Thanks....

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tớ từng cảm thấy mình thật may mắn...trong một phút chốc thôi...
Nếu ngay lúc đó tớ không bình tĩnh thì có lẽ tớ đã không nghĩ mình có thể đứng lên...
Thật đáng sợ...do tớ không để ý...một vụ và chạm nhẹ có thể khiến tớ "văng" ra như thế rồi, lỡ đâu nếu là một chiếc xe ngồm ngào nào đấy thật to lớn...thì chắc có lẽ tớ không còn ngồi được như thế này nữa đâu...
Tớ không sợ...nhưng sự việc xảy ra như một cái gì đó khiến tớ bàng hoàng...nên "CẨN THẬN"
————————————————
"Baro, Baro !"

Ui, bé đang làm gì ở đấy thế ?
"Baro, Baro, Bà rố !"
*Omma "bó tay chấm com..."* Umh...sao bé có cái khăn trùm....
"Baro !" - Chỉ chỉ cho Omma thấy.
À ! Cái khăn len...mà Omma chưa đan xong cơ mà...
"Baro !" - Quấn cái khăn nhảy lên khung cửa sổ, bé muốn ngủ ah~~~~ "Baro...???"
Bé hỏi gì thế ?
"Baro..." - Bé nhìn mẹ, bé muốn nói gì ấy ?
Mẹ không có sao đâu mà ! *cố gắng phải hiểu xem bé nói gì T^T*
"Baro !" - Nhắm mắt ngủ tiếp..-v-

Chúc Baro ngủ ngon, anh Sò sẽ sớm về với bé thôi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net