Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Muốn đánh thì đánh tao nè . Đừng có mà đụng tới em gái của tao - Blossom

Mày ... mày dám đánh tao - Butshi

Tao ko chỉ có thể đánh mày , mà tao còn có thể làm nhiều hơn thế nữa cơ - Blossom - Đi thôi

Dạ chị - Buttercup / Bell / Bunny / Bubbles

" Sau khi các cô đi thì 4 anh kia bây giờ mới vô . Bloss liếc Butch 1 cách sắt bén nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy làm cho anh cảm thấy lạnh sống lưng
"
"Ra khỏi cantee "

Giờ mình đi đâu chị - Buttercup

Bọn em muốn đi đâu thì đi đi còn chị thì vào thư viện đây - Blossom

"Đang đi tới thư viện thì có ai gọi cho cô sau khi nghe máy xong mặt mày của cô nhìn rất là ' đáng yêu ' cô vừa đi vừa chửi vừa rủa đủ kiểu con đà điểu "

*Ra về*

Ủa chị ko về cùng tụi em hả Bloss  - Buttercup

Tối chị sẽ về và các em nên chuẩn bi sẵn sàng tinh thần cho lúc đó đi - Blossom nở 1 nụ cười ' thánh thiện ' xung quanh người cô có đủ các loại khí nổi lên  - Ờ mà mấy đứa kêu Naoko, Minako, Miyako lên công ty gấp nha,chị đi đây bye

Em có linh cảm sẽ có chuyện gì đó ko hay cho tụi mình vào tối hôm nay - Bubbles vừa nói vừa nuốt nước bọt

Bọn chị cũng có cùng linh cảm giống em - 3 người chị vừa toát mồ hôi vừa trả lời

Thôi bây h về làm mấy bình cafe đi chứ ko là ko chịu đựng nổi trận lôi đình tối nay của chị ấy đâu - Buttercup

Uh chị nói đúng .  Về nhà thôi mấy đứa - Bell

Vâng - Bunny / Bubbles

"Sau khi về tới nhà họ liền đi dô bếp nói đi thì chưa đúng lắm phải nói là họ bay với tốc độ ánh sáng vô bếp nóc mấy bình cafe vô họng mình xong họ cũng ko quên kêu mấy đứa em họ của mình len công ty để cho đại tỷ gặp mặt .  Đúng 9 h tối họ đều đã có mặt trong phòng họp Buttercup, Bell, Bunny, Bubbles, Naoko, Minako, Miyako ai ai cũng mặt mày đổ mồ hôi như nước và họ được Blossom hát cho nghe bài ca ko được bỏ bê trách nhiệm, ko được làm biếng bài hát ai kéo dài vài chục tiếng đồng hồ ai cũng phải lắng tai lên mà nghe ko thì phải nghe hát lại từ đầu bài hát nghe mà thấy buồn ngủ vờ lờ nhưng mà không thể ngủ vì ngủ là sẽ bị nghe hát lại từ đầu vì ức chế về cái khoảng nay mặc dù học đủ môn võ nhưng họ ko thể làm gì được mà lỡ có làm gì thì chắc chắn họ sẽ được ngủ ở ' khách sạn ngàn sao '.  Và thế là vào buổi sáng chẳng ai còn đủ sức để dậy nữa. 

=====================
Sorry vì ra chap trễ nha vì học mà ko có thời gian viết với lại hở đúng vào cái máy là ý tưởng nó lạc trôi đi đâu luôn rồi đó.  Viết tới đây thôi bye






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net