Chap 3: Gặp nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xe lăn bánh chạy đi, khoảng 3h đi xe hiện tại đã tới nơi, cánh cửa của khu rừng nguyên sinh đã ở trước mắt học sinh trường Constellation.
Ai nấy cũng rần rần, mặt toát lên vẻ hồi hộp, tim đập nhanh như gõ trống, niềm háo hức, hân hoan đã lấn át đi sự mệt mỏi của mọi người. Khi niềm háo hức đã đạt tới đỉnh điểm, vỡ oà, tất cả học sinh trên xe chạy ào ra khỏi xe. Xa Nữ và Ma Kết cùng nắm tay nhau bước ra khỏi xe, trước ánh mắt của mọi người. Đưa mắt nhìn xung quanh, đôi mắt nhạy bén của Xã Nữ đảo nhìn xung quanh khiến ai cũng ớn, dựng da gà lên, Xữ Nữ chỉ tay về phía mọi người.
_ Nhìn cái gì mà nhìn, bộ mấy người chưa thấy người yêu tay trong tay à, bộ mấy người ghen tỵ hã
_ Tụi tui không dám ghen tỵ với Xữ Nữ đại tỷ đâu
Xữ Nữ và Ma Kết nắm tay nhau đi về chốn riêng của hai người.
Nhóm cuối cùng là Cự Giải, Bảo Bình, Bạch Dương, Kim Ngưu, Song Tử, Thiên Bình và cô gái bảo bối Nhân Mã đang ngái ngủ trên lưng của Bảo Bình.
_ Song -sama, tại sao lại cõng tình định mà không cõng Bình a~~~
_ Thiên Bình nhỏ tiếng đi, Mã- chan đang ngủ.
_ Sao lại nói dìm tình địch a~~. Rốt cuộc Bình là gì trong trái tim của Song-sama.
Tiếng hét chói tai của Thiên Bình là Nhân Mã  thức giấc, bức bối nhìn Thiên Bình:
_Im đi bà chị tóc xanh lè, um xùm không cho người ta ngủ, phiền phức.

Nhân Mã ghét những ai làm cô thức giấc - đó là thói xấu của cô- khi cô ngủ ai đánh thức cô nhận lại một câu mắng của cô.
Thiên Bình nổi giận khi nghe lời nói đó của Mã:
_Cái gì mà tóc xanh lè, đây là mốt đó, cái gì mà phiền phức, tôi lớn hơn nhóc 2 tuổi đấy nhé.
_ Nè bà chị, tôi không phải là nhóc nhé, bà chị không phân biệt được giữa nhóc và cô gái à.
Song Tử che vào ngăn cản, nếu không sẽ có chuyện mất:
_ Thôi nào! Chúng ta đến đây để đi tham quan, không phải đề cãi nhau.
Thiên Bình im lặng không nói, nhìn chằm chằm Nhân Mã <Được lắm tình địch, tôi sẽ trị cô sao>.
Nhóm 7 người của họ tiến vào rừng và bắt đầu tham quan. Trước mắt họ, thiên nhiên bao la và đầy sự bí ẩn. Vẻ đẹp của thiên nhiên, sự kì vĩ không ngừng kích thích sự tò mò của họ.
Tới gần trưa, mọi người cũng đã thấm mệt, ai nấy tìm một chỗ để ngồi nghĩ tiện thể ăn trưa luôn. Nhóm Nhân Mã ngồi dưới một gốc cây cũng khá to và mọi người chuẩn bị ăn cơm trưa. Bỗng Nhân Mã đứng dạy:
_ Mã đi vệ sinh một chút, mọi cứ ăn trước đi.
Cự Giải nói:
_ Có cần mình đi cùng không
_ Không cần mình tự đi được.
_ Mã cứ đi thẳng, một lát là có cây cổ thụ lớn cứ đi ở đó, đi đứng cẩn thận đó!!!
Nhân Mã gật đầu và chạy đi, cô chạy mãi mà vẫn không thấy cây cổ thụ nào cả, chịu hết nổi rồi nên cô tìm một gốc cây rồi đi đại ở đấy
Sau đó, cô biết mình bị lạc, cô bắt đầu hoảng sợ và kêu cứu, cô kêu đến khảng giọng nhưng không ai nghe thấy, có lẽ cô đã đi quá xa. Do không để ý, cô bị trượt xuống dốc, quần áo dính đầy bùn đất, chân bị thương, xướt một miếng da lớn, máu chảy ướt cả một mảng quần, cô đau đớn <Mình sẽ chết ở đây sao? >. Đó là suy nghĩ cuối cùng trước khi cô ngất xỉu.
Mùi máu đã dẫn 1 con vật lạ, to lớn như sư tử, có bộ lông màu bạch kim, mềm mại lần theo mùi máu của Nhân Mã, con thú tiến tới nơi cô đang  ngồi, nó thấy một cô gái xinh đẹp có vẻ là đang ngủ. Quái thú tiến tới gần cô hơn, liếm và cắn lên vết thương của cô làm nó tệ thêm. Cô mở mắt nhìn thấy con quái thú, nó khiến cô hoảng sợ:
_Đừng ăn thịt ta, đừng lại đây, tránh xa ta ra.
Con quái thú cắn cô mạnh hơn, chân cô gần như mất cảm giác, cô muốn bỏ chạy nhưng cô không thể, sức cùng lực kiệt, cô ngất xỉu.
Con quái thú bỗng biến thành một chàng trai cao lớn với mái tóc bạch kim.<Tại sao thú tính lại tái phát? Tại sao lại cắn người lung tung?>.
Sau đó, chàng trai liếm sạch máu ở vết thương của Nhân Mã và tìm một ít lá thuốc, nhai nát rồi đấp vào vết thương. Đến khi vết thương đã được cầm máu, chàng trai cõng Nhân Mã trên lưng và biến thành thú chạy đi.
~~~~~~~~~~~~~~
Cuối cùng cũng xong, bởi vì au sắp thi nên tranh thủ mấy ngày nghỉ lễ sẽ đăng chap,sau khi thi xong au sẽ quay lại.
Mọi người nhớ vote. Au có tính hay quên lắm, mọi người nếu nhớ truyện thì cmt để nhắc au đăng chap nha
Yêu mọi người 😘😘😘


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net