Chương 116-120

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lãnh An Thần bị gọi vào phòng làm việc của tổng tài, vừa mở cửa đón đầu tới chính là băng vệ sinh cùng quần lót của phụ nữ, còn có tiếng hét như bệnh tâm thần của cô gái, "Lãnh An Thần, anh có ý gì hả? Có phải anh không muốn mua liền trực tiếp nói, làm gì bảo người đàn ông khác mua cho tôi, anh khốn kiếp, anh vô sỉ, anh lưu manh..."

Đoan Mộc Mộc hận không thể tìm được ngôn ngữ toàn thế giới tới mắng anh, bởi vì khi Tô Hoa Nam đem những thứ đồ này cho cô thì cô thật muốn tìm một cái lỗ để chui vào, nhưng sau đó Tô Hoa Nam nói cho cô biết đây là Giám đốc Lý ở cửa hàng đưa tới.

Nghĩ đến những thứ đồ vô cùng riêng tư, trải qua tay nhiều người đàn ông, cô hận không thể đem người đàn ông trước mắt này xé nát!

"Bà xã, anh..." Lãnh An Thần hình như cái gì cũng biết, nhưng bây giờ hình như giải thích cái gì cũng vô ích.

Từ phòng làm việc của Đoan Mộc Mộc ra ngoài, Tô Hoa Nam đang ngồi ở trên ghế làm việc của anh, cười không ngớt, "Sắc mặt của thư ký Lãnh thế nào khó nhìn như vậy, không phải là bị mắng chứ?"

Nghĩ đến mới vừa rồi chú ta từ trong phòng làm việc của Đoan Mộc Mộc ra ngoài, cũng biết là chú ta giở trò quỷ, Lãnh An Thần âm thầm nắm chặt quả đấm, "Tô Hoa Nam đừng tưởng rằng chú đùa bỡn chút ít tâm tư như vậy, là có thể phá hư tình cảm của chúng tôi, đừng mơ tưởng!"

Tô Hoa Nam xoay cái bút trong tay, cười, "Nếu như thật sự có tình cảm, người khác chính là không thể phá hư, e rằng chỉ sợ..."

"Chú câm miệng cho tôi" Bây giờ Lãnh An Thần không phải nhìn sắc mặt tiểu nhân đắc chí, "Tương đương với việc con của tôi nảy mầm, tôi là người đầu tiên đuổi chú ra khỏi cái nhà này."

"Ha ha" Tô Hoa Nam cười khẽ, trong mắt thoáng qua gian trá, "Vậy sao? Vậy tôi đây rất chờ mong!"

Nói xong, anh ta đem thư mời của Italy vung ra trên bàn Lãnh An Thần, "Làm phiền thư ký Lãnh đặt hai vé máy bay đi nước Úc."

Tâm của Lãnh An Thần hơi hồi hộp một chút, chẳng lẽ Đoan Mộc Mộc đồng ý cùng Tô Hoa Nam cùng đi xa nhà rồi hả?

"Có thể đặt vé máy bay, chỉ tiếc tôi không phải là thư ký của Phó tổng Tô, chuyện này ngài giao cho thư ký của mình đi làm đi!" Lãnh An Thần cũng sẽ không chịu để Tô Hoa Nam sai khiến.

"Đây là tổng tài bố trí, không tin cậu có thể đi hỏi cô ấy một chút" Nói qua đến gần ấn điện thoại, Lãnh An Thần lại nhanh một bước ngăn cản, phải biết hiện tại đang Đoan Mộc Mộc nổi nóng, gọi điện thoại qua thuần túy là tìm mắng, mà anh không sợ bị mắng, chỉ không muốn ở trước mặt Tô Hoa Nam, như vậy cũng quá mất mặt.

"Cô ấy thật đồng ý đi Australia?" Lãnh An Thần không tin hỏi lại.

"Dĩ nhiên, thư ký Lãnh cũng không biết? Khi còn học đại học Mộc Mộc có nằm mơ nghĩ, chính là đi Thảo Nguyên ở Australia nhìn trời xanh một chút, uống một ly trà sữa..." Tô Hoa Nam nói giống như cái gai ghim vào buồng tim của Lãnh An Thần, quá khứ của cô cho tới bây giờ anh đều chưa từng tham dự.

Giấc mộng của cô nhất định không phải một mình đi xem Thảo Nguyên, có phải còn bao gồm người đàn ông cô yêu thích hay không?

Nghĩ đến đây, Lãnh An Thần lại càng lo lắng, càng không muốn để cho cô và Tô Hoa Nam đơn độc đi công tác, cho nên anh len lén làm quyết định.

Phi trường.

Đoan Mộc Mộc cùng Tô Hoa Nam một thân ăn mặc hưu nhàn, bộ dáng như vậy căn bản không giống như là đi công tác, càng giống như là đi du lịch, xa xa, Lãnh An Thần nhìn đã cảm thấy phát hỏa, Tô Hoa Nam này cư nhiên cho đến bây giờ vẫn không chết tâm đối với bà xã của anh?

Không được, anh nhất định phải nghĩ biện pháp cho chú ta không thể không chết tâm!

Đoan Mộc Mộc ngồi chờ lên máy bay, nhưng cứ có cảm giác sau lưng có luồng ánh mắt nhìn mình chằm chằm, cảm giác này rất kỳ quái, cô không khỏi nhìn khắp mọi nơi.

"Thế nào?" Tô Hoa Nam thấy cô nhìn loạn chung quanh, không nhịn được hỏi.

Bên trong phòng chờ lên máy bay đều là người, đều có khuôn mặt xa lạ, có phải mình đa nghi, Đoan Mộc Mộc thu hồi ánh mắt hướng về phía Tô Hoa Nam lắc đầu, "Không có việc gì, tôi chỉ nhìn xem một chút."

"Mộc Mộc, nếu như em không thoải mái liền nói cho anh biết!" Tô Hoa Nam cầm tay của cô.

  ạnh nên tức giận."

"Vậy sao?" Người đàn ông mũ lưỡi trai cuối cùng cũng mở miệng, thế nhưng âm thanh thế nào có chút quen tai?

Thời điểm Đoan Mộc Mộc cùng Tô Hoa Nam cũng cảm giác buồn bực, người đàn ông mũ lưỡi trai tháo cái mũ xuống, lộ ra khuôn mặt mê chết người không cần đền mạng, "Chú hai thật không biết xấu hổ, bà xã của cháu khi nào thành bạn gái của chú?"

Nhất thời, Đoan Mộc Mộc cùng Tô Hoa Nam đều cứng đơ ngay tại chỗ!

"Cậu..." Mặt của Tô Hoa Nam xanh mét, phải biết anh quậy một phát như vậy, tất cả người của cabin đều nhìn anh?

"Cháu thế nào?" Lãnh An Thần cười âm lãnh, sau đó cánh tay dài duỗi một cái, đem Đoan Mộc Mộc kéo vào trong lòng mình, "Bà xã cháu đi công tác, cháu không thể đi theo sao?"

"Lãnh An Thần làm sao anh cũng tới, chuyện của công ty mặc kệ sao?" Đối với Tô Hoa Nam khiếp sợ, Đoan Mộc Mộc càng không yên lòng chuyện công ty.

"Công ty còn có Phó tổng" Lãnh An Thần cười, một mổ ở trên mặt Đoan Mộc Mộc, "Hơn nữa, so với tổn thất chút lợi ích, anh cảm thấy được việc bảo vệ bà xã quan trọng hơn! Có đúng không, chú hai?"

Mặt Tô Hoa Nam thúi giống như là ăn sầu riêng, anh ta không ngờ Lãnh An Thần cư nhiên bày ra một màn như vậy, chỉ là tình cảnh này, anh ta dù có bao nhiêu không cam, cũng chỉ có thể trở về vị trí cũ của mình.

"Lãnh An Thần, anh đủ rồi" Đoan Mộc Mộc rống anh, "Anh luôn có lý do trách người khác, làm sao anh không nói mình vô sỉ! Cô gái đó nhào tới anh đúng không? Vậy sao anh không đẩy cô ta ra?"

Lãnh An Thần liếm khóe môi bản thân một cái, anh không thể phủ nhận khi cô gái ngoại quốc đó nhào tới mình, khi thấy thân thể phụ nữ trắng non mềm, khi bị cô gái đó vuốt ve. Trêu chọc thì anh thật động tình.

"Không phản đối đúng chứ?" Đoan Mộc Mộc thất vọng lắc đầu, "Lãnh An Thần, anh căn bản chính là ăn vào trong xương, còn nghĩ người khác quyến rũ? Chỉ sợ sẽ là một đầu heo mẹ nhào tới anh...anh cũng sẽ không đẩy ra."

Bản tính của người đàn ông này cô đã sớm thấy, cho nên cô sẽ không bao giờ tin tưởng nữa.

"Không phải vậy, bà xã..." Lãnh An Thần thấy cô không chịu tin tưởng mình, càng gấp gáp, đúng lúc này ngoài phòng vệ sinh vang lên tiếng gõ cửa "cốc cốc".

"Mộc Mộc, em ở bên trong sao?" Lại là âm thanh của Tô Hoa Nam.

"Tên lưu manh này" Lãnh An Thần nắm quả đấm lên vừa muốn đi ra đánh người, lại bị Đoan Mộc Mộc níu lại.

"Anh muốn làm gì?" Cô gầm nhẹ.

"Anh muốn để cho chính miệng chú ta thừa nhận đây là âm mưu" Hiện tại lời nói của Tô Hoa Nam là chứng cứ xác thực nhất rồi.

Giờ phút này Đoan Mộc Mộc thật muốn cho người đàn ông này một cái tát, bây giờ cô còn ngồi ở trên bồn cầu, quần cũng không kéo lên, anh để cho Tô Hoa Nam đi vào, là muốn làm cô mất mặt hơn sao?

"Anh dám cho anh ấy đi vào, tôi liền vĩnh viễn không tha thứ cho anh" Đoan Mộc Mộc nóng nảy.

Lãnh An Thần sững sờ, liền nghe thấy Đoan Mộc Mộc nói, "Đi ra ngoài, anh cũng đi ra ngoài!"

Lúc này, Lãnh An Thần cũng phát hiện chuyện Đoan Mộc Mộc ngồi ở trên bồn cầu, anh chợt cười giảo hoạt một tiếng, "Anh đi ra ngoài cũng được, nhưng anh muốn em tha thứ!"

"Đừng mơ tưởng!" Đoan Mộc Mộc cắn răng.

"Vậy anh cũng không đi ra ngoài, vẫn cùng ngồi với em, hay anh giúp em lau cái mông?" Lãnh An Thần bắt đầu trổ tài vô lại.

"Cái người này, tên lưu manh..." Đoan Mộc Mộc tìm kiếm thứ đồ bên cạnh có thể đập người, thật muốn đập bể đầu người này.

"Bà xã, tha thứ cho anh đi, thân thể và tim của anh đều trung thành với em, tuyệt đối không phản bội em" Lãnh An Thần lại dùng lời thề son sắt.

Mặt Đoan Mộc Mộc quay ngoắt về một phía, bộ dáng tuyệt đối không thể nào, vào lúc này Tô Hoa Nam phía ngoài không nghe được đáp lại nên vẫn còn gọi, "Mộc Mộc, em ở bên trong à? Em nói câu gì đi!"

"Bà xã, anh trả lời hộ em, bằng không sẽ có khả năng chú ta phá cửa mà vào đó" Nói xong, Lãnh An Thần chuẩn bị há mồm, "Cô..."

Miệng Lãnh An Thần bị che, Đoan Mộc Mộc tức giận nhìn anh chằm chằm, "Anh không cần mặt nhưng tôi vẫn cần!"

Nếu Lãnh An Thần nói cô ở đây, Tô Hoa Nam sẽ nghĩ sao? Một nam một nữ núp ở trong phòng vệ sinh, chắc chắn sẽ không có chuyện gì tốt!

"Vậy em tha thứ cho anh" Lãnh An Thần mượn cơ hội ăn vạ.

  Nghe phía bên ngoài tựa như một trận tiếng gõ cửa, Đoan Mộc Mộc chỉ đành phải thỏa hiệp, cắn răng nói, "Được, tôi tha thứ cho anh!"


"Anh biết ngay bà xã đại nhân là tốt nhất!" Lãnh An Thần đứng dậy, mổ một cái trên môi đỏ mọng của cô, sau đó rất nhanh mở cửa phòng lại nhanh chóng đóng lại.

Tô Hoa Nam bị Lãnh An Thần đột nhiên xuất hiện sợ hết hồn, "Cậu...sao cậu ở bên trong?"

"Nơi này là phòng vệ sinh, tại sao tôi không thể ở bên trong?" Lãnh An Thần cười nham nhở, "Ngược lại chú hai, ngay cả bà xã cháu đi nhà vệ sinh cũng muốn đuổi theo, trình độ không cần mặt của chú thật đúng là khiến người ta khó tưởng tượng đấy."

Tô Hoa Nam bị nói đỏ mặt, "Tôi không thấy cô ấy, lo lắng cho cô ấy mà thôi."

"Cô ấy là bà xã tôi, phải lo lắng cũng nên là tôi lo lắng, cũng không đến phiên chú đâu" Lãnh An Thần đẩy Tô Hoa Nam, "Bà xã tôi đang đi tiểu tiện bên trong, không nên quấy rầy, cho nên xin mời chú hai trở về chỗ đi!"

Nhìn nét mặt Lãnh An Thần dương dương hả hê, Tô Hoa Nam chỉ có thể đem tức nghẹn nuốt về trong bụng, nhưng anh vẫn không cam lòng, "Lãnh An Thần, toan tính của cậu không được lâu đâu!"

"Chưa chắc" Lãnh An Thần nhíu mày, "Chú nhất định rất tò mò mới vừa rồi chúng tôi làm gì ở trong phòng vệ sinh đi? Hiện tại tôi có thể nói cho chú biết, chúng tôi tạo người, tạo người là có ý gì, chắc hẳn chú hai nhất định hiểu? Nếu như một khi chúng tôi tạo người thành công, cho dù Tô Hoa Nam chú không cam lòng đến đâu, cũng chỉ có thể cút xa."

Mặt của Tô Hoa Nam một mảnh tím bầm, anh coi như vẫn có thể nhịn, nhưng nghe lời nói thế cũng không cách nào bình tĩnh xuống, một thanh níu lấy cổ áo của Lãnh An Thần, "Tôi cảnh cáo tiểu tử cậu, chớ hả hê quá sớm, tôi sẽ không để cho các người mang thai đứa bé, tuyệt đối sẽ không!"

Nói xong, anh hất tay đi, Lãnh An Thần nhìn bóng lưng của anh, bên tai quanh quẩn lời nói của Tô Hoa Nam...

Sẽ không để cho bọn họ mang thai đứa bé? Đây là ý gì?

"Làm sao anh còn chưa đi?" Đoan Mộc Mộc từ phòng vệ sinh ra ngoài, liền nhìn thấy Lãnh An Thần đang đứng ngẩn người ở cửa.

"Anh...anh canh cửa giùm em" Lãnh An Thần thu hồi tinh thần.

Đoan Mộc Mộc vẫn cảm giác lúng túng, liếc anh một cái, "Trừ anh ra, sẽ không có ai xấu xa xông vào nhà cầu đâu."

"Bà xã, Tô Hoa Nam nói không làm chúng ta mang thai đứa bé, đây là ý gì?" Lúc đi hướng chỗ ngồi, Lãnh An Thần không nhịn được hỏi.

Đoan Mộc Mộc sững sờ, trước mắt bỗng dưng thoáng qua lúc Tô Hoa Nam cho mình hộp kẹo cao su, nhưng nghĩ lại lại cảm thấy không thể, vì vậy hừ một tiếng, "Tôi nào biết, anh đi hỏi anh ta á!"

  Đóng cửa lại, Đoan Mộc Mộc thở phào một cái, cô phát hiện đi theo hai người đàn ông này cùng đi xa nhà, căn bản là chịu tội, nhưng mặc kệ như thế nào, dù sao đã tới, cô sẽ phải bắt đầu kế hoạch kế tiếp thật tốt.


Một đầu té ở trên giường rộng lớn trong khách sạn, trong đầu Đoan Mộc Mộc loại bỏ hành trình hai ngày tới, đầu tiên là bữa tiệc tối hôm nay cô nhất định phải tham gia, còn có buổi sáng ngày mai có một công ty mới khai trương mời cô đi cắt băng khánh thành, chiều nay phải đi chi nhánh công ty thị sát, buổi sáng ngày mai còn phải mở buổi tổng kết nhỏ, sau đó cô liền giải phóng.

Nói thật trước kia mỗi lần nhìn Lãnh An Thần ra cửa, đại đội người đi theo thành hàng ở đằng sau cảm giác rất ngưỡng mộ, nhưng bây giờ đến lượt mình nỗ lực thực hiện rồi, mới phát hiện căn bản không phải chuyện như vậy, thật ra thì làm tổng tài là chuyện rất mệt mỏi.

"Leng keng ––"

Lúc Đoan Mộc Mộc cảm khái, chuông cửa chợt vang lên, Đoan Mộc Mộc Đốn nhíu mi tâm, "Ai vậy?"

Cô cho rằng Tô Hoa Nam hoặc là Lãnh An Thần tới đây quấy rầy mình.

"Phục vụ!" Một giọng nam xa lạ đáp lại, Đoan Mộc Mộc đi mở cửa.

"Đoan tiểu thư, đây là Lãnh tiên sinh bảo tôi đưa tới cho cô, ngài ấy nói đây là trang phục dạ tiệc hôm nay của cô!"

Đoan Mộc Mộc nhận lấy, lễ phép nói tiếng cám ơn, sau khi đợi phục vụ đi, cô mở túi ra.

Cư nhiên từ nội y đến lễ phục đầy đủ mọi thứ, khoan hãy nói anh rất đủ tư cách làm thư ký, Đoan Mộc Mộc tắm rửa thay xong lễ phục dạ tiệc, lúc này chuông cửa vang lên lần nữa.

Lãnh An Thần đứng ở ngoài cửa, ánh mắt quan sát cô từ trên xuống dưới, lễ phục màu bạc đính đá, để cho cô giống như mỹ nhân ngư nước Mỹ, "Bà xã, em thật là đẹp!" Anh không khỏi than thở.

Nhớ tới chuyện buồn nôn anh làm trên máy bay, Đoan Mộc Mộc cười lạnh, "Đẹp không? Nếu như mà tôi thật đẹp, anh cũng sẽ không câu dẫn phụ nữ ở trên máy bay chứ?"

Trong lòng Lãnh An Thần rối ren, xem ra đó đã tạo thành vướng mắc tâm lý của phụ nữ, muốn tiêu trừ cũng không phải là một vài công phu, anh nhún nhún vai, "Bà xã, anh đã giải thích qua rồi, hơn nữa em cũng nói tha thứ cho anh... Cho nên, đừng nói nữa!"

Không muốn cùng anh nói chuyện, Đoan Mộc Mộc đóng cửa, Lãnh An Thần lại đem thân thể vượt qua đi vào, ánh mắt rơi vào ngực của cô, "Bà xã, áo lót rất thích hợp chứ?"

Ngữ điệu mập mờ, hơn nữa giờ phút này ánh mắt anh, Đoan Mộc Mộc có loại cảm giác bị anh sờ soạng toàn thân, cô ghét loại cảm giác này, vừa nghĩ tới đôi tay kia đã từng sờ qua người phụ nữ khác, cô đã cảm thấy cả người dính vi khuẩn, thật hận không thể ngay lập tức vào nhà đem áo lót cởi ra, nhưng không được, cô mang bên người đeo áo lót đều là kiểu dáng bình thường, không cách nào xứng đôi cùng lễ phục.

"Bà xã, y phục này là tự anh chọn, tuyệt đối không có trải qua tay bất kỳ người đàn ông nào" Nghĩ đến ngày hôm qua bởi vì anh nhờ người ta mua dùm băng vệ sinh cùng áo lót cho cô liền bị chửi, hôm nay Lãnh An Thần nhớ kỹ.

Nhìn dáng vẻ khoe khoang kia, Đoan Mộc Mộc nhếch miệng cười một tiếng, "Vậy sao?"

"Bà xã, anh thề!" Lo sợ cô không tin, Lãnh An Thần giơ tay lên.

Đoan Mộc Mộc cong cong khóe môi, "Chẳng qua cũng không có liên quan, bởi vì tôi căn bản không mặc nội y!"

Lãnh An Thần nghe được câu này liền ngây người, ánh mắt như kiếm sắc nhìn chằm chằm cô, không trách được lễ phục bó sát người như vậy không chút nào nhìn ra dấu vết áo lót, anh còn tưởng rằng đồ lót kia đúng như nhân viên bán hàng nói là không dấu vết, thì ra là cô không có mặc.

Đáng chết, giờ phút này anh cơ hồ có thể tưởng tượng ra phong cảnh ở dưới lễ phục rồi...

"Mộc Mộc, chuẩn bị xong chưa?" Đúng lúc này, giọng nói của Tô Hoa Nam từ sau người truyền đến, Lãnh An Thần quay đầu lại, chỉ thấy anh đã một thân nhẹ nhàng khoan khoái, hơn nữa đã đổi dạ phục.

Đoan Mộc Mộc không nhìn gương mặt Lãnh An Thần kinh ngạc, đi tới khoác cánh tay Tô Hoa Nam, "Hiện tại liền đi sao?"

"Ừm!" Tô Hoa Nam cười, ánh mắt thủy chung dừng ở trên người Đoan Mộc Mộc, chưa từng dời đi nửa phần, "Mộc Mộc, em thật xinh đẹp, giống như nữ thần vậy."

"Có thể không xinh đẹp sao? Đây chính là lễ phục tôi chọn!" Giờ phút này Lãnh An Thần đã dễ nổi nóng rồi, điệu bộ này của bọn họ rõ ràng là muốn cùng nhau tham gia bữa tiệc, nhưng anh rõ ràng mới đúng là chồng của cô, là người đàn ông duy nhất nên đứng ở bên người cô.

Tô Hoa Nam ưu nhã cười một tiếng, "Ánh mắt của thư ký Lãnh quả nhiên độc đáo, thật là một thư ký nam hiếm thấy, thuộc hạ tốt, Mộc Mộc, em nhớ là phải tăng nhiều lương thưởng vào!"

"Đó là đương nhiên!" Đoan Mộc Mộc phụ họa, cô tự nhiên nghe được đây là Tô Hoa Nam đang cố ý châm chọc Lãnh An Thần.

Lãnh An Thần âm thầm nắm quả đấm, vẻ bên ngoài thì cười nhưng trong lòng không cười nói: "Bà xã của tôi, tôi đương nhiên sẽ để cô ấy ăn mặc xinh đẹp nhất rồi" Nói xong, muốn kéo tay cô khoác trên khuỷu tay Tô Hoa Nam ra, chỉ là lại bị chặn lại.

"Thư ký Lãnh, chúng tôi muốn tham gia bữa tiệc, tối nay cậu được tự do hoạt động" Tô Hoa Nam âm hiểm mở miệng, sau đó không quên bổ sung một câu, "Nghe nói các cô gái nơi này cũng rất đoan trang."

Khốn kiếp! Chú ta đây là điển hình khích bác ly gián.

"Cô ấy là bà xã tôi, muốn tham gia bữa tiệc cũng phải cùng với tôi" Nếu như không phải là bận tâm cảm thụ của Đoan Mộc Mộc, hiện tại Lãnh An Thần thật muốn hung hăng đánh người đàn ông này dừng lại.

"Bây giờ tôi là tổng tài, phó tổng Tô là người phụ trách hạng mục này, chúng tôi cùng nhau tham gia bữa tiệc mới là thích hợp nhất" Đoan Mộc Mộc nói tiếp, nhìn bộ dạng Lãnh An Thần bị thất bại, cô lại không quên nhắc nhở một câu, "Nếu như anh tịch mịch thì đi tán gái, phí dụng tôi chi trả."  


Đóng cửa lại, Đoan Mộc Mộc thở phào một cái, cô phát hiện đi theo hai người đàn ông này cùng đi xa nhà, căn bản là chịu tội, nhưng mặc kệ như thế nào, dù sao đã tới, cô sẽ phải bắt đầu kế hoạch kế tiếp thật tốt.

Một đầu té ở trên giường rộng lớn trong khách sạn, trong đầu Đoan Mộc Mộc loại bỏ hành trình hai ngày tới, đầu tiên là bữa tiệc tối hôm nay cô nhất định phải tham gia, còn có buổi sáng ngày mai có một công ty mới khai trương mời cô đi cắt băng khánh thành, chiều nay phải đi chi nhánh công ty thị sát, buổi sáng ngày mai còn phải mở buổi tổng kết nhỏ, sau đó cô liền giải phóng.

Nói thật trước kia mỗi lần nhìn Lãnh An Thần ra cửa, đại đội người đi theo thành hàng ở đằng sau cảm giác rất ngưỡng mộ, nhưng bây giờ đến lượt mình nỗ lực thực hiện rồi, mới phát hiện căn bản không phải chuyện như vậy, thật ra thì làm tổng tài là chuyện rất mệt mỏi.

"Leng keng ––"

Lúc Đoan Mộc Mộc cảm khái, chuông cửa chợt vang lên, Đoan Mộc Mộc Đốn nhíu mi tâm, "Ai vậy?"

Cô cho rằng Tô Hoa Nam hoặc là Lãnh An Thần tới đây quấy rầy mình.

"Phục vụ!" Một giọng nam xa lạ đáp lại, Đoan Mộc Mộc đi mở cửa.

"Đoan tiểu thư, đây là Lãnh tiên sinh bảo tôi đưa tới cho cô, ngài ấy nói đây là trang phục dạ tiệc hôm nay của cô!"

Đoan Mộc Mộc nhận lấy, lễ phép nói tiếng cám ơn, sau khi đợi phục vụ đi, cô mở túi ra.

Cư nhiên từ nội y đến lễ phục đầy đủ mọi thứ, khoan hãy nói anh rất đủ tư cách làm thư ký, Đoan Mộc Mộc tắm rửa thay xong lễ phục dạ tiệc, lúc này chuông cửa vang lên lần nữa.

Lãnh An Thần đứng ở ngoài cửa, ánh mắt quan sát cô từ trên xuống dưới, lễ phục màu bạc đính đá, để cho cô giống như mỹ nhân ngư nước Mỹ, "Bà xã, em thật là đẹp!" Anh không khỏi than thở.

Nhớ tới chuyện buồn nôn anh làm trên máy bay, Đoan Mộc Mộc cười lạnh, "Đẹp không? Nếu như mà tôi thật đẹp, anh cũng sẽ không câu dẫn phụ nữ ở trên máy bay chứ?"

Trong lòng Lãnh An Thần rối ren, xem ra đó đã tạo thành vướng mắc tâm lý của phụ nữ, muốn tiêu trừ cũng không phải là một vài công phu, anh nhún nhún vai, "Bà xã, anh đã giải thích qua rồi, hơn nữa em cũng nói tha thứ cho anh... Cho nên, đừng nói nữa!"

Không muốn cùng anh nói chuyện, Đoan Mộc Mộc đóng cửa, Lãnh An Thần lại đem thân thể vượt qua đi vào, ánh mắt rơi vào ngực của cô, "Bà xã, áo lót rất thích hợp chứ?"

Ngữ điệu mập mờ, hơn nữa giờ phút này ánh mắt anh, Đoan Mộc Mộc có loại cảm giác bị anh sờ soạng toàn thân, cô ghét loại cảm giác này, vừa nghĩ tới đôi tay kia đã từng sờ qua người phụ nữ khác, cô đã cảm thấy cả người dính vi khuẩn, thật hận không thể ngay lập tức vào nhà đem áo lót cởi ra, nhưng không được, cô mang bên người đeo áo lót đều là kiểu dáng bình thường, không cách nào xứng đôi cùng lễ phục.

"Bà xã, y phục này là tự anh chọn, tuyệt đối không có trải qua tay bất kỳ người đàn ông nào" Nghĩ đến ngày hôm qua bởi vì anh nhờ người ta mua dùm băng vệ sinh cùng áo lót cho cô liền bị chửi, hôm nay Lãnh An Thần nhớ kỹ.

Nhìn dáng vẻ khoe khoang kia, Đoan Mộc Mộc nhếch miệng cười một tiếng, "Vậy sao?"

"Bà xã, anh thề!" Lo sợ cô không tin, Lãnh An Thần giơ tay lên.

Đoan Mộc Mộc cong cong khóe môi, "Chẳng qua cũng không có liên

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net