Chap 49

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên chiếc xe màu trắng, Can cùng Angel trở về nhà. Còn cách vài mét nữa là tới nhà...giàn hoa giấy thấp thoáng đằng xa, nhưng mà hình như nó không được đẹp như ngày thường.

Điện thoại Can reo lên, là số điện thoại của anh trai. Cậu cảm thấy lạ, thường thì anh trai sẽ không gọi cậu vào giờ này. Can bối rối nhấn nút nghe, trong lòng dự cảm thấy chuyện gì đó chẳng lành.

- Alo! Nghe này Can, mau rời khỏi nhà rồi tìm chỗ nào đó ở tạm trong vài ngày. Ở nhà hiện tại rất nguy hiểm, em không được về đó. Anh sẽ giải thích với em sau...tút..tút..

Anh trai Can vội cúp máy để lại tiếng tút dài và sự bàng hoàng trong lòng Can. Những âm thanh đáng sợ nổi lên. Một chiếc gậy sắt không biết từ đâu đập thẳng vào cửa xe ô tô của Can và Angel đang ngồi. Mấy chục tên côn đồ dần xuất hiện bao vây chiếc xe. Angle giật mình nhìn ra..

- Khốn nạn! Mày lái xe vượt tụi nó đi. - Angel la lớn.

Tên tài xế hốt hoảng quay vô lăng nhưng chiếc xe vẫn đứng im.

- Không được rồi cậu chủ! Tụi nó đã đâm thủng hết bánh xe.

Khuôn mặt Angel biến sắc. Can vì quá sợ hãi ngồi im như người mất hồn, lời anh trai cứ ong ong trong đầu. Những tên áo đen xung quanh xe tới tấp đánh vào thành ô tô, cất tiếng quát lớn:

- Thằng nhãi con, mau ra đây.

Angle vội vàng cầm điện thoại lên rồi bấm thoăn thoắt.

- Alo! Tụi bay đến ngay nhà có giàn hoa giấy cho tao. Nhanh lên, tao đang bị tập kích.

Can sợ hãi ôm lấy đầu, cậu không thể hình dung được chuyện gì đang xảy ra lúc này. Tài xế đột ngột hốt hoảng quay lại:

- Không ổn rồi, nếu chúng nó cứ đánh như thế này thì nổ xe mất.

Angel nhíu mày, Can run bần bật. Đầu óc cậu quay cuồng, chưa bao giờ cậu nghĩ mình đã gây ra lỗi lớn gì đến mức phải bị xử lý theo cách này. Anh trai đang ở đâu, liệu có ổn không? Khuôn mặt Can tái nhợt nhìn ra lũ người xung quanh, chúng nó như muốn ăn tươi nuốt sống cậu. Mọi chuyện thật hỗn loạn...

Những giọt mồ hôi đã xuất hiện trên gương mặt Angel, cậu nhóc nắm tay Can, ánh mắt vẫn kiên định nhìn về phía trước, miệng lẩm nhẩm cái gì đó mà chính Can cũng không hiểu được....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net