11.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

rất lâu cả hai không nói gì, anh nhìn em, em lại đăm đăm xuống đất không dám nhìn lại, nhưng cũng không phủ nhận được..

kim amie thích được anh hôn, thích được thân mật với anh, ban đầu có chút sợ hãi vì là lần đầu tiên hôn sâu như thế, nhưng sau đó thì lại vô cùng thích, gương mặt bắt đầu đỏ ửng lên.

im lặng mãi cũng không phải là cách, để phá đi không gian này, anh đành bắt chuyện trước, tông giọng nhẹ nhàng vang lên:

"đừng sợ, anh xin lỗi."

kim amie mím môi, thật muốn nói là anh không hề có lỗi, chỉ là vì em không quen thôi, nhưng chỉ vừa ấp úng, anh đã chủ động nói tiếp:

"xem hoa nữa nhé? anh dắt em đi."

kim amie vươn đôi mắt lên nhìn anh, ngoan ngoãn gật đầu:

"dạ."

anh hài lòng, dùng tay lau nhẹ đi khoé mi ươn ướt, sau đó nắm tay em tiền về phía cửa của phía bên này, vừa mở ra đã thấy khung cảnh có chút khác với cánh cửa bên kia.

chú thỏ đáng yêu kia nghe tiếng động liền nhanh chân bỏ chạy, kim amie ngạc nhiên vô cùng, cách một căn phòng thôi mà lại có vẻ khác đến vậy, những cánh hoa ven đường, hay trên đồng cỏ, thực sự rất xinh đẹp.

kim amie quên được chuyện ngượng ngùng ban nãy, đem mình hoà vào không khi trong trẻo này.

cả buổi, anh đã đưa em đi khắp nơi trong khu vườn lớn, ngắm hoa xong thì đi xem những cây cổ thụ to, cây ăn trái, rất rất nhiều, đến khi trời sụp tối, cả hai trở về, nhưng chỉ sải bộ được một đoạn thì kim amie đã mỏi chân đến không thể đi nổi nửa, em hơi kiệt sức mà dừng lại, ngồi chổm xuống, anh đi thêm hai bước nữa liền nhận ra sự khác lạ, quay người lại nhìn em, gương mặt em có chút mệt mỏi, nhưng vẫn rất đáng yêu.

"anh yoongi đi trước đi, em mỏi chân quá, phải ngồi thêm một lúc mới được."

anh quay về phía trước, hơi bật cười, sau đó đi ngược về sau, ngồi chổm xuống, không nói không rằng kéo lấy tay người kia để ôm cổ mình.

"aa anh.. anh không cần làm vậy đâu mà.."

kim amie cựa quậy muốn xuống, anh liền nói:

"em ngồi ngoan một chút xem nào."

vì vậy mà em mới miễn cưỡng im lặng, thật ra chỉ sợ anh mệt, sợ anh thấy phiền toái thôi, chứ được anh cõng trên lưng, kim amie thực sự thích muốn chết luôn.

cả một buổi chiều vui vẻ nhưng cũng không kém phần mệt mỏi, về đến nhà, cả hai chào hỏi ông nội xong, nói chuyện một lúc cùng ông thì ai nấy về phòng, kim amie lúc này được anh hiểu ý đêm đồ ăn nhanh lên phòng cho, cả hai cùng nhau ăn rất vui vẻ.

"mai về anh trễ giờ làm thì sao?"

min yoongi rất tỉnh táo nói:

"nghỉ một bữa cũng không sao."

em ậm ự gật gật đầu, sau đó tiếp tục ăn, đêm đến, min yoongi cùng em làm vệ sinh xong thì tắt đèn phòng rồi bật đèn ngủ, cả hai nằm cùng nhau trên giường, kim amie trong vòng tay anh vô cùng ấm áp, vốn không có thói quen xem điện thoại trước khi ngủ, nên trước khi ngủ kim amie chỉ có thể đăm đăm trên trần nhà, khoé môi bất giác công lên vì chuyến đi chơi lúc chiều, thật sự nơi đó quá đẹp, nhưng bỗng nụ cười dập tắt, khi bây giờ mới chợt nhớ ra, lúc chiều anh đã hôn em rất sâu.

kim amie nuốt nước bọt, lén lút nhìn anh, phát hiện anh đã nhắm mắt mà thở đều, kim amie lại lướt ánh mắt xuống mũi, rồi đến môi..

một lần nữa nuốt nước bọt, không được rồi, hôn người khác khi họ đang ngủ chính là rất kì cục, nhỡ đâu đang lỡ dại hôn anh, anh tỉnh dậy thì phải làm sao chứ?

nhưng mà môi anh ấy hồng hào quá.. môi thật sự rất xinh đẹp.

kim amie đưa tay lên, cách một khoảng mà vờ như chạm vào môi anh, khi hôn nhau, em cảm nhận được môi của anh thật sự rất mềm, là đôi môi đáng ghen tị cũng đáng ngưỡng mộ.

nghĩ đến đây, kim amie thấy đầu óc mình thật là đen tối, chỉ biết nghĩ đến chuyện gì đâu không thôi.

em đỏ mặt.

không được, không được làm bậy..

em đã tự dặn lòng mình như thế, nhưng đến khi em lướt mắt đến một lần nữa, liền thấy anh trong cơn mê ngủ mà hơi liếm môi mình một cái.

kim amie của gần mười tám tuổi rưỡi, lần đầu tiên cho là bản thân mất kiểm soát đến thế này, vì đôi môi của người đàn ông mà trí óc điên loạn cả lên

cuối cùng, lý trí đã thực sự thua cuộc trước trái tim, em rất nhẹ nhàng, đem đôi môi mình chạm vào đôi môi của anh, thật lâu để cảm nhận đầy đủ sự mềm mại ngọt lịm nơi đầu môi.

đầu óc như bị rung động thiêu đốt, em không hôn như người lớn, chỉ là chạm môi rất nhẹ nhàng, nhưng cũng rất lâu không rời, đến nổi người kia cũng đã mở mắt, không phản kháng, khoé môi cong nhẹ lên, hưởng thụ cảm giác mềm dịu này, hận lúc này không thể thức giấc rồi nằm trên người em, dịu dàng hôn xuống.

kim amie không biết rằng, anh vẫn chưa ngủ, khi đôi mắt anh nhắm lại, anh cũng rất muốn ngủ, nhưng đầu óc lúc đó chỉ nhớ đến nụ hôn ban chiều, nhớ gương mặt đờ đẫn vừa đáng yêu vừa quyến rũ, nhớ đôi môi sưng tấy bóng loáng mà anh đã để lại..

thì cũng không lâu sau đó, môi anh cảm nhận được thứ mềm mại đáng yêu đó trực tiếp chạm vào.

khiến cho anh không ngừng len lỏi sự hạnh phúc.

cả ai đó, cũng vậy nữa..


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net