Chương 16: Dị động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaerin cho rằng lúc làm sát thủ tuy có hấp dẫn vài ánh mắt, lúc cải trang thì thanh thuần ngây thơ, nhưng là không có mê người đến nỗi khiến vị Goo Hyesun tiểu thư này nhìn nàng như động vật quý hiếm đi.

Hyesun đi ra nhìn Chaerin từ trên xuống dưới hết một lượt, lưu lại một ánh mắt khinh thường, cùng Dara lướt qua người nàng.

Goo tiểu thư từ trước tới nay vẫn là như vậy. Có người nói, Goo tiểu thư là bạn thanh mai trúc mã với Dara, lớn lên trở thành bạn thân, hai nhà cũng có quan hệ tốt. Từ nhỏ Hyesun có tính cách mạng mẽ thường xuyên chiếu cố Dara.

Chaerin còn không biết nguyên nhân vì sao vị tiểu thư này đối nàng phẫn hận, vội vàng nở một nụ cười lấy lòng đầy sủng nịnh. Dara nhàn nhạt cười, bước đi song song cùng Hyesun. Hai người đi rất gần nhưng Dara vẫn là giữ khoảng cách.

Chaerin nghe "bộ trưởng tình báo" nói qua, bắt đầu từ năm năm trước Dara mắc bệnh tâm lý. Bệnh không nặng chỉ là không muốn tiếp xúc da thịt với người khác. Cũng bởi vì nguyên nhân này mà Chủ tịch mới đồng ý lùi lại hôn sự giữa hai nhà Park - Kwon.

Chaerin nhớ tới tối hôm qua theo xe nhảy xuống ôm lấy Dara mà cô ấy không có phản ứng, tự nhiên thấy vui vui.

Hôm nay kế hoạch của Chaerin vốn là đi điều tra mấy tên tập kích hôm qua. Không nghĩ tới bọn chúng trắng trợn phát động tấn công đợt hai. Lãng phí quá! Bỏ ba trăm vạn mua thiết bị nghe lén tối tân vốn là muốn quan tâm chăm sóc Dara nhà nàng một chút ai dè lại phải sử dụng trong tình cảnh này đâu. Chaerin vừa lái xe, vừa nghe lén, thỉnh thoảng liếc trộm hai người đẹp như hoa như ngọc phía sau.

Hyesun ở phía sau đang kết tội Chaerin với tiểu thư, lại liệt thêm một tội lái xe không chuyên tâm vừa lái vừa nghe MP3!

Nói thật , tướng mạo của tiểu thư cũng chỉ thuộc loại trung bình, còn không bằng Hyesun. Đương nhiên nếu là chỉ xét tướng mạo. Nhưng mà trong mắt Chaerin, khí chất quan trọng hơn tướng mạo. Chỉ cần là người có khí chất mặc loại quần áo gì cũng rạng rỡ hơn bình thường. Trùng hợp là Dara có khí chất mà nàng thích đó là lý do mà trong mắt nàng sự tồn tại của Hyesun như cỏ cây giống nhau. Được rồi, thiên điều vạn điều nói trắng ra là "Tình nhân trong mắt là Tây Thi" mà thôi!

Chaerin một bên lái xe, một bên nghe lén cuộc đối thoại từ bên kia truyền đến.

"Anh Ren, vạn sự nhờ anh hết".

Giọng nói có chút khiêm tốn, cật lực che dấu sợ hãi.

"Nói ít thôi, trước đem một nửa tiền đặt cọc ra đây rồi nói chuyện! Giá cả đều đã có niêm yết rồi!". Gã đàn ông tự xưng sát thủ đằng đằng sát khí.

Chaerin có chút khinh thường. Nghe mấy lời này đã biết cái "Sát thủ" này chỉ là tôm tép, không phải là người của 5 tập đoàn sát thủ chính thống. Giới sát thủ chỉ lấy nửa tiền đặt cọc từ lúc nào? "Thập kiệt thập lục hùng" của Chaerin cho tới bây giờ đều lấy toàn bộ.

Chaerin là sát thủ cấp cao, dám động đến người của nàng? Tốt! Nàng không ngại lúc hoàng hôn rèn luyện chút thân thủ đâu.

Hai người đẹp phía sau ngồi nói chuyện phiếm, tội nghiệp Chaerin một lúc ba việc, vừa lái xe, vừa nghe lén lại còn chú ý xem hai người phía sau nói chuyện gì. Không biết thế nào đề tài chuyển đến nói về ngón tay của Chaerin. Hyesun cố ý thử thăm dò, nói: "Chà, ngón tay đẹp như vậy, trước đây có học đánh đàn piano?".

Chaerin làm bộ không nghe thấy. Dara cũng trầm mặc chờ đáp án. Ngón tay của sát thủ được rèn luyện từ nhỏ đương nhiên là linh hoạt. Chaerin đương nhiên có thể trả lời nhưng mà cô ta đang muốn gây sự, trả lời được một câu, cô ta sẽ lại hỏi tiếp câu thứ hai, câu thứ ba. . . .

Hyesun không cam lòng lại hỏi thêm một lần nữa, Chaerin đều chỉ xấu hổ cười cười, không nói lời nào. Qua kính chiếu hậu Dara nhìn nàng lắc đầu. Hyesun không thể làm gì khác hơn là câm miệng.

Hai người chỉ đường cho nàng đến một quán bar, xem chừng là quán quen. Nghe lén bên kia đã bàn xong chuyện, ở đây lại ồn ào nghe không rõ. Vì vậy Chaerin thu hồi máy MP3 gì đó, theo sau hai người đẹp làm vệ sĩ.

"Helen, dạo này thế nào?".

Hyesun theo thói quen đến nói chuyện phiếm với chủ quán. Dara cũng đáp lại, thản nhiên, hỏi một câu trả lời một câu khiến cho người khác có cảm giác ôn hòa thân thiết nhưng lại như xa cách.

Chaerin không uống rượu. Đêm nay có kịch hay phải diễn, nàng không thể uống say. Tuy rằng nàng đã qua huấn luyện, có thể uống ngàn chén không say nhưng là nàng không muốn uống.

Chaerin uống rượu đều là tại lúc xã giao muốn tiếp cận đối tượng.

Rất kỳ quái, không ít sát thủ nghiện rượu, bọn họ cho rằng rượu có thể giảm bớt áp lực trong thế giới gió tanh mưa máu này, trong đó là máu của đối thủ cũng có máu của chính mình.

Thế nhưng Chaerin lại không thích rượu.

Có lẽ là bởi vì các nàng có TOP đại nhân vì vậy mà không mất đi bản tính. Mỗi lần nghĩ đến TOP, Chaerin trong lòng đều thầm cảm ơn một lần. Lúc dạy cho bọn họ tình cảm, TOP như mẹ, lúc huấn luyện Linh như cha, lúc thực hiện nhiệm vụ TOP lại như tiền bối.

Người có lý trí càng uống rượu càng tỉnh, hơn nữa nàng có thói quen uống rượu trước khi giết người đã lâu. Nàng uống rượu vào lúc xuống tay càng không lưu tình.

Hyesun đương nhiên không biết điều này, cười trêu chọc nàng: "Haneul, sao không uống rượu?".

"Tôi không biết uống rượu, hay là thôi đi".

"Như vậy sao được? Ngày hôm nay cố ý mang cô đến quán bar, sao có thể ngay cả một ngụm cũng không uống được!".

Chaerin khó xử, vẻ mặt co quắp cười khổ.

Nội tâm, một mảnh nghiêm nghị.

Không ai có thể ép nàng. Cho dù là bạn thân của Dara. Nàng có thể thỏa hiệp cùng Dara, không sợ mất mạng vì Dara. Nhưng sẽ không vì bạn thân hay người thân của Dara mà chịu ủy khuất. Chung quy, nàng cũng không phải là người bình thường mà là một sát thủ.

Dara nhìn nàng thật sâu, nhìn đến lúc nàng hướng Dara cười khổ.

"Tôi từng học qua pha rượu, để tôi pha một chén cho em được không?". Dara mỉm cười hỏi.

Chaerin đương nhiên là gật đầu.

"Hừ, cô quả nhiên là bí thư của Dara, lời người khác nói đều không nghe!".

Chaerin khẽ cười, không nói lời nào. Nàng đương nhiên biết, Hyesun chẳng qua là có chút ghen tỵ vì không được tín nhiệm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net