồ vừa hi vọng vừa thất vọng cảm xúc hỗn tạp trong anh lại trỗi dậy khiến anh cảm thấy tim mình như loạn nhịp không biết nên xử sự làm sao cho đúng với tình cảnh đang diễn ra ở hiện tại.

Seokjin ngồi đó để ý anh cứ nhìn chằm chằm Jungkook bèn cất tiếng nói

"Anh nhìn con người ta hơi lâu rồi đấy"

Anh nghe lời chọc ghẹo từ Seokjin bên lúng túng nói

"Tôi....tôi xin lỗi, xin lỗi vì tôi lần đầu tiên.....nên....nên"*anh e dè nói*

"Tôi đã làm gì anh đâu mà sợ dữ vậy, ai cũng thấy Kookie nhà ta quá cute nên nhìn là đúng rồi"*Seokjin cười nói*

Sau khi anh nghe được những lời đó, anh chỉ biết cuối mặt rồi bỏ đi tới chỗ dì Tư đang làm bếp anh thì thầm

"Thì ra tên Kookie chứ không phải Jeon Jungkook, không phải bạn nhỏ rồi"*anh buồn buồn*

Dì Tư đứng kế bên

"Con sao vậy? Có gì không vui sao?"

"Dạ không, không có gì đâu ạ"*anh lắc đầu*

"Người con gặp hồi nãy là cậu chủ của nhà này đó, con phải chú ý cách xưng hô không bị phu nhân phạt vì vô lễ với con bà ấy đó"*dì Tư dặn dò*

"Dạ con biết rồi"*anh gật đầu nói*

________TUA_____

2 tháng sau

Anh cứ thế tiếp tục công việc của mình, anh dần quen với mọi thứ trong căn biệt thự rộng lớn này, anh vẫn cố gắng tìm cậu nhưng chẳng có kết quả nhưng có một thứ trớ trêu mà anh lại không biết đó là anh đang ở trong căn nhà của người anh thương mỗi ngày hai người lại gặp nhau, thỉnh thoảng có nói chuyện cùng nhau nhưng lại hoàn toàn không nhận ra nhau.

Cứ ngỡ ở rất xa nhau nhưng lại rất gần nhau mà không hay biết.

Cho đến một ngày đẹp trời nọ......

____________Hết chương 13____________

Mình chỉ có một tài khoản Wattpad: phannguyen1009 này thôi, ngoài ra không hề đăng tải fic trên bất kì một tài khoản app đọc truyện nào hết. Mong m.n đọc đúng nguồn.

18/2/2024


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net