Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4:

Phần 1:

Ánh sáng mặt trời buổi chiều phản chiếu vào thân chiếc xe làm nó càng thêm rực rỡ. Xe chạy băng băng qua hầm núi, rất nhanh sau đó đã dừng lại ở trước cửa chính của một nông trường. Cửa xe mở ra, Jessica bước xuống.
“Welcome!” Người chủ quản lý nông trường lập tức tiến đến tiếp đón.
Jessica không quan tâm đến lời chào hỏi của bọn họ, khom người xuống, ôm ra khỏi xe một người con gái vẻ mặt tái nhợt.
“Yul!”Jessica thấy mặt nàng không có chút máu, lại còn ứa ra mồ hôi lạnh, tự nhiên cảm thấy cực kỳ đau lòng.“Em hiện tại cảm thấy như thế nào?”
“Nắng… nắng quá, tôi… Choáng váng đầu… Thật là khó chịu”
Yuri ỉu xìu co quắp nằm gọn ở trong lòng cô, tiếng nói suy yếu như con kiến.
“Em nhẫn nại chút…” Jessica giơ tay lên che nắng cho nàng, quay đầu dò xét xung quanh rồi lập tức ôm nàng bước vào, đi về hướng những chỗ râm mát.
Dưới tàng cây xanh mát được đặt 1 bàn tròn và mấy chiếc ghế dựa thoải mái, nơi này đúng là nơi rất tốt để hóng gió mát ngày hè và nói chuyện phiếm.
Lúc này, Jessica ôm Yuri tái nhợt suy yếu ngồi trên ghế, cầm khăn tay bận rộn thay nàng lau mồ hôi lạnh.
Nghỉ ngơi một lúc, Yuri cảm thấy tinh thần thoáng cái đã khôi phục được một chút, ngay sau đó lại phát hiện chính mình đang ngồi trong lòng Jessica, cơ thể nàng đột nhiên cứng đờ, trong lòng lập tức dâng lên một cảm giác trón tránh chán ghét.

“Để ta xuống, ta đỡ hơn nhiều rồi” Nàng khẽ lẩm bẩm, bàn tay nhỏ bé trắng nõn mảnh khảnh chống ở trước ngực cô, ý đồ như muốn kéo dài khoảng cách hai người ra.
Nàng không quen sự đụng chạm thân mật này, thậm chí còn sợ hãi mỗi khi cô thân thiết, bởi vì mỗi một cái đụng chạm của cô, đều là mệnh lệnh không cho phép nàng cự tuyệt, giống như biểu thị công khai quyền sở hữu của cô đối với toàn bộ cơ thể nàng, có thể muốn làm gì với nàng thì làm. Nàng chán ghét loại cảm giác hèn mọn, rẻ mạt này.
“Đừng nhúc nhích!”Jessica quát khẽ.Đã lâu như vậy mà nàng vẫn kiên quyết không chịu tiếp nhận cô. Cô càng đem hai cánh tay ôm chặt nàng lại, bá đạo đem thân thể suy yếu của nàng ghì chặt vào trong ngực.
Jessica chưa từng chờ đợi hi vọng nàng sẽ nhiệt tình như hỏa, nhưng ngay cả việc đụng chạm cô nàng cũng không chủ động, thậm chí bình thường việc khiến nàng thích thú nhất chính là tạo khoảng cách giữa hai người. Loại nữ nhân dùng phản ứng lãnh đạm nghênh đón cô như nàng khiến cô cảm thấy nàng rất mới lạ, rất dễ đùa giỡn, cho nên cô thường cố ý chọc ghẹo nàng, nhưng …. nàng lại là một người yếu ớt như vậy. Nàng thậm chí còn cho côlà mãnh thú hồng thủy, làm cho cô cảm thấy đến việc cười cũng không được.
Chuyện này ruốt cuộc là sao?Nàng là nữ nhân của cô – Jessica Jung, nữ nhân không có lương tâm này rốt cuộc có nhớ được thân phận của chính mình hay không?

Một khi nghĩ tới đây, con ngươi đen sâu thẳm trong đáy mắt bắn ra tia nhìn lãnh đạm uy hiếp người khác khiếp sợ.
Yuri rùng mình, nàng chợt nhớ ra rằng cô có tính tình ương ngạnh, không chấp nhận được khiêu khích, hơn nữa …. Thật ra nàng cũng không có đủ khí lực để kháng cự, vì thế nàng cũng chẳng có cách nào khác đành phải ngoan ngoãn đón nhận cái ôm ấm áp.
Sự đấu tranh thầm kín lợi hại giữa hai người bọn họ lại khiến người bên ngoài nhìn vào tưởng rằng bọn họ là một cặp đôi ngọt ngào, chí ít thì cũng làm Park Yoochun trợn tròn mắt.
“Ồ, anh đang tự đứng phạt sao? Park thiếu gia, nơi này là địa bàn của anh, chẳng lẽ còn muốn tôi mời anh mới dám ngồi sao! Chị dâu Min young đâu?Vừa rồi tôi còn có nhìn thấy chị ấy.”
Jessica thần thanh khí sảng nhướng mày trêu chọc người bạn tốt đang đứng bên cạnh yên lặng đã lâu.
“Ngươi …. có tiếng là nữ nhân tàn khốc, hôm nay thế mà lại có thể nhìn thấy ngươi có một vẻ mặt ôn tồn như vậy, ta trong lúc nhất thời không thể thích ứng, thiếu chút nữa nghĩ rằng nhận lầm người” —— Park Yoochun thu hồi việc trực tiếp nhìn Yuri đang tái nhợt, nhưng tầm mắt lại lần nữa liếc qua nhìn dung nhan xinh đẹp yếu ớt của nàng, ho khan một tiếng, sau đó mới kéo ghế ngồi xuống. “Hai người nhất thời thông báo muốn làm khách du lịch nên Min Young đã vội vàng sắp xếp phòng và tổng vệ sinh, như thế mới có thể ở giữ hai người ở lại lâu một chút.”.
“Anh Park” Đầu bếp nữ – chị Kang cẩn thận đem bát canh đặt lên bàn, “Bà chủ nói vị tiểu thư này bị say xe, muốn tôi trước tiên đem chút canh nóng đến. Tới đây, uống một chút đi, canh này là gà hầm với dược thảo, hương vị nhẹ nhàng khoan khoái lại không ngấy, đối với việc trị liệu chứng say xe rất hiệu quả”.

“Vẫn là chị dâu chu đáo nhất”. Điều trị say xe? Con ngươi đen láy của Jessica sáng ngời, nhanh chóng nhận lấy bát canh, mở nắp ra, làn khói màu trắng lập tức bay ra.
Cô hít một hơi, ngửi thấy tràn đầy mùi thuốc Đông y nhẹ nhàng. Cầm lấy thìa, uống một ngụm,“Quả nhiên là dễ chịu, rất ngon miệng”.
Múc lấy một thìa đưa đến bên miệng Yuri, nàng vốn định chính mình uống, nhưng nhìn hai mắt cô trừng lớn, nàng đành phải ngoan ngoãn há miệng để cho cô đút canh.

-----------------------------------

Phần 2:

“Sica, vị tiểu thư này là…” Chị Kang vừa đi, Park Yoochun liền nhanh chóng tra hỏi thân phận Kwon Yuri.
“Cô ấy …”
Kwon Yuri thật sự không thể đoán được cô sẽ giới thiệu nàng ra sao, vì để đề phòng chuyện xấu hổ, nàng đành phải tiên hạ thủ vi cường (Ra tay trước thì chiếm được lợi thế).“Chào anh, tôi là Kwon Yuri, anh có thể gọi tôi là Yul” Vừa tự giới thiệu, nàng vừa dùng ánh mắt đáng thương cầu xin cô.
Sợ cái gì cơ chứ? Jessica tức giận trừng mắt liếc nàng một cái rồi mới thong thả nói: “Nam nhân ngốc nghếch này tên là Park Yoochun, là bạn tốt lâu năm của ta, cũng là quản lý nông trường. Hắn có một “bà chủ khôn khéo” tài giỏi tên là Min Young, cho nên hắn đồng thời cũng kiêm nhiệm hội trưởng câu lạc bộ PPT. Đúng rồi, bọn họ có đứa con trai rất đáng yêu tên Park Minho”

“Làm ơn đi, Sica” Yoochun mặt đỏ lên, oa oa kêu lên: “Bạn bè mà lại như thế sao? Chúng ta đã hơn một năm không gặp, vậy mà cậu lại ở trước mặt mỹ nữ mà không thèm chừa cho mình một chút mặt mũi. Đừng có vừa thấy mặt liền khai rõ ngọn ngành chân tơ kẽ tóc của mình chứ”.
“Giữ lại mặt mũi?Được rồi, Yuri, ta vừa rồi là nói sai, ta nói một lần nữa. Tiểu tử này không phải hội trưởng câu lạc bộ PPT, hắn là phó hội trưởng”

“Sica…” Yoochun như muốn khóc thét lên.
“Ơ” Jessica lạnh lạnh nói chuyện :“Còn chưa đủ mặt mũi sao?”

“Đó…”

Yuri lần đầu tiên nhìn thấy Jessica nói chuyện nhẹ nhàng như vậy với người khác, chăm chú say mê lắng nghe tiếng nói hòa nhã đó, cái miệng nhỏ nhắn của nàng cũng khẽ nhấp từng ngụm canh gà, uống một lúc lâu mới hết non nửa bát, nhưng mà canh gà này thật sự có tác dụng, nàng thật sự cảm thấy thoải mái hơn.
Jessica chú ý tới động tác dụi mắt nhẹ nhàng của nàng, động tác ăn uống nhỏ nhẹ của nàng.
Tuy rằng là mùa hè, khí hậu vùng núi vẫn rất lạnh, thân thể xương cốt của nàng vốn đã rất mảnh mai, vừa rồi lại còn bị ra mồ hôi lạnh…
Trị xong chứng say xe, lại do gió thổi mạnh hơn, sợ rằng nàng có nguy cơ bị cảm mạo. Jessica bưng canh gà một ngụm uống hết sạch.
“Xin lỗi, Park thiếu gia, chúng ta trò chuyện sau, Yuri mệt rồi, ta trước tiên đưa nàng trở về phòng nghỉ ngơi đã” Jessica lập tức ôm lấy Yuri trở về phòng.
“Trời ạ, tiểu tử này không uống nhầm thuốc chứ?”Park Yoochul nhìn bóng dáng của cô mà ngẩn người.

———————————————–
“Tiểu thư đâu? Đã hai ngày nay không hề tới công ty, cô ấy ở trong Hoài Viên làm cái quái gì?”
“Xin lỗi, Gyuri tiểu thư, tiểu thư hai ngày trước đã đi ra ngoài, tôi cũng không biết cậu ấy đi đâu!”
Jessica vốn dĩ là muốn đuổi người hầu Eunji đi, Lee quản gia đã đau khổ cầu xin nhưng không có hiệu quả nên đành đánh liều đi cầu xin Yuri.
Yuri từ trước đến nay luôn rất lương thiện, Eunji vừa khóc vừa thề thốt hứa hẹn sẽ sám hối với nàng, cuối cùng nàng cũng mềm lòng.Xin xỏ mãi Jessica mới đồng ý cho Eunji ở lại, nhưng lại điều cô ta ra ngoài hỗ trợ việc chăm sóc cây cối hoa cỏ trong hoa viên.
Một khi đã rời nhà chính thì cũng chẳng khác nào bị đày đi hoang đảo, tách xa khỏi nơi có tin tức nóng hổi cho nên cô ta làm sao biết được chủ nhân sẽ đi đâu? Huống chi, nàng ta hiện tại vẫn còn đang nằm trong diện bị xem xét có nên giữ lại hay không cho nên lại càng không dám truy hỏi Lee tổng quản về hành tung của chủ nhân. Nhưng mà, vì lợi ích của bản thân, cô ta đương nhiên sẽ không đem chuyện này nói rõ cho Gyuri nghe.
“Đi ra ngoài?Đi đâu?”

“Tiểu thư khi đi ra ngoài chỉ nói là muốn đi nghỉ ngơi, về phần bọn họ muốn đi đâu nghỉ ngơi… Ngay cả Lee quản gia cũng không biết.”
“Bọn họ?” Gyuri trong lòng hoảng hốt.
“Dạ, tiểu thư là mang theo cô gái kia đi cùng”
Tuy rằng là do Yuri xin tha thứ cô ta mới có thể miễn cưỡng được ở lại, nhưng cô ta một chút cảm kích cũng không có. Bởi vì làm việc ở ngoài hoa viên vừa nặng nhọc lại vừa phải phơi nắng, cô ta chẳng qua mới được thuyên chuyển đến có hai ngày mà làn da đã bị đen đi một cách nhanh chóng, haizz, hiện tại cho dù là mỗi ngày đều “Tắm” SK-II cũng không cách nào trắng trở lại. (SK-II là một loại mỹ phẩm chuyên làm trắng da)
Sau khi cúp điện thoại, trong lòng Gyuri có muốn bình tĩnh không cách nào bình tĩnh nổi.
Jessica từ trước tới nay là một nữ nhân tràn đầy nhiệt huyết với nghề nghiệp, trong lòng cô chỉ có mỗi hai chữ công việc. Nữ nhân chỉ là công cụ để trút bớt tinh lực dồi dào của bản thân, nhưng…
Một người gần như phát điên vì công việc làm sao lại có thể đột nhiên bỏ mặc hết thảy để mang theo nữ nhân đi nghỉ ngơi cơ chứ? Đây không phải minh chứng cho tầm quan trọng phi thường của nữ nhân kia hay sao…
“Không, sẽ không đâu. Gyuri, mày không nên suy nghĩ bậy bạ, tự mình dọa mình! Bất luận nữ nhân nào đối với Jessica mà nói đều giống như nhau, không có ý nghĩa đặc biệt nào cả.” Nàng nói nhỏ để trấn an thâm tâm đang xao động của mình. Phương thức này quả nhiên rất có hiệu quả, không bao lâu sau, nàng thở hắt ra một hơi dài, quả nhiên bình tĩnh lại rất nhiều.
“Thư kí Gyuri, tập tư liệu về ‘GMP’ có phải ở chỗ của cô hay không?”

“Ưm…” Gyuri quay lại, liền nhìn thấy Goo Hara đang đứng ở cửa phòng thư kí.
“A, có, Giám đốc Goo đợi chút, tôi lập tức tìm cho cô” Đem tư liệu tìm được giao cho Hara. Thấy Hara vẫn đứng ở bên cạnh bàn giở ra xem, nàng mấy lần muốn nói nhưng lại thôi, nhưng cuối cùng vẫn nhịn không được mở miệng “Giám đốc Goo…”
“Cô là con gái nuôi của cha tôi, chúng ta cũng không phải là những người xa lạ. Có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi, không cần phải ấp a ấp úng”
Hara kỳ quái nhìn nàng, ở nơi làm việc, nàng luôn luôn rất thẳng thắn, cũng không bao giờ do dự, như vậy…
“Cô muốn biết hành tung của Tổng giám đốc?”
Gyuri bị nhìn như xuyên thấu tâm can thì có chút chột dạ, khẽ lên tiếng nói: “Có chút giấy tờ muốn tổng giám đốc xem qua nhưng di động của tổng giám đốc lại không mở, người ở Hoài Viên lại không hề biết hành tung. Cho nên… Ách, tôi hơi lo lắng…”
“Đừng lãng phí sự lo lắng của cô. Giấy tờ có cái gì khó khăn phức tạp thì tìm tôi, tổng giám đốc đại nhân của chúng ta sợ tiểu mỹ nhân của cô ấy buồn bực, cho nên hai ngày trước liền mang theo mỹ nhân đi du ngoạn giải sầu rồi, làm sao mà có thể nhớ đến chuyện của công ty chứ?”

Tuy rằng Gyuri không hợp khẩu vị của Hara, nhưng dù sao cũng là một nữ nhân có tài có sắc. Hara nói rõ như vậy, chính là hy vọng nàng có thể sớm giác ngộ một chút.
“Sợ tiểu mỹ nhân…buồn chán!?” Gyuri trừng lớn hai mắt nhìn Goo Hara, giống như trên đầu hắn mọc hai cái sừng.
“Đừng có nghi ngờ, tổng tài đại nhân đối với tiểu mỹ nhân của Jessica yêu thương có thừa. Vốn dĩ ngay cả ta cũng không thể tin cô ấy sẽ vì mỹ nhân mà bỏ quên giang sơn cho nên đã rất nhiều lần gọi cho cô ấy hỏi cho rõ ngọn ngành, kết quả là làm cho Jessica khó chịu thế là cô ấy cúp luôn điện thoại. Cô nói đi, đã như vậy thì chúng ta còn có lý do gì để hoài nghi sao?” Hara phất tay, không hề để ý tới sự kinh hoàng của Gyuri, rồi nhanh chóng quay về văn phòng của mình. Nơi đó còn có một đống tài liệu chồng chất như núi đang chờ đợi Hara.
Haizz, tiểu thư, cô rốt cuộc là muốn chơi tới khi nào mới “vui vẻ” đây?

---------------------------------

Phần 3: 

Tiếng hát ngân vang cất lên mơ hồ như rung động đến cả hơi lạnh ngập tràn trong không khí.
Hàng lông mi dài cong vút khẽ chớp chớp, Yuri chậm rãi mở đôi mắt to đang mơ màng, chăm chú lắng nghe và ngửa đầu nhìn Jessica đang ngon giấc bên cạnh. Nàng nhẹ bước xuống giường lớn, đi chân trần trên sàn gỗ, mở bức màn voan mỏng ở cửa sổ ra, chỉ thấy những đốm sáng màu vàng đang từ từ tụ lại thành một điểm đang hiện lên rõ nét trong buổi sáng sớm tinh sương.
“Đó là công nhân của nông trường đang chuẩn bị đi đến ruộng hoa để thu hoạch.”
Một trận gió sớm mai thổi tới làm người khác chợt rùng mình, Yuri toàn thân cứng ngắc, nàng còn chưa kịp phản ứng thì một cánh tay vững chắc đã ngay lập tức đem thân thể nhỏ bé gầy gò của nàng mạnh mẽ ôm vào trong lồng ngực ấm áp, quyết không để cho khí lạnh buổi sáng sớm làm thương tổn nàng.

Jessica xoay người tựa cằm trên bờ vai nhỏ nhắn của nàng, cùng nàng nhìn về một hướng, “Bọn họ có thói quen vừa đi vừa ca hát, như thế vừa có thể thêm dũng khí, vừa có thêm tinh thần làm việc, vừa có thể lưu thông máu huyết, loại trừ hàn khí”
“Sớm như vậy cũng đã phải rời giường làm việc, thật vất vả!” Nàng vừa nói vừa đẩy hai cánh tay không an phận đang vòng dưới bụng nàng. Đáng ghét, ỷ vào bản thân có tay chân dài, đem nàng bao lại như bánh tét.

“Không còn cách nào khác, đi sớm 1 chút thì mới hái được những bông vừa chớm nở, nếu chậm một chút, có nắng lên, hoa sẽ nhanh chóng nở, như vậy giá hoa sẽ thấp hơn” Đối với sự kháng cự trước sau như một của nàng, cô căn bản vờ như không nhìn thấy. Lại một lần nữa ôm lấy nàng, thả về lại trên giường lớn ấm áp, sau đó cũng đem chính mình quay lại nằm bên cạnh nàng, “Về sau, mỗi khi rời giường đều phải mặc nhiều quần áo hơn, phải biết rằng, hiện tại tuy rằng đang tháng 7 nắng gắt, nhưng sáng sớm ở vùng núi vẫn là có chút lạnh”

“Sica…” Nàng cắn cắn môi, có chút do dự nhìn cô, “Mỗi người đều nỗ lực làm việc kiếm tiền để sống. So với ta, ta giống như một người trừ việc tự ăn, thì nhìn thế nào cũng giống như sâu gạo”. 

“Sâu gạo?” Jessica ngơ ngác, bật cười nói: “Yên tâm, ngoại trừ việc nàng ăn nửa ngày cũng gặm không hết được nửa bát cơm ra, ta thật nhìn không ra nàng và con sâu nhỏ đó có điểm chung nào.” Cô chưa từng gặp qua nữ nhân nào chỉ vì mình có cuộc sống sung túc an nhàn lại cảm thấy không vững tâm, nàng là người đầu tiên.

“Ngươi…” Nàng buồn bực trừng cô, “Ngươi nhất định biết ý của ta, đừng cố nói vòng vo”.
“Nàng thật sự là quá xem trọng ta. Ta cũng không phải con giun trong bụng nàng, làm sao có thể biết ở nơi này…” Jessica kêu oan, dùng ngón trỏ ái muội khẽ chạm tới bụng của nàng, “Rốt cuộc chứa những thứ gì?”
“Ta… Ta muốn đi làm” Miệng nói rất lớn tiếng, nhưng vẻ mặt nàng lại đang lo sợ.
“Không được!” Jessica biến sắc, nhất quyết cự tuyệt.
“Vì sao không được?Mọi người đều làm việc, vì sao chỉ mình ta không được?”
“Bởi vì…” Nhìn thấy vẻ mặt tức giận đang chờ đợi cô nói ra một lý do chính đáng của nàng, ý tưởng chợt lóe lên, hắn lấy khẩu khí tương đối ôn hòa, nhẹ nhàng nói: “Đừng quên, nàng là thiên kim tiểu thư được đặc biệt dạy dỗ để làm sao có thể sống một cuộc sống tao nhã, ăn chơi hát múa, làm sao để làm một bà chủ sang trọng hay một vị khách thượng lưu danh giá. Nàng vốn là được gửi đi học ở trường chuyên đào tạo các cô dâu của những gia đình danh giá cơ mà! Nàng nên biết hiện nay xã hội cần những người vừa có tri thức lại vừa chuyên nghiệp, nàng đến kinh nghiệm làm việc cũng không có, vậy nàng nghĩ mình có thể làm việc gì?”

Yuri có một đôi bàn tay ôn nhuận như ngọc, mười ngón tay thon dài trắng nõn tinh tế tựa như được điêu khắc một cách công phu, ngay cả trong đại từ điển của nàng, đến cả việc nhổ nước bọt cũng nhổ không được, thì làm sao có năng lực làm việc kiếm tiền? Nàng tốt nhất vẫn là nên ở nhà đánh đàn, đọc sách là tốt rồi, những cái khác… Có lẽ chờ kiếp sau đi!
Đúng! Học viện nữ sinh San Jove là trường học quý tộc, làm sao có thể dạy nàng cách làm việc là như thế nào chứ?
“Hàn Quốc có rất nhiều đại học, ta có thể xin nhập học”
“Xin hoặc đề cử cũng vô dụng, đại học ở Hàn Quốc đều thi đầu vào”

“Hừ, ngươi xem thường ta, ngươi cho rằng ta thi không được sao?”
“Không phải ta có ý này.Chỉ là ta cho rằng môi trường sống trong đại học rất phức tạp, không thích hợp với nàng” Tình hình thực tế là ở bên ngoài, nam nhân lỗ mãng nhiều lắm. 

“Ngươi ở nói bậy bạ gì đó? Ai chẳng biết việc học trong nhà trường là đơn giản nhất…”
Cô không cho là đúng, bĩu môi nói,“Sức khỏe của nàng cũng không phải là tốt lắm, nếu thật sự muốn đi học, ở nhà cũng có thể học. Bất luận nàng muốn học cái gì, ta đều có thể mời thầy giáo tốt nhất…” Nói lải nhải lẩm bẩm một hồi, mục đích chỉ có một, đương nhiên là muốn nàng từ bỏ ý định ra ngoài đi học.
“Thế này cũng không được, thế kia cũng không được. Ngươi… Ngươi rắc rối quá!”Nàng bực mình nói.

“Tức giận sao?” Jessica dùng sống mũi cao vút êm ái của mình khẽ cọ cọ vào gò má mềm mại của nàng, khẽ thở ra: “Ai bảo nàng cứ nhất quyết đòi đi làm? Người đàn bà của Jessica ta còn cần phải làm việc sao?Nếu người ngoài biết được, nàng bảo ta phải để mặt mũi ở đâu?”Đi làm? Nàng thật cũng không ngẫm lại mỗi ngày bản thân uống thuốc còn nhiều hơn so với ăn cơm. Nàng chỉ cần có thể cố gắng chăm sóc chính mình để bản thân ít sinh bệnh thì cô đã tạ ơn trời đất rồi. 
“Mặt mũi?” Nàng khẽ nói, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp có chút thất sắc, “Vì sao?Vì sao ta phải làm nữ nhân của ngươi?”

“Cái gì?Nàng đang hỏi ta sao?”
“Không, không có gì” Nàng lắc đầu, giọng nói khẽ thì thẩm, lẩm bẩm: “Đương nhiên là vì ba ba phạm phải sai lầm, mà ta… vì khoản nợ mà thôi”
“Nếu không có việc gì thì mau ngủ đi” Cúi người hôn lên gò má nàng một cái, thay nàng điều chỉnh vị trí nằm thoải mái nhất “Nếu ngày mai tinh thần tốt, ta liền cùng nàng đi xem những vườn hoa xinh đẹp kia”. 

 “Ừ!” Nàng gật gật đầu, ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Qua hơn nữa ngày, “Không phải, Yul” Jessica khẽ cử động, ôn nhu thì thầm khi nàng đang ngủ: “Nàng cho là mỗi một nữ nhân đều có thể dùng phương thức này để trả nợ sao? Đồ ngốc!” Ngón tay nhẹ lướt qua sợi tóc trên gò má nàng, “Muốn trách, thì trách chính nàng đi! Đều là nàng không tốt, ai bảo nàng hấp dẫn ta như vậy, làm cho ta muốn buông nhưng lại buông tay không được”. 

*********************
Victoria ngồi trong phòng khách múc từng thìa kem đưa vào trong miệng, lập tức nheo mắt lại, cảm thụ cảm giác kem ngọt ngào và lạnh buốt đang tan ở trong miệng.
Ưm… Rất lạnh! Thổi hơi lạnh, ăn kem, thế gian này kiểu hưởng thụ tốt nhất cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.  Ánh mắt lướt qua Sulli đang vùi đầu sách dạy nấu ăn, không hề để ý đến món kem hương thảo thơm mát đang tan ra thành nước, Victoria chợt thấy đau lòng.

Đừng nhìn Sulli bề ngoài non nớt, thật ra nàng ấy có một bàn tay vàng trong việc bếp núc, nhưng vì sợ nấu nướng sẽ làm tổn hại làn da của mình, cho nên nàng bình thường là người ủng hộ việc “Thục nữ xa nhà bếp”. Ấy vậy mà từ khi “Từ trong mộng tìm ra bạch mã vương tử” – Jessica, nàng ấy lại siêng năng nghiên cứu các loại món ăn. Đáng tiếc là bên người vương tử anh tuấn bất phàm kia đã có công chúa xinh đẹp.
Tuy rằng Victoria luôn luôn cho rằng bất luận là nam hay nữ, trước hôn nhân đều có quyền biết quen biết gặp gỡ nhiều người, chẳng những có thể mở rộng mối quan hệ, đồng thời cũng có thể làm được nhiều việc hơn. Nhưng mà…

Điều kiện của Jessica rất mê người, rất hoàn mỹ, cô giống như người đứng trên đỉnh Kim Tự Tháp, các nàng lại là những kẻ ở tầng cuối cùng, căn bản họ là hai cái thế giới khác nhau.
Nhưng Sulli lại thấy không rõ điểm này, trong mắt si mê chỉ thấy có duy nhất bạch mã vương tử, luôn cố gắng tìm một cơ hội để bưng canh đưa nước, hao tổn tâm sức để tiếp cận hắn, lấy lòng cô. Nhưng thảm nhất chính là, người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net