Chương 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiêu Chiến vừa tỉnh giấc liền cảm giác được có người ngồi bên cạnh mình.

Mùi nhựa Thông thoang thoảng.

Nhất Thiên?

Hắn trở mình, mở mắt nhìn vào vị trí trước mặt.

Mặc dù trước mắt không thay đổi vẫn là một màu đen u ám, nhưng hắn vẫn cảm nhận được.

Hắn biết cậu ngồi đó nhìn hắn
.

-"Anh tỉnh rồi à" Nhất Bác nâng đầu giường lên cao, lại dịu dàng dịch gối giúp hắn.

-"..." Tiêu Chiến không trả lời.

Nhất Bác cũng biết hắn sẽ không trả lời. Im lặng là hình thức ở chung hiện tại của hai người, hắn không muốn nói, cậu sẽ không ép, được ở cạnh hắn như thế này cậu đã thoả mãn rồi.

Chuẩn bị tốt cho Tiêu Chiến, Nhất Bác đứng dậy, bê chậu nước ấm đến gần hắn.

Đưa tay bắt đầu cởi áo.

Bàn tay cậu mềm mềm, mát lạnh chạm lên da thịt hắn ấm nóng khiến cả hai cùng giật mình.

Gương mặt cả hai không tiền đồ đỏ bừng.

Tiêu Chiến bởi vì gương mặt cố trang lãnh đạm nên Nhất Bác nhìn không ra, mà Nhất Bác gương mặt toàn bộ nóng ran, cũng may Tiêu Chiến không nhìn thấy được,

Sau khi bình tĩnh lại, Tiêu Chiến trong lòng đột nhiên nổi hoả.
Động tác cậu cởi áo rất thuần thục, cậu.. cùng nam nhân kia?

-"buông ra, đừng chạm đôi tay dơ bẩn đó vào tôi" Tiêu Chiến nâng tay trái, dùng sức gạt bỏ tay Nhất Bác ra khỏi lồng ngực mình.

Trái tim đau đớn dữ dội.

Nhất Bác sững sờ..

Dơ..bẩn..?!

Cậu cúi nhìn bàn tay mình, mười đầu ngón tay vì luyện tập vẽ tranh hàng ngày mà dính nhựa thông loang lổ, xấu xí..

Cậu chợt nhớ đến bàn tay xinh đẹp của Nhất Thiên...

A...

Thế thân thì vẫn chỉ là thế thân a..

Haha..

Nhất Bác cúi đầu..

Tiêu Chiến nghe căn phòng chợt chìm vào yên lặng có chút ảo não mình nói nhảm..

Nhưng lời đã nói ra như bát nước đổ đi, làm sao rút lại được..
-"Em đi rửa tay" Nhất Bác giọng rất nhẹ nói như vậy, sau đó đứng lên.

-"có rửa cũng không thay đổi việc cô đã chạm vào cơ thể người đàn ông khác." Tiêu Chiến lên tiếng, giọng châm chọc..

Rửa sao?

Cả đời rửa... cũng không sạch..

Nhất Bác nghe hắn nói sửng sốt, sau đó xoay người ngồi xuống cạnh hắn.

-"Em chỉ chạm vào anh, anh là duy nhất..." cô nói như thủ thỉ vào tai hắn, như tâm sự cõi lòng, hoặc nói cô ám cách bày tỏ..

-"Vậy lần trước cậu để người kia hôn cậu lại là chuyện gì?" Tiêu Chiến nhịn không được hỏi.

-"..." Nhất Bác im lặng không trả lời.

Cậu thấm ướt rồi lại vắt khô bắt đầu thay hắn lau người, động tác mềm nhẹ.

Bởi vì vết thương của hắn rất nhiều, đa số là vết thương hở, một số tuy đã lành nhưng rất nhiều còn chảy máu kết vảy, không thể tắm được.

Cho nên cậu lau người cho hắn.

Cậu không biết sự im lặng của cậu lại khiến Tiêu Chiến tâm chìm xuống đáy cốc..

Cậu chấp nhận sao? Mối quan hệ cùng người đàn ông đó?

Hắn mím môi, nhắm lại đôi mắt..

Nhất Thiên..

Em làm tôi hết lần này đến lần khác thất vọng về em.

Trong phòng bệnh, không khí chìm xuống, mỗi người trầm mặc mang một tâm trạng khác nhau.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net