chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[CHƯƠNG 8]


Tèng teng...Nam chính lên sàn!

Từ một trăm năm nay,đất nước tứ phân theo bốn hướng Đông,Tây,Nam,Bắc.

Phía Đông là Đông Thiên quốc giỏi về chế tạo vũ khí,phía Nam là Nam Việt quốc giàu có trù phú,phía Tây là Tây Lăng quốc hiếu chiến,còn lại phía Bắc là Bắc Hoàng quốc nổi tiếng cảnh đẹp như tiên. Cả bốn quốc gia đều có hoàng đế đứng đầu trị vì. Hoàng đế Đông Thiên quốc là Kim Mân Thạc ,hoàng đế Tây Lăng quốc là Ngô Diệc Phàm,hoàng đế Bắc Hoàng quốc là Mộ Dung Cảnh Phong, hoàng đế Nam Việt quốc là Bạch Phong Vân.Hiện nay, Bắc Hoàng quốc là nước lớn mạnh nhất,đồng thời từ đó mà bắt đầu nuôi dã tâm thống nhất tứ quốc, Mộ Dung Cảnh Phong là người đa đoan,nhiều quỷ kế,hắn âm thầm nuôi binh dưỡng tướng chờ thời cơ đánh chiếm Tây Lăng quốc,lấy sự giàu có của Tây Lăng quốc làm bước đà thống nhất các nước còn lại.

-------------------------------------------------

Tại Tây Lăng quốc...Phủ Nhị vương gia...

-Vương gia,hoàng thượng có lệnh,hạ chỉ mời người vào cung!

-Hoàng thượng hạ chỉ khi nào?

-Thưa...vừa mới lúc nãy,Lý Công Công hiện đang chờ người ngoài sảnh!

-Được rồi,ngươi lui ra ngoài chuẩn bị xe ngựa đi!

-Nô tài cáo lui!
Gia nô cúi đầu tạ ơn rồi cung kính bước ra ngoài,trong thư phòng nam tử chậm rãi buông sách xuống,hàng mi dài khép hờ như đang suy nghĩ xa xăm,những lọn tóc bạch kim thi nhau chảy xuống vai chan hòa với nắng vàng ban mai làm mái tóc của hắn thêm phần rực rỡ. Ở Tây Lăng quốc,tóc vàng và bạch kim chính là biểu tượng đặc trưng cho dòng máu hoàng tộc,ngoài vua ra,chỉ có những người mang thân phận cao quý chung dòng máu với vua mới có được một trong hai màu tóc này.Hắn chính là một trong số những người mang chung dòng máu với vua-nhị vương gia Tây Lăng quốc- Ngô Thế Huân.

Hắn vẫn ngồi trong thư phòng,hướng đầu ra cửa sổ,mi mắt vẫn khép,một thân bạch y đồng với màu tóc trông thật thuần khiết không hề nhuốm nửa hạt bụi trần,giống như được chắt lọc từ những gì tinh túy nhất của đất trời hòa quyện vào khí phách tồn tại trên người hắn.

-Vương gia,xe ngựa đã được chuẩn bị xong,hiện đang đợi ở ngoài cửa vương phủ!

-Ta đã biết!

Khẽ xoay người đứng lên,những lọn tóc lại thi nhau trượt xuống bộ ngực siêu gợi cảm mà tất cả nữ nhân nhìn vào đều chảy máu mũi. Mang khuôn mặt thuần khiết của tiên nhân nhưng bất quá...tính cách của hắn lại trái ngược hoàn toàn.

----------------------------

Hoàng cung Tây Lăng quốc...hắn ung dung tiêu sái bước vào,mọi người đều cúi đầu không dám nhúch nhích.

-Hoàng thượng đang ở đâu?

-Thưa vương gia,hoàng thượng đang chờ người ở ngự thư phòng,nô tài mạn phép được đưa người đến đó!

-Không cần,tự ta đi được rồi!
Hắn phất tay áo đuổi tên thái giám rồi tự mình sử dụng khinh công bay thẳng đến ngự thư phòng (nơi vua đọc sách).

Trong phòng,một nam tử tóc vàng trạc 26 tuổi đang thông thả uống trà,bàn tay thon dài ôm lấy tách trà nhẹ nhàng đưa lên mũi thưởng thức,phong cách tao nhã cao quý.

-Trà thơm!

-Hoàng thượng!
Nam tử khẽ mỉm cười,ung dung đặt tách trà xuống mà không hề phát ra tiếng động.

-Vào đi!

-Thần đệ tham kiến hoàng thượng!

-Ở đây chỉ có ta và nhị đệ,không cần phải đa lễ như vậy!

-Đa tạ hoàng thượng!
Hoàng đế Ngô Diệc Phàm của Tây Lăng quốc nổi tiếng hào hoa phong nhã,làm việc luôn dựa vào lý trí,sáng suốt tinh thông,võ công lại vô cùng phi phàm,đáng tiếc lại chưa từng động tâm với nữ nhân,hắn tự nhận nữ nhân trên đời này chỉ là công cụ làm ấm giường.

-Có biết hôm nay ta hạ chỉ mời đệ vào cung nhằm mục đích gì không?

-Nếu ta đoán không lầm thì lại là chuyện về Bắc Hoàng quốc!

-Đệ nói đúng một nửa!Mộ Dung Cảnh Phong quả nhiên đang gây sức ép bắt Đông Thiên quốc bán vũ khí cho hắn. Nếu việc này thành công thì nguy to,bởi vũ khí của Đông Thiên quốc nổi tiếng bền chắc,độ sát thương lại vô cùng cao,xưa nay chưa từng có nước nào địch lại!

-Vậy một nửa còn lại?

-Vì vậy,chúng ta phải nhanh chóng liên kết với Đông Thiên quốc lần nữa bởi ta biết hoàng đế. Đông Thiên quốc không ưa gì Bắc Hoàng quốc hiếu chiến,lại càng không ưa sự âm hiểm xảo trá của Mộ Dung Cảnh Phong.
Nếu có thêm được sự liên kết về vũ khí,Bắc Hoàng quốc tạm thời sẽ không dám đụng đến Tây Lăng quốc!

-Liên kết? Bằng cách nào?

-Việc này phải nhờ tới đệ thôi!

-Nhờ tới ta?

-Theo như điều tra,việc chế tạo vũ khí không nằm trong tay hoàng đế. Đông Thiên quốc mà lại nằm trong tay tể tướng!

-Chính là tể tướng Đông Thiên quốc-Lộc Nhạc Phùng danh chấn thiên hạ một thời ?

-Đúng vậy! Ông ta có hai người con trai và hai người con gái!

-Hoàng thượng muốn ta cầu thân,hỏi cưới con gái ông ta?

-Không sai! Nhưng không phải con gái!

-Ông ta có hai đứa con gái,tại sao lại không phải con gái ,hoàng thượng muốn ta hỏi cưới ai?

-Theo thông tin mà gián diệp của ta cung cấp,tể tướng Lộc Nhạc Phùng rất yêu thương người con trai thứ tư của mình!

-Con trai. Cậu ta tên gì?

-Lộc Hàm!

-Hừ...

-Thế nào? Đệ không thích bị ép hôn?

-Lệnh của hoàng thượng ta nào dám.

-Vậy được rồi,ta đã gửi thư nhờ sứ giả mang đến cho Hoàng đế Đông Thiên quốc. Nếu nhận được hồi âm đồng ý,ta sẽ ban thánh chỉ sai đệ sang Đông Thiên quốc cầu hôn!

-Thần đệ xin lĩnh mệnh!-Đã trễ rồi,đệ về trước đi,ta còn một số công việc,không tiễn đệ được!

-Xin cáo từ!

Trên đường trở về,hắn không ngừng suy nghĩ,xưa nay hoàng thượng làm việc đều có mục đích,hắn và hoàng thượng lại luôn xem nhau như bằng hữu,mọi việc hắn đều nghe theo sắp xếp của hoàng thượng,tuy hắn không muốn lập phi nhưng nếu cãi lệnh hoàng đế ắt sẽ không có kết quả tốt.

-Thanh Long!

-Thuộc hạ có mặt!

-Sang Đông Thiên quốc điều tra người con trai thứ tư của tể tướng Lộc Nhac Phùng-Lộc Hàm!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net