Chương 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bible nghĩ, chắc chắn Build sinh ra để khắc hắn.

Thừa biết Build quá ỷ lại vào mình nên hắn không kiêng nể gì làm vài chuyện quá đáng với người kia, lại mong cậu không phát hiện ra, mặc cho hắn muốn làm gì thì làm.

Build vẫn có chút khôn ngoan, ngày nào cũng nhảy nhót trong lòng bàn tay hắn nhưng vẫn luôn không vượt quá sợi tơ đỏ mập mờ, rõ ràng Bible mới là người trêu chọc nhưng cuối cùng lại phải giận đến nghiến răng ken két.

Đã bao lần Bible cũng muốn lơ đi rồi, bạn nhỏ cùng bàn sợ cũng được, trốn đi cũng được, hắn chỉ muốn mạnh bạo đè cậu ở dưới thân, nói những lời đường mật khiến người ta đỏ mặt tía tai ra.

Nhưng rồi hắn vẫn nhịn được rất xuất sắc.

Có một số thứ không nên đâm thủng, bởi vì con thỏ sẽ chạy đi.

Hắn ích kỷ hơn Build, cho nên hắn chạy trước.

"Bible..." Build lại gọi một tiếng, giọng đã hơi nghẹn rồi.

Cuối cùng Bible vẫn xuống xe, hắn luôn bó tay trước người đó.

Ngay khoảnh khắc cửa xe đóng lại, Build nắm chặt góc áo hắn, hai mắt tròn xoe nhìn chằm chằm, cứ như sợ hắn chạy mất vậy.

Mắt cậu vẫn còn hồng hồng, nom rất đáng thương, Bible vừa tự chửi bản thân là đồ khốn vừa dắt tay Build, "Về thôi."

Build nấc hai cái, như là sắp khóc tới nơi nhưng cuối cùng vẫn kìm lại được.

"Cậu có giận không?"

"Tôi không giận."

Build thầm mắng dóc tổ, Bible liếc cậu một cái.

Build nắm ngón tay hắn, tựa như muốn trút hết những uất ức hai ngày nay mà nói đứt quãng không ngừng.

"Xấu xa", "Tồi tệ", "Ngu ngốc" đủ các loại tội đều có đủ, ngôn từ đa dạng không lặp nhau.

Bible: "..."

Vào nhà, hai người đều không về phòng ngủ, Build mới ngủ dậy nên không định lên giường nghỉ tiếp, còn Bible xuống bếp làm đồ ăn cho cậu.

Đứa nhóc này ăn bao nhiêu đều nôn cả rồi.

Từ giây phút bước chân vào cửa, tâm trạng Build tựa như nhảy nhót ở trên trời, cậu như một cái đuôi dính sau Bible, người ta đi đâu, cậu cũng lẽo đẽo theo sau đó.

Bible bất lực ôm người đến chỗ ghế sô pha, rót một ly nước ấm, nhẹ nhéo lên mặt bạn cùng bàn: "Đừng chắn chỗ."

Build nắm lấy cổ tay hắn, đỏ mặt dò hỏi: "Đó, vậy tối nay cậu có ngủ lại không?"

Bộ dạng chờ mong ấy ai có thể từ chối cho được.

"Ừ."

Bạn nhỏ cùng bàn sáng mắt lên, lại quay về chế độ chỉ trời chỉ đất của ngày trước.

"Thế thì cậu nhanh nấu cơm đi, tớ muốn ăn... Ăn gì cũng được."

Bible khẽ cười: "Ăn lẩu?"

Build đạp hắn: "Muốn tớ chết sớm thì cứ nói."

Lực đạp rất nhẹ, Bible chỉ cảm nhận được trên chân bị thứ gì quẹt một chút, tựa như một phiến lông quét qua.

Làm cho hắn nảy sinh ý định muốn ôm người vào lòng, bắt nạt cậu không còn chút sức lực nào nữa.

"Ăn cháo cà rốt."

Mày Build lập tức xoăn tít lại.

Bible nhếch khóe môi trở về phòng bếp.

Đang làm giữa chừng thì cửa lớn mở ra, mẹ cậu lo cho con trai nên chạy từ ngoại ô về gấp.

Lúc đó Bible đang dùng môi khuấy đều xoong cháo, cảm thấy có ánh mắt nhìn mình, hắn quay lại, đúng lúc đối diện với vẻ mặt mệt mỏi của mẹ cậu.

Bà dường như khựng lại trong giây lát, không hiểu tại sao không nói gì.

Bible giảm nhỏ lửa xuống: "Cô ạ."

Mẹ Build gần đây ngủ không ngon, khí sắc tiều tụy, dù là vậy vẫn mỉm cười chào hỏi Bible: "Hôm nay phiền con rồi, cơm tối để cô làm cho, con lên chơi với Build đi."

"Dạ không phiền, cháu cũng tiện tay thôi." Bible cười lễ phép, "Cô về đúng lúc, cháu làm nhiều lắm, cô cũng ăn chứ ạ?"

Mẹ cậu cười ôn hòa, nói được. Cháo được nấu vừa sánh, có thêm chút rau xanh và táo đỏ, chuẩn healthy.

"Build yếu lắm, may là thời gian này có con chăm sóc giúp, cô và chú ngoài cảm ơn ra cũng không biết nói gì cho phải."

"Không đâu ạ." Bible nói: "Người chăm sóc cháu là Build, cháu nên cảm ơn mới đúng."

Vẻ mặt hắn rất chân thành, nhưng mẹ cậu chỉ xem đó như lời khiêm tốn của đứa nhỏ nên không để trong lòng lắm.

Lúc trước Build lên lầu thay quần áo, trông thấy mẹ về thì lập tức thân thiết chạy lại kéo tay, trò chuyện một hồi biết sức khỏe cậu không có gì đáng ngại, mẹ cậu mới thực sự an lòng.

Cháo vừa nấu xong còn rất nóng, Build ăn cực kỳ chậm, môi cậu sưng đỏ, chóp mũi rịn ra một lớp mồ hôi mỏng.

Bible ngồi bên nhìn một hồi lâu mới quay đầu.

Cơm nước xong, mẹ Build kiên quyết không cho Bible vào rửa chén, hắn đành phải lên sô pha ngồi cùng với Build.

Build gác cằm lên vai hắn, cười hì hì: "Có một số người vẫn không nỡ cho tớ ăn cháo cà rốt ha."

Bible nhéo nhéo mũi cậu, "Để mai làm."

"Không muốn." Build thực sự là rất ghét, hai ngày rồi không được chơi với Bible, bây giờ dính chặt người ta, như sợ chưa đủ thân thiết còn chủ động vươn chân qua ngồi lên đùi bạn cùng bàn, ôm chặt cổ bắt đầu dụi qua dụi lại.

Cậu vừa cắt tóc gần đây nên tóc ngắn đâm vào cổ khiến Bible ngứa không chịu nổi, bàn tay to đưa lên giữ chặt đầu cậu không cho dụi: "Đừng phá."

Build nghe lời không nghịch nữa, trong lòng mãn nguyện, mũi hít sâu hương vị trên người bạn cùng bàn.

Giống như đúc mùi hương trên bộ áo ngủ đầu giường kia.

Tròn hai đêm cậu ôm nó đi ngủ, rất quen thuộc.

Làn da ấm áp, Build vô thức ấn môi lên.

Bible như bị sấm sét giáng xuống người, toàn thân căng chặt không nhúc nhích.

"Bible, tim cậu đập nhanh ghê." Build áp tay lên lồng ngực hắn: "Sao thế nhỉ?"

Cậu không nhận ra nguy hiểm, càng không biết giờ phút này bạn cùng bàn đang nhìn xuống từ trên đỉnh đầu.

Điên cuồng và cố chấp.

Build ngồi trên người hắn không ngoan chút nào, Bible sắp không nhịn được nữa, một tay giữ lấy eo cậu: "Build."

Hắn gằn giọng rất mạnh, Build thấy quái quái muốn ngẩng lên nhìn thử nhưng đầu bị giữ chặt.

Bàn tay bên hông to nóng mạnh mẽ, cách một lớp áo mỏng có thể cảm giác rõ sức nóng bàn tay ấy.

"Bible, cậu mạnh quá, đau."

Bible hoàn hồn nhận ra bản thân thế mà không kiểm soát được lực, áo ngủ Build đã bị bóp thành một cục luôn rồi.

Hắn im lặng hít sâu vài cái, thả tay ra: "Xin lỗi."

Lòng bàn tay vẫn còn lại cái cảm giác kia.

Có lẽ vì gần đây có thêm thịt, bàn tay đặt trên eo mềm nhịn không được muốn bóp một chút.

"Cậu điên rồi, bóp mạnh như vậy." Cằm Build dời lên dọc theo xương quai xanh của hắn, đầu nhỏ cuối cùng cũng thoát khỏi cái tay to, miệng càu nhàu: "Tớ đây làm từ thịt, không phải cái bao cát."

Bible lại đặt tay lên: "Tôi xoa cho."

Nhưng eo cậu nhạy cảm, ngón tay hắn vừa chuyển là Build nhịn không được phụt cười ra tiếng, cậu đẩy tay hắn ra: "Cậu điên thật rồi."

Bible bị mắng cũng không giận, tay vẫn nhẹ cào, Build muốn nhảy xuống trốn qua một bên thì bị bạn cùng bàn ôm vào trong ngực, bắt phải chịu màn tra tấn ấy.

Trong phòng khách ngập tràn vui vẻ.

Mẹ cậu tò mò nhìn ra.

Build cuộn mình trong tay Bible, vì tức giận nên há miệng chơi cắn, ngoạm một miếng lớn trên vai bạn cùng bàn thật mạnh, Bible không ngăn cậu, chỉ nhíu mày rên khẽ một tiếng rồi gác mặt lên đầu của bạn nhỏ cùng bàn, như trừng phạt mà cụng cụng cho vài cái.

Hắn buông con ngươi, hạ mắt nhìn xuống lưng Build, sâu bên trong chất chứa sự điên cuồng và dục vọng thuộc về người trưởng thành.

Như cảm nhận được ánh nhìn từ phòng bếp, Bible nhấc mắt, đối diện với tầm mắt của mẹ cậu.

Cảm xúc trong con ngươi chưa kịp tán đi, vừa đúng lúc nhìn vào trực diện.

Tinh thần mẹ Build đột nhiên run lên, cái chén vừa rửa đang cầm trong tay xém thì rớt mất.

Bà không phải kiểu người thiếu hiểu biết, lăn lộn trên thương trường nhiều năm như vậy, loại người nào bà cũng giao lưu rồi.

Ánh mắt kia phải có dã tâm rất lớn mới có được.

Thế nhưng mà nó lại ở trên người một thiếu niên chỉ mới mười chín tuổi.

Mà đối tượng là con trai bà.

Bị bắt tại trận, Bible không tỏ ra bối rối chút nào, còn chậm rãi trở lại bộ dáng thường ngày trước.

Hắn cười lấy lòng .

Cẩn thận lại ngại ngùng.

Không phải cố ý giả vô tội hay gian trá, mà là cảm xúc tự nhiên.

Hắn thực sự rất để ý Build.

Có thể hèn mọn trũng tận xuống bùn lầy.

Mẹ cậu quay người ngẩn ngơ nhìn chằm chằm cái bồn rửa chén, trong khoảnh khắc nào đó, bà cảm thấy bản thân như gặp ảo giác rồi.

Đây là chuyện cực kỳ đáng sợ.

Nhưng bà không cảm nhận được chút nguy hiểm nào, đó là giác quan thứ sáu của phụ nữ.

Có lẽ kết luận như này không quá thuyết phục, thế nhưng bà lại có cảm giác bạn cùng bàn của con trai có thể bảo vệ cậu.

Trong phòng khách, con trai bà còn đang thở dốc cằn nhằn: "Cậu phiền đó biết không, bắt nạt tớ thì vẫn cứ bắt nạt, không bắt tớ làm bài thì cũng bắt ngồi học từ mới, lại còn ép tớ ăn cà rốt, bây giờ chơi trò chọc léc nữa..."

Vốn từ cậu thiếu thốn, nghĩ mãi cũng không biết mắng sao cho hay, thế là giơ tay đánh bép bép lên vai bạn cùng bàn.

Toàn thân bạn cùng bàn đều là bắp cơ săn chắc, kết quả người đau lại là cậu, Bible nhịn không được bật cười ra tiếng.

Build phẫn nộ giận bay màu.

Mẹ Build nhìn một hồi, cuối cùng vẫn không làm gì cả, yên lặng quay đầu lau khô nước đọng trên đống bát.

Build chơi chán chê, hôm nay không có bài tập nên cậu muốn về phòng chơi game tiếp, game này cậu mới tải chưa lâu, buồn là cậu quá cùi bắp, mấy ngày rồi cứ chết dí ở khu thăng cấp mãi.

Bible theo sau, xách cặp hai đứa trên sô pha, đến chân cầu thang thì báo với mẹ một tiếng: "Cô ơi, tụi con lên đây ạ."

Mẹ Build ừm một tiếng, hai người nhìn lại, cảm xúc trong mắt không giống nhau.

Bà hé miệng mấy lần, vẫn nói: "Tính Build bị cô chú nuôi cho nhõng nhẽo, nói dễ nghe chút là ngây thơ, mà nói trắng ra là không hiểu chuyện, càng thân với ai nó càng lấn tới. Lỡ nó có làm gì khiến con giận thì cứ nói cô, cô và chú sẽ dạy lại nó."

Bible nghiêm túc đứng nghe, thân hắn cao, đứng đối mặt như vậy không hiểu sao lại tạo nên cảm giác từ trên nhìn xuống.

Bà đột nhiên hơi nóng nảy, bà khó khăn chốt lại vấn đề: "Con, con đừng ăn hiếp nó ha."

Bible nghe xong, cong cong khóe miệng, nhìn có hơi sắc bén.

"Cô yên tâm ạ." Hắn nhìn lên, che đậy bên trong là bão tố, "Cháu không nỡ làm thế đâu."




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC