Chap 8: Ghen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối, Lyon ở trong bếp nấu ăn, mùi thơm phức lan toả khắp mọi ngóc ngách khiến ngôi nhà gỗ dù đơn độc trên ngọn đồi đầy tuyết vẫn dấy lên cảm giác ấm cúng. Lyon cúi đầu thái rau, thỉnh thoảng ngước mắt đảo đảo chảo trứng, lúc thì nêm nếm, lúc thì điều chỉnh lửa, động tác thuần thục chuyên nghiệp, nhìn vào khó mà phát hiện anh đang thất thần.

Lyon đang suy nghĩ về thái độ của Gray lúc chiều. Bình thường là một cước đá văng anh, sau đó mắng Lyon anh cái đồ biến thái. Nói chung là làm ầm ĩ cả lên chứ không như lúc chiều lạnh nhạt bỏ đi lại còn lôi Sherry vào. Nhắc mới nhớ, hình như Gray không có chút thiện cảm nào với Sherry, mặc dù không tỏ rõ thái độ nhưng cảm giác không được tự nhiên. Đặc biệt là lúc anh và cô thân mật, Gray luôn nhìn chằm chằm cả hai bằng ánh mắt như muốn chiến đến nơi rồi khiến Sherry ngại ngùng bỏ đi. Cả lúc Lyon khen Sherry Gray luôn trong tư thế sẵn sàng chiến, không nắm đấm thì cước chân, còn lấy đồ đạc ném anh, trước đây dù anh giở trò thế nào cũng bỏ qua. Tóm lại là cực kì khó ở.

Có lẽ nào đây là... ghen?

Vì sao lại ghen? Bởi vì yêu nên mới ghen.

Nhưng mà cái tên tsundere kia lại không biểu lộ ra ngoài, khiến anh có chút thất vọng. Vậy thì phải khiến cho tên ngốc này ghen một trận, cho dù là siêu cấp tsun mà đã ghen tức là thừa nhận yêu anh rồi.

Lyon nghĩ đến đây có chút kích động, nhịn không được cười thành tiếng.

-Lúc nấu ăn cũng tơ tưởng đến cô Sherry kia hay sao mà cười tươi vậy?_Gray từ phòng tắm bước ra, trên người độc một chiếc khăn lông, bước đến bàn ăn.

-Tôi đang nghĩ nếu cô ấy thưởng thức bữa ăn do tôi nấu thì sẽ thế nào đây?

-Tất nhiên là không ngần ngại phun hết chỗ thức ăn dở tệ đó ra ngoài và không bao giờ muốn nếm chúng thêm lần nữa._Gray gằn giọng nói. Lyon có thể thấy từng đường cong trên cơ bụng Gray co quắp lại và tay cậu đang vô thức xiết chặt chiếc thìa bạc.

-Sherry làm gì thô lỗ như cậu vậy chứ. Vả lại tôi đâu thể để cho cô ấy thưởng thức mấy món tầm thường như vậy, lúc đó tôi sẽ nấu một món đặc biệt có tên là "Món ăn tình yêu". Cậu... _Lyon nói bằng vẻ mặt không thể hạnh phúc hơn.

-Im ngay và ăn đi._Gray ngắt lời Lyon, cầm một miếng trứng cuộn nhét vào cái miệng đang thao thao bất tuyệt kia.

Không muốn nghe! Không được nhắc đến Sherry trước mặt tôi!

___
Ăn xong, Gray mở tủ lạnh lấy món tráng miệng, có một đĩa dâu tây tươi và một đĩa mứt anh đào. Gray cắn một trái dâu tây, ngọt thật.

-Dâu tây? Sherry rất thích ăn thứ này. Nhìn trái dâu tây tôi lại nghĩ đến mái tóc hồng của cô ấy, thật muốn cắn một cái.

Lyon dọn dẹp xong, thấy Gray ăn dâu tây lại nổi máu muốn chọc một chút. Quả nhiên, Gray nghe xong không kịp để Lyon lấy trái khác đã cất luôn đĩa dâu vào tủ lạnh.

-Tốt nhất là cậu đừng ăn chỗ dâu này, để ngày mai tôi mang đến cho Sherry. Chắc là cô ấy thích lắm đây!_Lyon nâng niu đĩa dâu, vẻ mặt mong chờ.

Gray không nói gì, lặng lẽ lấy đĩa mứt anh đào trốn vào trong phòng nằm ăn. Cậu không thích mứt anh đào, bởi vì chúng rất chua. Nhưng hôm nay lại thấy ngon lạ thường, chua chát như tâm trạng của cậu. Gray bất giác rơi nước mắt, không biết vì mứt chua hay là vì lí do khác...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net