5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con rắn xảo trá Slytherin kia thế mà đã hai lần tránh thoát khỏi Azkaban, hiện tại còn được lòng gia tộc Greengrass." Trương cực cầm tờ Nhật Báo Tiên Tri trong tay, trên đó toàn bộ đều là về buổi vũ hội thứ bảy gần tới, "Không bao lâu nữa, gia tộc Dư sẽ khôi phục địa vị và danh vọng như ngày trước, dẫu sao Chúa Cứu Thế Đồng Vũ Khôn vĩ đại đã từng nói đỡ cho bọn họ trước đó mà. Ấy, nghe chút nào, điều quái dị gì thế, Vũ Khôn mới sẽ không bao giờ tham gia cái vũ hội đó!"

Thịt bò trong dĩa của Đồng Vũ Khôn đã bị chọc cho nát bấy, em tức giận day day răng nhìn chằm chằm tên Slytherin đối diện.

Có lẽ cũng không tệ lắm, Dư Vũ Hàm thầm nghĩ, Astoria có mái tóc vàng xinh đẹp, khuôn mặt thanh tú, cử chỉ tao nhã, còn đến từ gia tộc thuần huyết giống gã, hoàn toàn là dáng vẻ phù hợp để trở thành vợ gã, hơn nữa, gã còn có thể tận hưởng ánh mắt phẫn nộ ghen ghét của Chúa Cứu Thế. Nghĩ vậy, Dư Vũ Hàm tiếp tục cười nhã nhặn với cô gái đối diện.

Merlin ơi, Astoria sắp ngất rồi. Người tình trong mộng của cô còn tuyệt vời hơn nhiều so với tưởng tượng của cô nữa. Astoria vẫn luôn không đủ can đảm để thổ lộ lòng mình, về sau lại ngại thân phận Tử Thần Thực Tử của Dư Vũ Hàm nên đã lựa chọn bảo trì khoảng cách an toàn. Chờ đến khi tất cả qua đi, cô gấp gáp yêu cầu cha liên lạc với gia tộc nhà họ Dư, cô sợ còn chậm nữa thì Vương tử Bạch kim của cô sẽ bị người khác cướp đi mất. Hơn nữa, thời điểm này cũng là lúc gia tộc Dư khó từ chối nhất.

Duy trì sự cao quý, cô nhủ thầm với bản thân, sau đó ngượng ngùng cười.

Dư Vũ Hàm đáng ghét! Đồng Vũ Khôn muốn ném cho cả hai một cái Crucio, để bọn họ cảm nhận được tâm trạng em lúc này.Chịu đựng sự dày vò, Đồng Vũ Khôn cuối cùng cũng chờ tới vũ hội, em nhắc đi nhắc lại với bản thân rằng đây chỉ là vũ hội, không cần phải lo lắng.

"Khai vị trước món chính.(*)" Trương Trạch Vũ là bạn nhảy của em kịp thời bổ một nhát đao lên em.

(*Ở đây Her nói là "đính hôn trước dự nhiệt" tức là náo nhiệt trước khi kết hôn, đính hôn, tớ thấy để kỳ quá nên quyết định chơi chữ luôn)

Đồng Vũ Khóc muốn khóc rồi. Tiếp đó, em nhìn thấy Astoria kéo tay Dư Vũ Hàm đi tới.

"Thiếu gia Trương, ngài Đồng, hân hạnh được đón tiếp hai người."

Nếu như giờ là thời Trung cổ, Astoria nhất định đã thực hiện một cái nhún người cực kỳ tiêu chuẩn.

Dư Vũ Hàm nâng cằm, dùng giọng điệu thong thả tiếp lời cô, "Thật vinh hạnh." Sau đó lại chèn thêm một câu, "Không ai ép buộc cậu cả, Chúa Cứu Thế vĩ đại, cậu nhìn thật không tự nguyện."

"Đừng chọc tôi, quản tốt miệng cậu đi." Đồng Vũ Khôn cáu gắt đáp lời.

Tên nhỏ con chết dẫm, Dư Vũ Hàm nháy mắt muốn rút đũa phép ra, nhưng gã nhịn xuống, gã không thể phá hủy vũ hội này.

"Cứ tự nhiên đi." Gã lạnh lùng nói, kéo Astoria rời đi.

Khó tin được sự lạnh nhạt này, Đồng Vũ Khôn dường như muốn tuyệt vọng hủy hoại tất cả.

"Chúng ta về đi, Trương Trạch Vũ."

"Bình tĩnh Đồng Vũ Khôn, vũ hội chỉ mới bắt đầu."

"Bọn họ không chào đón tớ."

"Đừng bi quan, bồ nhìn nhóm con gái đã xếp hàng muốn khiêu vũ với bồ kìa."

Trương Trạch Vũ  nói không sai, Đồng Vũ Khôn trở thành người được hoan nghênh nhất trong buổi vũ hội này. Đèn flash không dứt, những cô nàng không ngừng muốn mời em nhảy cùng, em đã sớm ứng phó không nổi bọn họ.

Chờ tới lúc em nhận ra, Dư Vũ Hàm và Astoria đã biến đâu mất.

"Bọn họ đâu rồi?" Đồng Vũ Khôn chạy tới hỏi Trương Trạch Vũ, người đang ở trong ngực Blaise, một tên công tử dòng dõi trăng hoa, nhưng em đã quên mất khiếp sợ vì quá nôn nóng.

(Trương Cực: Tức không thể avada Blaise :)) )

"Ai?" Trương Trạch Vũ không cách nào nói chuyện với em.

"Dư Vũ Hàm."

"Bọn họ đã đi ra sân rồi, tốt nhất cậu đừng nên quấy rầy." Blaise cười cười.

Bọn họ tuyệt đối không phải đi hóng gió!

Đồng Vũ Khôn nắm chặt đũa phép, câu chú ngữ đã ngự trên đầu lưỡi.

Cảm giác phẫn nộ ban đầu qua đi, em bình tĩnh nói với bản thân, điều này là tốt nhất với Dư Vũ Hàm. Em lặng lẽ rời đi, liều mạng nuốt nước mắt xuống. Nhân lúc mọi người không ai để ý, Đồng Vũ Khôn chạy tới lầu hai tìm một phòng rửa mặt.

Dư Vũ Hàm buông Astoria, gã nghĩ mình đã đi hơi xa rồi, vốn dĩ chỉ muốn hôn như chuồn chuồn lướt qua thôi, nhưng ngay khi khóe mắt bắt được bóng dáng của Đồng Vũ Khôn, sự nhiệt tình của gã bỗng dâng lên, thế là đã hôn đến mức Astoria đứng không vững.

Gã tìm lý do rời đi, sau khi nhìn thấy Đồng Vũ Khôn lén lút chạy lên lầu hai bèn ẩn thân đi theo.

(Mày hôn người ta lần nữa, đừng trách mẹ ác nha Hàm)



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net