chapter 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lâm: " Sau đó tôi tôi rơi vào trạng thái chán nản khá lâu.
Lâm: mỗi ngày đều có rất nhiều người đến để đòi nợ.
Ng lạ: Mở cửa đi!! Tao biết mày ở bên trong!
Lâm: ( chậc) đập đập đập đập cái **!
Ng lạ: sao mày k dj theo cô bạn của mày luôn đi?
Lâm:*tôi quyết định trở nên mạnh mẽ hơn!  Cậu sẽ hối hận về những việc cậu đã gây ra đối với tôi!.*(suy nghĩ) "
Sau đó tôi bỏ học và bắt đầu việc kinh doanh của gia đình.  Sau khi trả hết nợ tôi cũng từ bỏ âm nhạc.Nếu... cậu thực sự muốn bù đắp, tôi chỉ có duy nhất một đề nghị. " Chia tay bạn gái, sau đó đến sống cùng tôi.
Ngân, Hằng, Linh:  Cái gì cơ?! Sao có thể?!
Trúc: chỉ như vậy thôi sao? " Tôi đồng ý chia tay với cậu ấy.

Hằng: cậu....!
Lâm: Hahaha! Đồng ý dễ dàng vậy sao! Tôi thấy tiếc với bạn gái của cô!" Vậy là đã rõ, tôi không nghĩ sai về cô. Cô đúng là tên cặn bã!  Tôi sẽ đợi cô trong xe, đừng để tôi đợi quá lâu.
Trúc: xin lỗi cậu Linh.  Mình phải đi rồi , bảo trọng!
Hằng: chờ đã! Tại sao cậu lại đi với cô ta?  Nếu cậu đi ngay bây giờ cậu sẽ không bao giờ quay lại được nữa đâu..
Trúc.; ...,.., !.…....
Hằng: tại sao cậu ấy có thể làm thế được chứ?
Ng lạ: thú vị đấy!
Hằng: là cô! Thì ra tất cả đều là âm mưu của cô?
Ng lạ: không, đó là định mệnh, cô ta sẽ trả giá vì những đã làm!  Tất cả là do cô ta tự chuốc lấy. Lúc đó bạn gái tôi vì quá thích cô ta nên đgã chia tay với tôi.
Hằng: thật là một sự oán giận sâu nặng...,
Ng lạ: nhưng tôi sẽ giúp cô , tốt hơn là nên chia tay với người như cô ta!
Linh: KHÔNG.... Mặc dù chúng tôi chưa ở bên cạnh nhau đủ lâu..... tôi vẫn tin rằng cậu ấy không phải người bội bạc!
Ng lạ: huhu ? Cô ta vừa vứt bỏ cô đâu đấy. Còn ở đó mà bênh vực cho cô ta sao?
Linh.: Hai chuyện ấy khác nhau! Tôi sẽ đi tìm cho ra lẽ mới thôi!( Chạy đi,)
Hằng:  ..., Linh.,.,, Linh....
Ngân: tại sao cậu không ngăn cậu ấy lại?
Hằng: để cậu ấy đi đi.  Họ cần nói chuyện rõ ràng......* cậu ấy có thực sự là Linh mà mình biết không? Nếu trước đây, đối mặt với một điều như vậy, cậu ấy  chắc chắn sẽ khóc. Sau đó mình có thể giúp cậu ấy , an ủi cậu ấy. Nhưng thật, không ngờ... cậu ấy trở nên kiên cường và trưởng thành... cậu ấy có còn cần mình không?
Linh:  ( chạy đi) ....
.....,. ......
Trúc: mình đi đây, tự chăm sóc bản thân mình nhé!
  Linh:* Lúc đó.., mình đã suýt khóc.... Nhưng mình không thể, bởi vì... khoảnh khắc khi mình nhìn lên, mình đã thấy..., khuôn mặt buồn bã và cô độc của cậu ấy.... Cậu ấy từ chối mình về chuyện quá khứ. Cậu ấy đóng cửa trái tim của mình, không để ai bước vào kể cả mình..... nhưng...."làm bạn gái tớ nhé" ngày hôm đó, cậu ấy nắm lấy bàn tay mình..,. cậu ấy đã cho mình can đảm để yêu.*
BÂY GIỜ ĐẾN LƯỢT MÌNH! MÌNH SẼ KHÔNG BỎ CUỘC CHO ĐẾN KHI NGHE ĐƯỢC LỜI THẬT LÒNG TỪ CẬU ẤY!.....
Hết chapter 30 nha mng chúc mng đọc truyện vv hóng hớt chapter tiếp tục của mình nha bye bye


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#gillinh