Chap 58

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn biệt thự khang trang ở trước sảnh lớn, những con người những dáng ngồi khác nhau nhưng cùng một suy tư hướng về một sự việc. Bên ngoài trời, mưa gió nổi lên càng ngày càng lớn, tia sét rạch ngang một đường dài trên bầu trời xuyên qua cửa kinh làm sáng lên một góc nhà.

Dahyun đưa tới cho Jungkook một ly nước rồi ngồi xuống bên cạnh Kevin. Leo trên tay nghịch chiếc điện thoại vừa liếc nhìn Chaeyoung xong quay sang Maris khó hiểu:

" Cậu không định giải thích chuyện gì sao? Sao cậu lại về nước? "

Maris vẫn chăm chú nhìn Chaeyoung lên tiếng:

" Để Chae nói trước đã "

Nghe Maris nhắc đến tên mình, Chaeyoung ngẩng đầu lên nhìn cô rồi quay sang nhìn Jungkook . Hắn cầm lấy li nước nó vừa uống đặt xuống bàn rồi cầm lấy tay nó:

" Em hãy kể lại toàn bộ câu chuyện đi "

Mọi người bắt đầu đưa ánh mắt nhìn vào Chaeyoung, nó quay sang nhìn mọi người rồi lên tiếng:

" Lúc em thức dậy thì nhìn thấy Kook đang đi ra phía cổng lớn, em vội chạy theo ra tới cổng thì Kook đã lên taxi đi mất rồi. Sau đó em quay về nhưng lại đụng trúng một người mặc bộ quần áo mưa màu đen, gương mặt cũng được che lại. Lát sau hắn ta kéo chiếc mặt nạ xuống, gương mặt của cái xác chết hiện ra trước mắt em. Em chưa kịp định thần thì đã bị ai đó đánh ngất từ phía sau và đưa đi. Đến lúc tỉnh dậy đã phát hiện ra mình bị trói ở một căn phòng tối, sau đó mới biết mình bị nhốt lại cùng Jooe "

Chaeyoung vừa nói vừa nằm chặt tay Jungkook, vẻ mặt kinh hãi cũng đã vơi bớt.

" Nói rõ đi " - Kevin nghe em gái mình nói xong thì quay sang nhìn Dahyun và Maris.

" Em còn trông thấy một người... " - Jooe đột nhiên lên tiếng kéo sự chú ý của mọi người

" Người nào? " -Chanyeol lên tiếng nhìn Jooe 

" Em không chắc, nhưng trông ông ta rất giống người thư kí trước đây của ba. Chiều hôm nay em trông thấy ba đang xem album ảnh, em có nghe ba kể về ông ta. Nhưng ông ta có vẻ già đi nhiều nên em cũng không chắc nữa "

" Có phải là người này không? " - Maris rút trong túi áo ra một tấm hình một anh thanh niên chứng chạc đưa ra trước mặt Jooe 

" Đúng, là ông ta " - Jooe thốt lên. Lúc bọn họ đánh ngất Chanyeol đã dùng một tấm vải bịt miệng Jooe lại và đưa đi nên cô nhìn được gương mặt của bọn họ vì bên ngoài sấm chớp vẫn không ngừng.

" Ông ta chính là thư ký của ông Lee đã mất tích sau khi công ty phá bị lừa và phá sản. Đến lúc này rồi tớ cũng chẳng muốn giấu các cậu làm gì nữa " - Maris vừa nói vừa quay sang nhìn Kevin và Leo - " Ông Lee có khả năng không phải là người phản bội năm đó mà chính là người thư kí của ông Min đồng thời chính là bồ nhí của ông ta. Sau khi ông ta cùng vợ chết trong một tai nạn xe thì Chú của YoonGi tức ba của YoonGi hiện tại đã bưng bít tất cả thông tin về cô ta để tránh tiếng xấu để lại. Bà ta đã trộm mất vốn của công ty, sau đó gây ra tai nạn cho ông Min và vợ ông ta. Không nói với cậu vì người phụ nữ này có thể là người đã bỏ cậu mấy năm về trước " - Maris nhìn vào Kevin nói rành mạch

" Từ đâu? " - Kevin không cảm xúc nhìn Maris, gương mặt anh đã đanh lại

" Jackson là trợ lý đắc lực của ông Yoo, tất nhiên cũng là một trong những người đáng để bọn chúng lôi kéo, sau khi biết được ông Min đã chết, Jackson cảm thấy có lỗi nên đã từ chức. Sau này đã về làm cho chúng ta. Cho đến tháng trước khi cậu trở về nước thì tớ mới biết cậu vẫn đang âm thầm tìm người đã bỏ rơi cậu nên tớ đã nhờ Jackson tiếp tục điều tra mới biết được sự thật mấy năm về trước. Nhưng cũng không chắc bà ta có liên quan đến cậu nên tớ muốn điều tra rõ. Tất cả vẫn là một ẩn số. Tớ đành phải tung quả mù " - Maris thở dài rồi quay sang mọi người đặt tấm ảnh còn lại trên bàn - " Theo lời Jackson thì anh ta không tham gia sâu vào vụ việc này. Vì đây không đơn giản là một vụ lừa đảo kiếm chát mà là một vụ trả thù đã có kế hoạch. Chỉ có thể tìm ra ông ta mới tháo được nút thắt này. "

Kevin ngoài mặt không biểu cảm nhưng trong lòng lại có gì đó vô cùng khó chịu. Chaeyoung nhìn ra liền đi tới ngồi lên thành sofa cầm lấy tay Kevin. Hơi ấm từ tay Chaeyoung truyền đến tay anh làm lòng anh cảm thấy ấm áp. Anh nhìn lên cười nhẹ với nó.

Jungkook chợt nhớ ra điều gì, úp chiếc ảnh trên bàn lại cầm lấy bút và giấy đưa qua cho Chaeyoung , đêm hôm đó đối với Chaeyoung là ám ảnh nhất nên từng chi tiết của cái xác chết đó cứ in rõ trong đầu nó, nó vẫn thường nói với hắn như vậy. Dù không nên nhưng vẫn phải để nó nhớ lại lần nữa.

" Em hãy vẽ lại chi tiết về cái xác hôm đó được không? "

Chaeyoung nhìn Jungkook chần chừ một lúc. Mọi người vẫn đang nhìn chăm chú vào nó. Nó gật nhẹ đầu rồi ngồi xuống dưới nhà quỳ cao bên cạnh bàn vẽ lại những gì nó nhớ tới cái xác chết ấy.

Jungkook nhìn vào tấm vẽ của Chaeyoung rồi nhìn vào bức ảnh của người đàn ông đó. Hắn đã nhớ không sai. Chiếc dây chuyền kì lạ này rất ấn tượng, chỉ là hắn không nhớ rõ. Sau đó hắn đưa cho Taehuynh và Nayeon xác nhận lại một lần nữa.

" Đây chính là lời cảnh báo của bà ta. Qua sự việc này cho thấy bà ta không muốn làm hại chúng ta nhưng bà ta đang theo dõi sát chúng ta " - Taehuynh gật đầu lên tiếng

" Ông ta đã bị giết sau khi chúng ta bắt đầu điều tra. Người phụ nữ này cũng quá nguy hiểm rồi " - Maris lắc đầu nhìn hai tấm hình.

" Bây giờ cũng không sớm nữa. Bên ngoài trời dự báo có bão. Mọi người ở lại đây đi. Từ từ mà điều tra. " - Kevin nói rồi đi lên trước

" Trong thời gian này mọi người nên cẩn thận hơn. Đừng đi đâu riêng lẻ, đề phòng trước sẽ tốt hơn " - Maris

Mọi người đều gật đầu rồi không nói thêm điều gì.

" Xin mời các thiếu gia, tiểu thư đi theo tôi về phòng nghỉ ngơi ạ. Đã sắp xếp xong rồi ạ " - Một lúc sau bác quản gia đi ra kính cẩn nói. Mọi người bây giờ mới đứng dậy di bước.

Trong căn phòng rộng lớn với màu chủ đạo là màu trắng, có ba cô gái nằm trên chiếc giường rộng nhìn lên trần nhà chăm chú.

Chaeyoung nhìn sang bên phải nhìn Jooe rồi lên tiếng:

" Cậu còn đau không? "

Jooe cũng nhìn lại Chaeyoung cười nhẹ rồi sờ lên miếng băng dính cá nhân dán phía dưới cằm, nói:

" Chỉ là vết thương ngoài da thôi "

" Cảm ơn cậu nhé " - Chaeyoung

" Không có gì đâu " - Jooe cười nhẹ đưa tay lên vỗ vỗ tay nó đang đặt ngang bụng

" Nghe Taehuynh nói cậu bị bắt cóc làm tôi sợ muốn chết. Hai người không sao là tốt rồi " - Nayeon nằm phía bên trái Chaeyoung nói rồi nhìn sang hai người

" Không ngờ chúng ta lại có ngày hôm nay " - Jooe bật cười

" Đúng vậy " - Chaeyoung cũng cười rồi nhìn lên sàn nhà

" Trải qua biết bao nhiêu sóng gió tôi mới cảm thấy hối hận vì những gì bản thân làm ra. Cũng có chút hối tiếc nữa. Nhưng mà tôi vẫn luôn thắc mắc một điều, Tuần trước khi gặp Daisy, cô ta bảo YoonGi đã qua Mỹ tìm cậu của anh ấy đầu tư vốn để thu mua tập đoàn của ba tôi. Nhưng theo như tôi biết tình hình ở công ty vẫn chưa chuyển biến xấu còn Daisy thì cư xử rất lạ "

" Lạ sao? " - Nayeon chống tay lên nghiêng người về phía bọn nó lên tiếng

" Trông cô ta cứ có điều gì lo sợ. Hết tiết là vội vàng trở về. Yoo Thị và Min thị cũng lắng xuống không hiểu vì sao? " - Jooe cũng nằm nghiêng người vào trong nói

" Có thể họ đã có kế hoạch mới thì sao? " - Nayeon tiếp lời

" À đúng rồi. Tại sao cô không giải thích chuyện này với YoonGi? Chấm dứt cái mua bán gì đó đi. Vả lại ba cô bị oan mà. YoonGi không phải là người không nói đạo lí " - Chaeyoung chen ngang

" Đúng đấy. Anh ấy cũng không hứng thú với cuộc chiến này đâu " - Nayeon gật gật đầu đồng ý

" Nhưng YoonGi vẫn còn ở Mỹ " - Jooe lên tiếng

" Chị Maris có thể giúp mà. À đúng rồi, đợi qua bão về quê tôi chơi đi " - Chaeyoung hào hứng nói

" Được đấy, thi cử căng thẳng tôi vẫn còn stress đây này " -Nayeon nằm xuống day trán

" Okey " - Jooe cũng cười rồi nằm thẳng lại.

Họ dần dần chìm vào giấc ngủ.

------------------------------------

New york 11:35AM

" Đã chuẩn bị xong hết rồi, một lát nữa trực thăng sẽ tới đây ạ " - Một người đàn ông mặc bộ vest cúi đầu trước người phụ nữ

" Cậu ta đã được đưa lên? " - Người phụ nữ đút tay vào túi ngước nhìn ra bên ngoài khu vườn rộng lớn lên tiếng

" Rồi ạ "

" Tốt, để trực thăng hạ xuống sân thượng của bệnh viện, đến lúc phải đưa chị ấy trở về rồi. " - Người phụ nữ vẫn khuôn mặt lạnh băng bước ra bên ngoài. Người đàn ông kính cẩn đi theo.

Một giờ sau đó hai chiếc trực thăng bắt đầu di chuyển!





Nhớ vote cho Au ạ!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net