Chương 16 - Đoán xem!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi nhìn vào màn hình điện thoại, tin nhắn vừa lên là tôi lập tức gửi cho thằng Bi - Cánh tay phải của tôi.  "Bao vây xung quanh địa chỉ này, gọi cả cảnh sát, nhớ là phải im lặng tuyệt đối, nếu mày đến, thấy xe tao thì nhớ chạy vào" rồi tôi gửi bé Trinh sang nhà hàng xóm. Leo lên xe và phóng xé gió.

Đến nơi, địa điểm khá hoang vu, nhìn quanh 1 lượt, rồi tôi rút cây côn trong cốp xe ra, đi thẳng vào cánh cửa sắt bị nghiêng. Uầy! Khá là đông, thấy Năm Hoa đang trói vợ tôi trên cái ghế, muốn lao đến lắm rồi, nhưng tôi vẫn phải giữ điềm tĩnh vì sợ nó làm gì vợ tôi.

- Đến rồi à! Đúng hẹn nhỉ. Mày nhắm đánh lại bọn tao không
Tôi khẽ nhếch mép.
- Đoán xem. - Rồi tôi hét lên - Lên bao nhiêu tao lóc thịt hết.

Rồi tôi đánh như điên dại, đúng là, ngày xưa mẹ tôi đã dạy là phải nhẫn, nhưng nhẫn nhịn hay nhẫn tâm...THÌ TÔI QUÊN RỒI.

Rồi anh em của tôi đến, nhưng công an thì chưa. 

- Anh, bọn em đến rồi.
- Dừng lại. - Hắn vừa nói vừa giẫm bồm bộp vào bụng vợ tôi.

Điều này khiến tôi sôi máu, tôi lao thẳng về phía hắn, mặc kệ bọn kia có cầm bao nhiêu mã tấu, mỗi  bước chân là tôi lại bị 1 vết chém.

- Mặc kệ em, đánh hết bọn nó đi anh. - Trang hét lên.

Mắt tôi nổi hết gân đỏ, tôi vừa chạy thật nhanh vừa đánh 2 bên theo bản năng vì tôi sợ rằng, nếu tôi làm theo lời em, thì cả đời này tôi sẽ sống trong hối hận mất.  Chạy đến nơi, hắn có vẻ sợ, túm tóc vợ tôi và kề dao trước cổ.

- Em tin anh chứ? 
- Mày thử bước tới 1 bước là tao chém vợ mày.
- EM TIN ANH CHỨ?
- Có, em tin anh.
- Anh không nghe rõ.
- EM TIN ANH.
- Vậy thì được rồi.

Tôi ra hiệu cho vợ tôi bằng mắt, mong là vợ tôi hiểu, tôi bắt đầu đếm.

-  1.
- 2.
- Mày làm trò hề gì thế.
- 3.

Trang lập tức quay đầu sang phải, tôi nhân cơ hội ném cây côn thật nhanh vào đầu ông Năm Hoa, lão lùi lại mấy bước, có vẻ hơi choáng, tôi thật nhanh kéo vợ ra sau lưng rồi lao vào đấm lão hết sức có thể, đấm lão đến nỗi tay tôi bong hết ra, máu chảy lênh láng. Rồi tôi nhìn thấy con dao bên cạnh, tôi lăm le muốn cầm nó lên.

- Anh, coi chị dâu.

Tôi quay sang, thấy Trang chảy khá nhiều máu. Cùng lúc ấy, công an tới, tôi mặc kệ và chở em đến bệnh viện, vì bị chấn động mạnh vào thai, nên con tôi bị sinh non. Là con gái, nhìn nó khá là yếu ớt, tôi vào ôm 2 mẹ con. Bác sĩ bảo.

- Đã kiểm tra tổng quát, chỉ là sinh non và 1 chút tổn thương phần bụng, không có gì đáng lo, nghỉ ngơi mấy tuần là ổn. - Tôi khẽ thở phào.
- Cảm ơn bác sĩ ạ.
- Không có gì, đây là trách nhiệm của chúng tôi mà.

Đến lúc 2 mẹ con cùng ngủ, tôi mới yên tâm lên sở cảnh sát để đón mấy đứa em về.

- Bọn nó bắt cóc và hành hung vợ em, chúng em chỉ tự vệ. - Vừa nói tôi vừa rút xấp tiền để trên bàn.
- Vâng, chúng tôi sẽ điều tra thêm.
- Bọn tôi về được rồi chứ.
- Vâng ạ, nếu lời của anh là đúng, bọn em sẽ điều tra thêm.

Rồi tôi dắt mấy đứa nhỏ về, ôm mấy cái. Ông Năm Hoa bị xử tù vì bắt cóc trái phép và giết người bất thành, phải bồi thường cho chúng tôi 1 khoản khá nhiều, còn bị tù bao nhiêu năm, thì đến phiên toà mới tính. Tôi nhếch mép, trận này....CHÚNG TÔI TOÀN THẮNG!!
Hết chương 16.
#cún
#vẽbìatrungquân
                                         ---oOo---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net