Chap 17: Đấu trí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                 

YugYeom tỉnh lại... cơn đau đầu ập đến khiến anh cảm thấy vô cùng khó chịu. Lắc lắc đầu mong có thể tỉnh táo lại chút mà nhớ xem rốt cục hôm qua đã sảy ra chuyện gì?

- Dậy rồi hả? Umma nấu canh giải rượu với hầm gà cho mày rồi đây. Nhanh ra ăn cho nóng.

YugYeom hơi ngạc nhiên, chuyện lạ đời, umma anh hôm nay dậy sớm, đã vậy còn nấu đồ ăn đon đả mời anh nữa chứ. Đúng là có chút không quen.

- Umma, umma có sao không? không ngã hay va đập vào đâu đấy chứ?

- Mày... Umma mới định đối tốt với mày một tý mà bị mày làm cho mất hứng rồi.

Jin Young hằn học nhìn YugYeom.

- Umma, hôm qua con về nhà bằng cách nào vậy?

- Làm sao umma biết được. Mày tự đi tự về sao hỏi umma? Ăn nhanh đi, kẻo mụ Mark già dậy lại tị nạnh mệt lắm.

- Cái gì mà nhắc tên tôi thế?

Đúng là trên đời này chưa thấy ai thiêng như Markie umma, Jinie umma vừa nhắc cái là thấy hiện hồn luôn rồi.

- Á aaa gà hầm, gà hầm... Jin già cậu bất công nhé, có gà hầm mà không cho tôi ăn.

Vừa nói Markie umma vừa kéo ghế ngồi sáp lại gần chỗ nồi gà hầm.

- Này không phải cho cậu đâu. Cái này để Gyeomie của tôi tẩm bổ.

Vừa nói vừa kéo nồi gà hầm tránh xa cái miệng vịt đang ngoác đến tận mang tai kia.

- Đồ keo kiệt Gyeomie làm sao ăn hết nguyên con gà chứ? Gyeomie múc cho umma vợ một bát nhanh lên.

Đẩy cái tô to tướng về phía YugYeom, nhưng ngay lập tức Jinie umma dành lấy cái bát.

- YugYeom con ăn nhanh đi còn đi làm, Mark già tôi sẽ làm cái khác cho cậu mà, đừng có dành với Gyeomie của tôi.

Ngồi nhìn 2 umma già đầu mà tâm hồn cứ như trẻ con đang tranh nhau chí chóe cãi lộn mà trong lòng YugYeom bỗng cảm thấy ấm áp.

...

- Giám đốc anh đến công ty đi sảy ra chuyện lớn rồi.

Đang ăn thì bỗng có điện thoại của thư kí kim Sung Yeol nghe giọng cậu có vẻ có chuyện gì đó rất lớn đã sảy ra.

...

Hàng loạt các hợp đồng lớn nhỏ của công ty lần lượt bị người ta cướp mất. Hàng loạt dự án bị ngưng lại. Lô hàng đang tiến hành sản xuất phải dừng lại bởi mẫu thiết kế bị rò rỉ và hiện nay mẫu đó đã được lưu hành trên thị trường bởi một công ty khác.

- Ông ta thực sự đã bắt đầu - YugYeom nắm chặt tay đấm mạnh xuống mặt bàn - họp tổ thiết kế cho tôi.

...

- Hệ thống mạng bảo mật thông tin của chúng ta đã bị Hacker đột nhập và đánh cắp rất nhiều dữ liệu quan trọng.

Tình hình có vẻ càng ngày càng bất lợi cho YugYeom. Hàng loạt thông tin về các dự án, các hợp đồng bị rò rỉ và bị nẫng tay trên thậm chí cả lô hàng mới anh chuẩn bị hơn tháng nay cũng bị ăn cắp một cách trắng trợn. Park Soo Hyun ông ta đúng là hạng người nham hiểm thâm độc.

- Việc hacker anh cứ để tôi lo.

Yong Jun Hyung không chỉ là một thám tử tài giỏi mà còn là một chuyên gia về an ninh mạng. Cậu từng đột nhập thành công vào hệ thống an ninh mạng của nhà xanh và coi đó là một cuộc dạo chơi ảo. Bắt đầu từ ID kẻ đột nhập, xem ra hắn cũng thuộc dạng cao thủ. Có thể hack được hệ thống bảo mật chặt chẽ của công ty với nhiều lớp khóa bảo mật phức tạp đúng là không thể coi thường. Nhưng Yong Jun Hyung là ai? Hắn không tầm thường thì cậu là siêu phàm, là cao thủ. 2 tiếng ngồi đấu trí với tên hacker cuối cùng thì hắn cũng gục và nhanh chóng bị Jun Hyung dò ra thân thế.

- Chúng ta cần nhanh chóng giải quyết mọi thứ nếu không chúng ta sẽ ngã vào chính cái huyệt mình đào. YugYeom vẫn giữ được sự bình tĩnh. Bây giờ anh không thể mất tinh thần. Anh cần là chỗ dựa cho toàn bộ nhân viên trong công ty. Rõ ràng giờ không phải là lúc để ủy mị, yếu đuối. Park Soo Hyun nếu ông nghĩ chỉ cần như thế là có thể loại bỏ tôi thì ông nhầm rồi. Tôi không phải loại người ngồi yên đợi người ta đến giết mình đâu.

...

- Liên hệ với công ty đó nói rằng chúng ta sẽ kiện vấn đề bản quyền những thiết kế đó.

YugYeom bình thản ngồi gác chân lên bàn.

- Bản quyền - cả Sung Yeol và Jun Hyung há hốc miệng ngạc nhiên.

- Không ngoài dự đoán. ông ta đúng là có thể dùng những trò hạ đẳng rẻ tiền này. Những mẫu thiết kế đó tôi đã sớm đi đăng kí bản quyền độc quyền sản xuất cho công ty chúng ta rồi. Nhờ ông ta mà giờ chúng ta sẽ có thêm một khoản tiền lớn từ tiền bồi thường. Cái đó gọi là bỏ 1 lấy 10 đấy.

Môi YugYeom bỗng nhếch lên vẽ ra một nụ cười đầy nham hiểm. Đến lúc này Yo Seob đã lờ mờ hiểu ra điều mà YugYeom đang nói đến. Những mẫu thiết kế đó vốn dĩ chỉ là mồi câu mà YugYeom dùng để câu con cá lớn Park Soo Hyun thôi, anh sớm đã đã đoán trước được những việc làm đê tiện mờ ám của chủ tịch Park. Một mặt anh thể hiện như đó là là mẫu thiết kế của dự án lớn mà công ty đang dốc toàn lực vốn vào. Một mặt âm thầm chuẩn bị những mẫu thiết kế cho lô hàng thực sự sẽ xuất ra. Hơn nữa YugYeom còn đánh cược bằng việc bỏ chi phí lớn cho cái mồi câu đó _ tức là lô hàng... Anh chắc chắn Park Soo Hyun sẽ dở trò ăn cắp mẫu thiết kế nên đã sớm đi đăng kí bản quyền cho mẫu đó. Và giờ cái chi phí được bỏ ra ấy sẽ được hoàn trả đầy đủ thậm chí là gấp 10 lần dưới danh nghĩa "tiền bồi thường". Cái công ty đã lấy cắp ý tưởng của công ty YugYeom vốn dĩ là một công ty ma với lượng vốn lớn mà Park Soo Hyun đã cất công đầu tư như một vũ khí để hạ YugYeom.

- Anh đúng là không thể coi thường được.

Yo Seob dùng ánh mắt thán phục nhìn YugYeom. Trước giờ anh chưa từng phải nhìn ai bằng ánh mắt trầm trồ tán thưởng như vậy.

- Đối với loại người bất chấp thủ đoạn như hắn ta, chúng ta không thể chơi một cách đàng hoàng được. Hắn Sẽ không bao giờ ngờ đến chính thủ đoạn rẻ tiền của hắn đã dẫn xác hắn đến cái bẫy của tôi...

YugYeom nhẹ nhàng nhấp tách cà phê gương mặt không chút cảm xúc mà đáp lại.

- Khoan đã cái gì mà hàng mới hàng cũ??? cái gì mà thủ đoạn... tôi chẳng hiểu gì cả.

Sung Yeol trưng ra gương mặt ngây thơ hết chỗ nói.

- Cậu không cần biết cũng được, còn giờ thì mau đi chuẩn bị cho việc xuất lô hàng mới ra thị trường. Đây mới là lô hàng nắm giữ sinh mạng của công ty chúng ta. Không được để có sai sót gì đâu đấy!

YugYeom khoan thai, đứng dậy vươn vai:

- Hôm nay tôi về sớm với bảo bối của tôi. Mấy ngày nay bù đầu vào công việc không được gặp bảo bối đúng là làm người ta nhớ muốn chết.

Thế đấy, trên thương trường càng sắc lạnh bao nhiêu thì khi nghĩ về bảo bối lại nhớ nhung, ngọt ngào, dịu dàng bấy nhiêu. "BamBam à, hyung về với em đây!".

...

- Thằng nhóc đó dám dở trò với ta.

Park Soo Hyun dường như nổi điên lên, ánh mắt gằn lên những tia máu đỏ rực... khi biết kế hoạch của mình không những không hạ được YugYeom mà chính nó khiến ông ta tự dẫn xác mình vào cái bẫy YugYeom giăng ra. giờ thì không những không thể nuốt chửng được công ty của YugYeom mà ông ta còn mất một số tiền rất lớn để bồi thường cho anh. Như vậy không khác gì ông ta chắp thêm cánh cho YugYeom. Số tiền đó gấp 10 lần số vốn ban đầu mà YugYeom bỏ ra để sản xuất sản phẩm. Một con số không hề nhỏ thiệt hại phải nói là rất lớn, toàn bộ lô hàng với mẫu thiết kế ăn cắp sẽ bị tiêu hủy và hơn thế nữa là mất một khoản tiền rất lớn để bồi thường... Nói trắng ra là ván này ông ta thua trắng, thua một cách đau đớn. Chưa kể Park Bam đứa cháu gái duy nhất mà ông dành tất cả tình thương cũng chống lại ông. Rời bỏ ông ta, Park Bam bỏ nhà đi khiến cho SooHyun gần như phát điên lên lùng sục tìm kiếm khắp nơi. Chưa chính thức bước vào cuộc chiến nhưng Park Soo Hyun đã cảm thấy dường như mình mất đi quá nhiều thứ. Mái tóc màu hung bạc ánh lên dưới ngọn đèn thành thứ màu sắc cô độc đầy tà mị.

...

- Jun Hyung hãy dùng đến kế hoạch cuối cùng và kết thúc tất cả thôi.

Vẫn là gương mặt lạnh, thả rơi cái ly rỗng xuống đất vang lên một tiếng "kenggg" ngân dài. YugYeom dùng chất giọng trầm đều đều nói với người đối diện.

- Tôi nghe nói Park Bam đã về nước rồi đấy. theo như những gì tôi biết thì cô ấy đã cãi nhau với Park Soo Hyun và bỏ nhà đi rồi.

- Có lẽ giờ cô ấy cũng rất đau khổ. Nhưng đây cũng chính là lúc thích hợp nhất để hạ gục ông ta.

....

Park Soo Hyun tất cả chỉ mới bắt đầu thôi.

YugYeom vừa nói vừa vuốt nhẹ mái tóc BamBam lúc này đang nằm ngủ ngon lành trong lòng anh. Đến bao giờ em mới có thể nhìn những việc hyung đang làm đây hả bảo bối? Nhìn ngắm BamBam bé bỏng đang cuộn tròn trong lòng mình, hàng mi dài khép nhẹ, đôi môi mọng đỏ chúm chím như đang mút kẹo, gương mặt trắng hồng bầu bĩnh... hơi thở phả đều đều. YugYeom khẽ khép đôi hàng mi nhẹ nhàng đưa mình vào một giấc ngủ yên bình sau bao đêm thức trắng mệt mỏi. Có lẽ chỉ về bên BamBam ta mới có thể nhìn thấy một YugYeom đơn thuần và yên bình đến vậy.

Sẽ có ngày nào đó em sẽ lại cười với hyung phải không BamBam?

---TBC---

Cmt cho mình đi, vote cho mk đi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net