Mẩu ngọt #7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Lại đi trễ !? Trừ lương ! - Hyunwook đối diện với dáng người nhỏ bé khúm núm lại, không tiếc thương mà to tiếng.


- Á á, sếp ơi tôi bị kẹt xe !!! - Jihoon nghe mà sợ hãi, vội xua xua tay biện minh, nhưng người kia lại càng cáu bẩn hơn.


- Cãi tôi !? Trừ lương !


- Sếp à không như anh nghĩ đâuu !!


- Cãi cố tiếp, trừ lương !


- Ư hức .... - Jihoon ủy khuất, cũng tại nhóc là sếp anh thôi, chớ nhóc mà là vợ anh là Park Jihoon đây đã đè đầu cưỡi cổ rồi..


.   .   .   .   .   .


Một lần nữa trong văn phòng lại vang vảng tiếng mắng mỏ.


- Làm việc riêng trong giờ làm !? Trừ lương !


- Đừng mà sếp, tôi không dám nữa đâu !!


- Dám ngắm người con trai khác ngoài tôi !? Trừ lương !


- Nhưng.. nhưng đây đang là giờ nghỉ trưa mà sếp.. ủa ủa.. với lại .. !??


Tại sao tôi phải ngắm nhóc !?


- Ủa cái gì mà ủa, còn dám cãi, trừ lương !


Park Jihoon:   . . . . . 


.   .   .   .   .   .   . 


Mai là đến ngày lãnh lương mà Jihoon lại vác bản mặt không thể tàn tụy hơn đến chỗ Hyunwook. Thật không kìm được mà bóp má anh nâng lên hỏi.


- Mai lãnh lương, sao mặt nhìn ỉu xìu thế ?


Jihoon cũng không kiêng dè gì, miệng nhỏ bị bóp chu chu lên cãi lại.


- Ếp từ ết lương của tui hì ui cái mốc ít !


( Tạm dịch: "Sếp trừ hết lương của tôi thì vui cái mốc xít !" )


Choi Hyunwook nghe thấy thế lại cười vui vẻ, rút từ trong túi áo một tấm thẻ đen, nhẹ giọng dụ dỗ.


- Nếu anh chỉ làm nhân viên của tôi thì còn bị tôi hành tiếp, nhưng nếu làm người của tôi thì anh không những không bị trừ lương mà còn được tổng tài bao nuôi. Sao ? Muốn bị trừ lương hay theo tôi đến cục dân chính ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net