Chương 33 : Ông xã tốt nhất (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi chiều có báo cáo tổng kết huấn luyện quân sự, sinh viên đã đổi quân phục thành trang phục nhẹ nhàng hằng ngày.

Máy quay đang quay cảnh sinh viên vui chơi, chờ đến sau khi báo cáo tổng kết huấn luyện quân sự xong mới là thời điểm tuyển chọn thí sinh.

Lúc còn là sinh viên, Lư Dục Hiểu cũng đã nghe qua báo cáo tổng kết huấn luyện quân sự, nhiều năm trôi qua như vậy vẫn là nhàm chán như cũ.

Người dẫn chương trình ở trên đài, máy quay theo thường lệ mà chuyển qua, Lư Dục Hiểu giương mắt nhìn lên liền nhìn thấy lễ phục màu đỏ của người dẫn chương trình đứng ở phía trên sân khấu.

Người dẫn chương trình: "Kế tiếp, chào đón Dương tổng của Đầu Tư Tinh Quang tới diễn thuyết cho chúng ta."

Nghe thấy cái tên này, Lư Dục Hiểu bỗng nhiên ngẩng đầu lên mở to hai mắt nhìn.

Camera cũng bắt được một tin tức như vậy, bắt lấy Lư Dục Hiểu vỗ vỗ.

Lông mi dài của Lư Dục Hiểu khẽ nhúc nhích, tại sao Thừa Lỗi tới trường học làm diễn thuyết chứ? Lúc trước tại sao không có nghe anh nói qua?

Giương mắt nhìn lại, người đàn ông tây trang giày da từ dưới đài chậm rãi đi lên, lọt vào trong tầm mắt dường như tất cả đều là đôi chân thon dài thẳng tắp của anh

Ánh mắt của anh lạnh nhạt cùng tự phụ, trầm ổn nội liễm, từng bước một đi đến trước micro.

Đôi mắt đen nhánh của anh ở bên trong hội trường đảo một vòng, cuối cùng dừng ở trên người Lư Dục Hiểu nở một nụ cười.

Tim Lư Dục Hiểu đập nhanh một cái, trong nháy mắt dường như cảm giác chính mình cùng Thừa Lỗi đây là yêu đương vụng trộm.

Anh đứng ở sân khấu, ánh mặt trời tụ lại bên người anh, độ ấm bên người cũng tựa hồ bởi vì anh tồn tại mà dần dần tăng lên.

Anh ăn nói rõ ràng, giọng nói trầm thấp mà lại có từ tính, thông qua micro truyền tới trong tai cũng là tê tê dại dại làm người ta cảm thấy thích.

Sau khi diễn thuyết chấm dứt, Lư Dục Hiểu sẽ ở hội trường tiến hành một bước sàng lọc.

Sinh viên học viện điện ảnh Lâm Sơn đều có thể báo danh tham dự.

Tham dự tiết mục lần này tổng cộng có mười một trường cao đẳng điện ảnh, ba huấn luyện viên cũng là đến mười một trường cao đẳng khác nhau lựa chọn sinh viên, nếu bạn không thích huấn luyện viên này, hoặc là vị huấn luyện viên này đào thải bạn, còn có thể đến vị thứ hai, vị thứ ba.

Trước đó, Lư Dục Hiểu còn cảm thấy thanh danh mình gần đây lại bắt đầu kém, sinh viên hẳn là không quá nhiều người chọn cô, kết quả không nghĩ tới, báo cáo huấn luyện quân sự kết thúc, bên ngoài cũng đã nổi lên hàng dài.

Tổ tiết mục, tổ hoá trang để sinh viên tới trước hậu trường chuẩn bị, Lư Dục Hiểu ngồi ở hội trường to như vậy chờ đợi sinh viên đầu tiên vào

Cô cúi đầu nhìn số báo danh đưa qua.

Cô xem đến nhập thần, một người đã an vị tới bên cạnh cô.

Hương nước hoa nam LD quen thuộc làm cô hơi hơi ngẩng đầu lên.

Lư Dục Hiểu há miệng thở dốc, nhìn về phía phó đạo diễn: "Trước ngừng một chút, đoạn này đừng quay."

Cô quay đầu, bất đắc dĩ mà nhìn Thừa Lỗi, "Dương tổng, em đang quay hình."

Thừa Lỗi tay dài chân dài, lúc này ngồi ở bàn ghế hội nghị có vẻ có chút không thích hợp.

Lư Dục Hiểu nhìn, này có lẽ chính là trường học ngây ngô cũng không thể đủ ngăn cản khí tiết Khương tổng ra ngoài.

Thừa Lỗi liếc mắt nhìn tổ tiết mục, môi mỏng khẽ động, "Còn chưa bắt đầu, chờ đến bắt đầu rồi lại đi."

Anh an vị ở bên người cô, hơi thở của anh cùng động tĩnh đều cùng ngày thường không giống nhau.

Trong nháy mắt, Lư Dục Hiểu dường như cảm thấy chính mình là về tới dáng vẻ lúc đi học đại học hoặc là cao trung, chẳng qua ngồi cùng bàn với cô biến thành Thừa Lỗi.

Cô cúi đầu nhìn phiếu báo danh nhưng tất cả tâm tư đều dời tới trên người Thừa Lỗi.

Huống chi, nhiều người nhìn như vậy, cô cũng cực kì thẹn thùng liền đem balo cầu vồng đặt ở trên ghế đứng dậy, Thừa Lỗi nhìn cô, hỏi: "Đi chỗ nào?"

"Nhà vệ sinh."

Cô từ trước người Thừa Lỗi đi qua, lúc đi ra ngoài, vẫn là nhịn không được nói: "Dương tổng, nếu không anh cùng em cùng đi vệ sinh nha."

Thừa Lỗi : "?"

Mọi người ở tổ tiết mục vây xem "???"

Vì cái gì đi vệ sinh còn muốn cùng nhau đi chứ?

Các người vẫn là học sinh tiểu học sao?

Hiện tại học sinh tiểu học đều sẽ nam nữ không thể cùng đi vệ sinh!

Thừa Lỗi mím môi, đứng dậy.

Dáng người cao lớn ẩn ẩn có chút áp bách, anh trầm giọng nói: "Đi thôi."

Lư Dục Hiểu từ nhà vệ sinh bước ra, Thừa Lỗi dựa vào ven tường chờ cô, đang cúi đầu nhìn điện thoại, nghe được động tĩnh của Lư Dục Hiểu mới thu hồi điện thoại ngẩng đầu lên.

Cô mở miệng hỏi: "Ông xã, anh là biết em muốn tới học viện điện ảnh Lâm Sơn nên mới lại đây diễn thuyết phải không?"

Cô nhớ rõ Thừa Lỗi từ trước tới nay không đi chỗ nào diễn thuyết.

Thừa Lỗi giật giật môi: "Không phải, trùng hợp thôi."

Lúc sau bắt đầu tuyển chọn, Thừa Lỗi bận rộn nên cũng không có ở chỗ này lâu, chỉ là nói trong chốc lát kết thúc bảo cô gọi điện thoại tới đón, Lư Dục Hiểu vui vẻ đồng ý.

Tiết mục một lần nữa bắt đầu thu hình.

Lư Dục Hiểu kêu người thứ nhất báo danh lên đài biểu diễn, là tiểu thịt tươi biểu diễn chuyên nghiệp.

Lư Dục Hiểu nhìn người báo danh chậm rãi mà nhớ ra tên của cậu ta: "Lục Hưu?"

Trên sân khấu một cậu thiếu niên mặc T shirt trắng cười rộ lên, gật đầu: "Đúng, em là Lục Hưu."

Cậu ta lớn lên không tồi, đặc biệt là thời điểm cười rộ lên, khóe môi má lúm đồng tiền dị thường rõ ràng.

Một đôi lúm đồng tiền kia tựa như là rượu trái cây ủ hồi lâu, mở ra hương thơm phảng phất trong mũi.

Lư Dục Hiểu cười rộ lên, "Rất đáng yêu."

Lục Hưu là sinh viên biểu diễn chuyên nghiệp, người thứ nhất lên sân khấu khó tránh khỏi sẽ khẩn trương, cậu ta diễn chính là đoạn ngắn trong phim của Trương Hòa Bình 《 cực nhanh thời khắc 》, kỹ thuật diễn tuy rằng ngây ngô nhưng tạo chỗ rất nhiều.

Hơn nữa với giá trị nhan sắc của cậu ta nếu là ở bên trong tiết mục biểu hiện tính cách không quá kém, hẳn là có thể hot một phen.

Lư Dục Hiểu cho Lục Hưu qua.

Lúc sau còn chọn vài người, biểu hiện đều không bằng Lục Hưu nhưng cũng tạm được.

Tới cuối cùng, một cô gái khoan thai tới muộn, dung mạo cô ta diễm lệ, so với rất nhiều minh tinh giới giải trí cũng là không nhường một tấc.

Đây là thí sinh cuối cùng muốn gia nhập đội ngũ của Lư Dục Hiểu.

Lư Dục Hiểu nhìn tên gọi là Lạc Phán.

Lạc Phán là sinh viên sắp tốt nghiệp, kỹ thuật diễn so với những người khác mà nói đã là cực tốt, Lư Dục Hiểu đương nhiên là thu vào dưới trướng.

Tuyển chọn đã hoàn thành, đã là buổi tối, quay phim cũng chính thức kết thúc.

Lư Dục Hiểu còn chưa có ăn cơm liền gọi điện thoại qua cho Thừa Lỗi kêu anh cùng nhau tới thuận tiện đi ăn một bữa cơm.

Hai người cơm nước xong liền quay về tiểu khu Cẩm Giang đã gần 10 giờ rưỡi.

Đèn đường sáng ngời, chiếu đến bóng dáng cũng phá lệ rõ ràng.

Lư Dục Hiểu đi tắm, tẩy đi một ngày mỏi mệt rồi tùy tiện mà gục ở trên giường.

Thừa Lỗi thân trần trụi từ trong phòng tắm ra, trên người còn mang theo mùi sữa tắm.


Hai người cùng nhau nằm ở trên giường, Lư Dục Hiểu đem điện thoại đưa tới trước mặt Thừa Lỗi, cười nói: "Anh xem người này cực ái mộ em, sức chiến đấu siêu cấp!"

Thừa Lỗi dựa đầu qua, nhìn đến cái id Weibo cực kì quen thuộc, anh thật sâu nhìn vào mắt Lư Dục Hiểu.

Anh nhàn nhạt đáp rồi không có nhiều lời.

Nếu như bị Lư Dục Hiểu biết đây là id của anh, chẳng phải là muốn chê cười anh sao.

Không nói, anh chết cũng không nói!

Tháng 9 ở Lâm Sơn, ban đêm đã không còn nóng như ban ngày , thậm chí mang theo một chút lạnh lẽo.

Lư Dục Hiểu lúc ngủ liền thích ôm lấy anh.

Ngày thứ hai tỉnh lại, liền nhìn thấy Lư Dục Hiểu nằm ở trên người mình, Thừa Lỗi có chút dở khóc dở cười.

Anh nghiêm túc đem Lư Dục Hiểu gỡ ra, rửa mặt xong liền đến công ty.

Trước sau như một, khi Lư Dục Hiểu tỉnh lại, bên người sớm đã không còn ai.

...

Lúc sau tuyển chọn tiến hành thập phần thuận lợi, Lư Dục Hiểu tuy rằng rất hot nhưng mọi người lại càng vui khi ở trong đội của Chu Bồi, nói không chừng có thể diễn vai số 3 trong phim của Chu Bồi.

Đối với Chu Chính Đình vốn dĩ rất nhiều fan, những trường cao đẳng rất nhiều nữ sinh đều là fan của hắn, đương nhiên cũng không thiếu có người muốn đi theo hắn ca hát.

Nhìn xuống dưới, đội Lư Dục Hiểu cùng hai đội kia so lên liền có chút không đủ nhìn.

Mười một trường cao đẳng, cuối cùng hơn một tháng tuyển chọn rốt cục đã kết thúc.

Kế tiếp chính là nửa tháng tập huấn.

Chỉ hơn một tháng tuyển chọn cũng đã cắt nối biên tập ra ba kỳ video.

Tổ tiết mục ở màu xanh lục tv thực hiện phương thức biên tập, trước thả một kỳ lên.

Tiết mục kì đầu tiên ra vào ngày đó, Thừa Lỗi trở về rất sớm, vừa trở về liền mở TV.

Lư Dục Hiểu mới vừa tuyển chọn địa điểm huấn luyện cho tốt, còn chưa có ăn cơm, hiện tại đang gặm quả táo.

Cô ngồi ở bên người Thừa Lỗi răng rắc răng rắc mà cắn quả táo, Thừa Lỗi nghiêng đầu nhìn cô một cái, môi cô đỏ thắm như là hàm chứa một viên anh đào.

Tiết mục chính thức bắt đầu, đầu tiên là tổ tiết mục gõ cửa nhà Chu Chính Đình.

Chu Chính Đình mặc một bộ đồ thể thao thoải mái ra mở cửa mang theo tươi cười ấm áp, ôn tồn lễ độ, chỉ cần cười là có thể đủ hấp dẫn không ít fan.

Thừa Lỗi hờ hững mà nhìn vào mắt Lư Dục Hiểu, thấy cô gặm táo không có phản ứng có chút không vui mà mím môi.

Anh nhìn màn ảnh dời về phía trong phòng Chu Chính Đình sạch sẽ ngăn nắp để lộ ra thanh niên nghệ sĩ.

Trên tường nhà hắn còn treo ảnh chụp chung của hắn cùng Đường Hân Viện.

Thừa Lỗi như là nhớ tới cái gì, đôi mắt nhìn TV nói với Lư Dục Hiểu : "Em tính xử lý Chu Chính Đình như thế nào? Nếu không thì để anh?"

Giọng nói của anh cùng giọng Chu Chính Đình trong TV dung hợp ở cùng nhau, cô vứt lõi táo nhướng mày, "Khó mà làm được, em đều quyết định ý kiến hay, muốn làm một cú lớn!"

Mặt mày cô rạng rỡ như ánh mặt trời, thoạt nhìn thần thái sáng láng.

Mặt mày sặc sỡ loá mắt làm cho người ta không thể rời được mắt.

Trong TV hình ảnh vừa chuyển chính là Chu Chính Đình ở Trường cao đẳng điện ảnh tuyển chọn.

Hơn ba mươi phút sau, hình ảnh chuyển tới bên Lư Dục Hiểu.

Như cũ là hình ảnh mở cửa đi vào, trong nhà cô bài trí so với nhà Chu Chính Đình đơn giản hơn rất nhiều.


Không, cùng với nhà Chu Chính Đình so sánh quả thực có thể dùng từ "Nghèo rớt mồng tơi" để hình dung tới.

Màn ảnh ở trong phòng dạo qua một vòng cuối cùng dừng ở bức tranh treo trên tường.

Màn ảnh dừng hai giây liền xuất hiện gương mặt tươi cười của Lư Dục Hiểu.

Mà video ở trong quá trình quay phim gặp được Thừa Lỗi lại không có phát ra, chủ yếu là bởi vì Thừa Lỗi từ trước đến nay không thích lộ diện, tổ tiết mục cũng sợ chọc giận Thừa Lỗi.

Mà ở mấy chục phút cuối cùng, cô mới nghiêm túc xem như thấy được Chu Bồi.

Hơn ba mươi tuổi, bảo dưỡng không tồi, không thể xưng là thật tốt tuy nhiên xem như thanh tú.

Hắn đối với người ta khi nói chuyện luôn là thì thầm, lời nói nhỏ nhẹ, có loại ảo giác tâm linh.

Càng quan trọng là Chu Bồi đã có vợ.

Mở đầu chính là hình ảnh vợ hắn vì hắn làm bữa sáng, hai người một bộ dáng hoạn nạn nâng đỡ.

Dựa theo tư liệu trợ lý Lưu gửi tới cho cô xem, người này chính là vợ Chu Bồi 6 năm trước kết hôn.

6 năm trước, hắn cùng Lư Chung Xu còn không quen biết.

Đến phần sau, máy quay ở trên mặt thí sinh của Chu Bồi xẹt qua, thế nhưng còn có người quen.

Con gái cô họ của cô, người bị Lư gia ném văng ra —— Phùng Tử Dạng.

Lúc này Lư Dục Hiểu mới biết được thì ra Phùng Tử Dạng cũng học diễn xuất.

Sau khi tiết mục kết thúc, Lư Dục Hiểu cần phải làm một việc chính là lên Weibo nhìn xem bình luận.

Quả nhiên, còn chưa bắt đầu quay cũng đã lên tiết mục hot, ở sau kỳ đầu tiên đã lên hot search.

# nhà Chu Chính Đình #

# vợ Chu Bồi #

# nhà Lư Dục Hiểu #

# thiếu niên má lúm đồng tiền Lục Hưu #

Nhấp vào mấy cái, còn xem như bình thường, như là thảo luận thẩm mỹ minh tinh như thế nào.

Mà Lục Hưu bỗng nhiên nằm trên đỉnh hot search, chuyện này thật là bất ngờ.

Tiết mục còn chưa chính thức bắt đầu mà Lục Hưu cũng đã bắt đầu đỏ.

Cô nhấp vào, nhìn thấy Lục Hưu mỉm cười, có chút thẹn thùng, khóe môi má lúm đồng tiền như rượu ủ lâu năm làm say lòng người.

Cô rời khỏi, khoảng mười phút sau thì Hot search đã thay phiên.

Lúc này đây hot search tựa hồ liền trở nên có chút kỳ quái.

#Balo Lư Dục Hiểu #

# Tranh nhà Lư Dục Hiểu #

# Mặt Lư Dục Hiểu #

Lư Dục Hiểu : "?"

Balo nhà cô làm sao vậy?

Tranh nhà cô làm sao vậy?

Mặt cô làm sao vậy???


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net