C9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bà ta bất giác người run run đôi mắt láo lia nhìn hắn

Bà ta quay lưng thì hắn giơ tay ra bóp nhẹ trong không khí

Bà ta đột nhiên hét lên rồi
Bụp.......

Đầu bà ta bị hắn bóp đến vỡ vụn

Cô bây giờ đã ngồi xuống nôn thóc nôn tháo ra toàn máu, cô choáng váng đứng lên

Choàng ngã, hắn nhanh tay đỡ lấy cô, ôm nhẹ cô đặt vào ngực

Cô vùng vẫy

"Buông tay anh ra!"

"Em chắc chứ?"

Phịch........

Hắn buông tay thì cô đã ngã nhào xuống đất, hắn ngồi mộp xuống chống cằm nhếch mép nhìn cô

"Có để anh đỡ không? Anh cho em cơ hội cuối cùng!"

Cô cắn môi dưới nhắm mắt tạm gật đầu

Hắn xoa đầu cô rồi bế cô lên

"Ngoan thế anh mới thương! Nghe không?"

Cô khẽ gật đầu

Hắn đang bước đi thì bỗng dừng chân lại, đôi mắt hướng về cô, đôi mắt lạnh lùng nhìn cô, rồi từ từ mặt hắn đã sát mặt cô, cô trừng mắt nhìn hắn hốt hoảng

"Anh....anh định làm....gì?"

"Để yên! Đừng động đậy!"

Sát hơn......Sát hơn nữa......mặt hắn sát vào mặt cô......đôi mắt chợt nhắm lại.....cô cũng nhắm mắt lại......
Cô tim đập thình thịch, hai tay bấu víu vào nhau, cô không biết hắn định làm gì cô nữa, hắn sẽ hút máu của cô sao, không được cô còn phải tìm đường cứu chị gái, sắp hết thời gian rồi

"Đừng mà! Đừng mà!....."

Cô nhắm mắt tay quơ loạn xạ, mồm hét thất thanh

Hắn nhắm mắt đưa đôi môi về phía cô bỗng nghe cô hét thì mở mắt ra, cặp chân mày thanh tú bỗng nhíu lại, hắn bế cô trên tay bỗng mạnh mẽ bóp cô một cái

Cô trấn tỉnh mở mắt ra thì thấy đôi mắt hắn đã trở thành màu đỏ, cô biết bản thân đã vô tình chọc giận hắn rồi, hắn sẽ giết cô mất

Hắn mở miệng nói với cô
Giẫy dụa gì chứ? Tôi ăn thịt em à?"

"Anh....thả tôi xuống! Tôi...."

"Nằm im......! Nhắm mắt lại...!"

Cô trợn mắt lên nhìn hắn, toi rồi toi rồi, hắn giận rồi

Cô cứ mặc phó cho trời mà nhắm mắt lại

Hắn kề sát mặt cô liếm lên vết thương trên hàm cô, hắn liếm làm cô bỗng thấy mát lạnh, dễ chịu và không còn đau nữa

Hắn thả cô xuống, miệng vẫn còn lưu lại một ít máu của cô, hắn đưa tay lên sờ mặt cô, đôi mắt lạnh lùng đỏ ngầu nhìn cô

"Gương mặt hoàn hảo thế này mà mang một vết sẹo thì thật là không nên!"

Hắn cúi người hôn lên mặt cô một cái nhẹ nhàng, giờ mặt cô đã trở nên lành lặn như không có gì xảy ra

Tay hắn, môi hắn, cơ thể hắn phát ra một luồn hơi lạnh đến sởn gai ốc, cũng phải thôi, hắn là người đã chết rồi

"Đi thôi! Cô dâu của anh!"
Cô nghe thế liền sựt nhớ ra, cô vội vã chạy như điên, hắn từ từ biến thành một làn khói đen rồi biến mất

Cô chạy một đoạn xa rồi dừng lại thở hổn hển, cô dừng lại vì mệt, bỗng bên tai có tiếng gì đó thút thít, là tiếng khóc sao, đúng rồi....là tiếng khóc của một đứa trẻ

Cô lắng nghe rồi từ từ đi theo tiếng khóc đó, con ai đi lạc chăng? Ở đây nguy hiểm lắm! Cô nghĩ thế rồi từng bước từng bước tiến sâu vào rừng

Nơi đây càng vào sâu lại càng tối, lại có sương mù dày đặc, lạnh lẽo vô cùng

Hu hu.....hu hu.....hức hức......

Tiếng khóc càng lúc càng rõ, trước mắt cô là một đứa trẻ ngồi dưới một gốc cây to, nó quay lưng về phía cô, đôi vai run rẩy vì sợ hãi

Cô thấy người nó đã ướt đẫm vì sương rồi,nó nhỏ nhắn khoảng chừng 5 tuổi, xung quanh đây chẳng thấy người ở sao lại có một đứa trẻ ở đây, cô thấy có gì đó không đúng, nhưng cô lại mặc kệ và cứ một lúc tiến lại gần

Khi tay cô giơ ra, đôi tay cô từ từ từ từ càng lúc càng gần bờ vai của đứa trẻ kia, đôi tay cô giữa không trung bỗng

"Bốp"
Hắn từ đâu xuất hiện nắm chặt lấy tay cô đôi mắt lạnh lùng

"Lại bị lừa nữa à?"

Hắn lạnh lùng thốt ra làm cô giật mình

"Lừa gì? Đứa trẻ đó là con người!"

"Nó không phải con người! Là quỷ!"

Hắn một tay nắm lấy tay cô, một tay giơ về đứa trẻ kia, bàn tay khẽ bóp nhẹ trong không khí

Bỗng đứa trẻ kia đau đớn thét lên, người run lên bần bật, tỏ vẻ đau đớn vô cùng

Cô giật tay đẩy hắn ra xa

"Biến đi! Đồ ác quỷ! Một đứa trẻ mà cũng không tha!"

"Biến? Hơ hơ....."

Hắn bị cô đẩy mạnh ra, đôi mắt lạnh lùng nhìn cô cười nhạt một cái rồi biến thành làn khói đen, hắn thật sự biến mất

Cô quay lại thở hắt ra một cái rồi nhỏ giọng

"Này bé! Nhà em ở đâu? Sao lại một mình đi lạc đến đây? Chị sẽ đưa em về! Nơi này nguy hiểm lắm!"

Đứa trẻ vẫn quay lưng về phía cô, đầu nó từ từ quay lại, lưng vẫn thế nhưng đầu đã 180° quay lại nhìn cô, đầu tóc lòa xòa, miệng cười nham nhở, đôi mắt trắng đục nhìn cô the thé trả lời

"Nhìn tôi giống con người lắm sao?"
Cô nhìn đứa trẻ đang nhách miệng cười một cách ma mị

Gương mặt hoảng hốt của cô trong một giây đã chợt tắt

Thay vào đó là một nụ cười đầy rùng rợn, cô thoắt đã rút ra cây dao làm bằng ngà voi, mạnh mẽ để lên cổ nó

"Đương nhiên là không! Ngươi nghĩ ta ngu đến mức tin ngươi là con người à? Chỉ là bà lão kia đã bị Vương Nguyên thủ tiêu nên ta giữ ngươi lại"

"Nói! Đường đến cổ mộ ở đâu? "

Đứa trẻ kia vẫn chưa khỏi bàng hoàng, cây dao làm bằng ngà voi kia là khắc tinh của nó, khi chạm vào như ngàn lưỡi đau xuyên thấu, đau đớn vô cùng

"Nếu tôi không nói thì sao?"

"Giết!"

Cô phun ra một từ lạnh đến thấu xương, đôi mắt kiên định hơn bao giờ hết

"Nói!"

"Tính mạng chị tôi quan trọng hơn tất cả"

Cô gằn giọng, cây dao sát vào cổ nó hơn, nó đau đớn rú lên

"Được!"

Nó gật đầu rồi bỗng thân thể teo tóp lại chỉ còn một nhúm, từ từ biến thành một con chuột với đôi mắt màu đỏ của máu
Nó xoay vòng vòng rồi bỗng hướng về một hướng mà chạy thụt mạng, cô cũng nhanh chân chạy theo

Từ trong bụi rậm một bóng đen bước ra khí chất ngời ngời

Miệng hắn nhếch nhẹ lên nhìn theo bóng lưng cô không khỏi khen thầm

"Cô gái này....bình thường nhưng không tầm thường!"

Cô chạy mãi chạy mãi theo cặp mắt đỏ lấp lánh phía trước, trên đường vô số cô hồn dã quỷ đều hướng về cô, nhìn cô như muốn ăn tươi nuốt sống, cô vừa chạy vừa run sợ sẽ không ổn

Nhưng lạ thật, họ chỉ nhìn cô chứ không làm bất cứ điều gì có hại đến cô, nhưng cô mặc kệ cứ chạy thụt mạng

Cô hồn dã quỷ thèm thuồng nhưng không dám động đến chỉ đơn giản vì

Phía sau cô là một tên ác quỷ cực kỳ mạnh, với đôi mắt đỏ như muốn thiêu rụi cả khu rừng, hắn ta là ác quỷ thuần chủng, thuần túy và là mạnh nhất
QUẢNG CÁOAdskeeper

6
Hắn lia ánh mắt về phía bọn chúng, như muốn cảnh báo rằng

"Muốn chết thì động vào cô ta thử xem!"

Và thế là chúng dẹp cơn thèm khát qua một bên và tỏ ra sợ sệt

Cô chạy mãi cuối cùng cũng dừng lại ở một hang động, tối và sâu hút

Cô thở hổn hển rồi từ từ bước vào bên trong, hang động ẩm ướt và lạnh lẽo vô cùng, cô bước vào nghe rõ từng nhịp thở của bản thân, tiếng nước chảy rí rách, tiếng tạch tạch của những giọt nước động lại

Tạch.....Tạch......Tạch......

Từ trên cao nhiễu xuống đầu cô những giọt nước, cô giơ tay xoa đầu thì thấy nóng nóng, cô bất động một chút khi từ trên cao rơi xuống một xác người treo lủng lẳng

Cô nín thở trợn mắt lên tuyệt nhiên không động đậy

Là một người phụ nữ, à không...là đàn ông....không....rốt cuộc là sao?

Thân hình phụ nữ nhưng gương mặt của đàn ông

Cô nhìn thật kĩ, người đó treo ngược, đầu chạm mặt cô, đôi mắt từ từ mở ra, nhìn cô rồi mỉm cười

"Cô gái, muốn đi qua cổ mộ sao?"

Cô không trả lời, chỉ là đứng nhìn, trả lời thì có khi nào sẽ bị bắt mất hồn phách không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#mai