10. Love And A Blue Rose.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay tâm trng tui đang rt vui. Va hay tui li nghe bài Like A Dream ca bác Lu Han. Nên gi là time for ngược nha =))))))))

———————————————

Này anh. Người cm bông hoa hng.
Anh đi đâu vi vã thế?
Anh liu có thy ánh mt ca người phía sau luôn nhìn theo?
Này anh. Hi chàng trai cm bông hoa hng.
Anh cm hoa và bước đi.
Mang theo c trái tim tôi đang thn thc.


"Clint, Steve mới qua đời."

Clint khẽ gật đầu. Hơn tất cả, hắn biết điều này sẽ là một bi kịch. Đối với ai đó. Người đó có thể sẽ quằn quại trong đau đớn, hoặc ém nước mắt vào trong. Người đó có thể suy sup có thể gào lên. Có thể nghĩ tới cái chết.

Người đó rất yêu Steve. Người đó dường như muốn bên anh suốt cuộc đời. Người đó coi Steve là lẽ sống.

5 năm sau cú búng tay của Tony, 5 năm sau khi Steve quyết định ở lại với Peggy.

5 năm.

Có vẻ Steve đã có một cuộc sống hạnh phúc bên Peggy trong quá khứ. Và giờ đây là lúc anh buông tay.

Gắng gượng chống lại thực tế tàn khốc đã quá mệt mỏi.

"Tôi cho rằng anh ta có thể sống lâu hơn một chút."

"Với sức mạnh của huyết thanh siêu chiến binh?"

"Phải. Nhưng không thể. Anh chết rồi."

"Tôi không có dũng khí đối mặt với sự thật này. Tôi không thể tin được. Anh đã chết."

"Tôi sẽ không tới dự đám tang của anh. Không. Tôi không đủ can đảm tới dự đám tang của anh."

"Ngay từ khoảnh khắc anh chọn lựa. Tôi đã đoán được kết cục này."

Hối hận duy nhất, là không thể nói cho anh biết thứ tình yêu này. Và may mắn thay, khi mà không nói cho anh biết.

Sợ rằng anh sẽ cảm thấy có lỗi.

"Clint, tôi tâm sự với cậu rất nhiều điều." Thor nói.

"Và cậu không ngừng nhắc lại là cậu yêu Steve. Cậu yêu anh ta tới phát điên. Cậu tôn sùng anh." Clint nói.

Thor chậm chạp trả lời:

"Tôi biết. Điều này sẽ xảy ra. Dù Steve có về quá khứ hay không. Tôi sẽ phải nhìn anh già đi, mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm."

"Tôi là vua của Asgard. Nhưng tôi không thể bảo vệ thần dân của mình. Tôi yêu Steve. Nhưng không thể đem lại hạnh phúc cho anh. Tôi là một kẻ thất bại."

Clint vỗ vai hắn:

"Hãy gặp Steve. Khi nào mà tâm trạng anh tốt hơn."


"Hoặc không bao giờ."


oOo

"Này. Đóa hoa đẹp đấy."

Clint nói.

"Tôi biết. Rất thơm và đẹp." Thor gật đầu.

"Đóa hồng xanh. Tặng cho anh ấy à?" Clint hỏi.

"Liệu có thích không?"

"Anh chưa bao giờ ghét thứ gì."

"Nghe nói anh thích hồng xanh."

"Ờ. Cậu ấy nói nó là biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu."

"Giống như cách tôi yêu anh. Vĩnh cửu."

Clint thở dài:

"Thor..."

Nghĩa trang.

Mộ của Steve đơn giản nằm bên góc của nghĩa trang.

Thor đặt đóa hoa xuống và hắn bắt đầu nói.

"Chào Steve. Là tôi. Thor."

"Nghe nói anh thích hoa hồng xanh. Tôi đem đến cho anh đây."

"Nghe nói nó là biểu tượng của tình yêu vĩnh cửu."

"Tựa như là tình yêu của tôi dành cho em. Steve."

"Em có biết. Hoa hồng xanh không chỉ tượng trưng cho tình yêu vĩnh viễn. Nó còn tượng trưng cho điều không thể thực hiện được."

"Tôi yêu em. Bằng cả tâm hồn. Tôi yêu em. Cho tới khi nào tôi tan biến vào trong vũ trụ vô tận. Yêu em với tất cả những gì tôi có. Rằng thề với những ngôi sao trên bầu trời đêm tuyệt đẹp. Tôi yêu em."

Clint tựa lưng vào thân cây gần đó. Gió xào xạc thổi tới tai hắn những lời nói của Thor.

Clint thở dài.

"Thor. Anh yêu Steve tới phát điên rồi. Anh cuối cùng cũng dũng cảm thừa nhận nó. Còn tôi thì không."

Thế giới này quá nhiều điều trùng hợp.

Tôi và anh. Chúng ta đều thích cậu ấy. Và cậu ấy thì lại không thích chúng ta.

Hoa hồng xanh tuyệt đẹp. Anh cũng tuyệt đẹp. Nhưng mà lại quá xa vời để chúng tôi có thể chạm tới.

Khi gió thi mang theo mùi nước mt.
Khi gió thi làm khô nước mt em.
Khi gió thi làm nhng cành cây xào xc lên tiếng.
Khi gió thi đem li em đến bên ngôi m ca anh.
Em nói, em yêu anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net