Lời tỏ tình bất ngờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Kazuo sinh năm 2649. Giống như những bạn cùng trang lứa, từ năm ba tuổi cậu đã được giáo dục theo phương pháp dùng băng khi ngủ. Khi lên 11 tuổi, Kazuo vào đại học vì muốn theo chuyên ngành y.
  Vào thời điểm đó, các loại thuốc mới được phát minh ồ ạt. Một trong số đó là thuốc kích thích năng lực tiềm ẩn của con người. Khoa học đã chứng minh rằng trong mỗi con người đều tiềm tàng các siêu năng lực như dịch chuyển tức thời, dùng ý thức di chuyển đồ vật, đọc suy nghĩ. Vấn đề bỏ ngỏ của các nhà khoa học là làm thế nào để đánh thức chúng dậy.
  Ở trường học, Kazuko đã mày mò nghiên cứu thuốc giúp con người tự do dịch chuyển tức thời. Trong lứa bạn cùng lớp, cậu là sinh viên có thành tích cao, một mình nghĩ ra được vô số sáng kiến. Một trong số đó là Ý tưởng kết hợp khả năng dịch chuyển tức thời và bước nhảy thời gian. Đó không phải là điều bất khả vì người ta đã chế ra được thuốc giúp dịch chuyển tức thời. Đến dịch chuyển thời gian cũng đã thực hiện được do trường năng lượng.
  Kazuo tiến hành phân tích và nghiên cứu loại thuốc kích thích siêu năng lực. Và cậu đã đưa vào loại thuốc mới cả hai siêu năng lực trên.
Tên chuyên môn của loại thuốc kích thích siêu năng lực dịch chuyển tức thời là Crocus Sylvius. Kazuo phát hiện ra rằng, nếu thêm vào loại thuốc trên hương liệu được làm bằng cách sấy khô hoa oải hương, là hoa của một loại cây thường xuân thân thấp thuộc họ Hoa môi, thì sẽ tạo ra được hiệu quả như mong muốn. Sau nhiều lần thất bại, cuối cùng Kazuo cũng tạo ra được loại thuốc đó.
  Nhưng nếu không thử nghiệm thì cũng không đánh giá được hiệu quả của thuốc. Vì vậy, trước khi đem thuốc làm bài luận văn, Kazuo quyết định dùng bản thân làm chuột thí nghiệm.
- Kết quả thất bại ê chề. - Kazuo cười trừ, đưa tay lên gãi đầu.
- Cậu đã thực hiện thành công bước nhảy thời gian. Nhưng vì một sai lầm nào đó nên không thể quay về tương lai được. Có phải thế không?
Đáp lại câu hỏi của Kazuko, anh chàng gật đầu lia lịa.
- Do chưa biết tác dụng của thuốc thế nào nên tớ chỉ dám uống một chút. Vì vậy, quay về quá khứ, tức là thời đại này thì được nhưng lượng thuốc uống không đủ để giúp tớ đi đến tương lai.
- Vậy sao lúc đi cậu không mang theo thuốc?
- Tớ cũng có chuẩn bị rồi. Ai dè lại quên khuấy đi...
- Tớ còn tưởng cậu bình tĩnh lắm. Ra cũng là chúa hậu đậu.
- Không phải thế. Tại lúc đó tớ đang suy nghĩ xem sẽ quay về thời điểm nào. Ngay lúc quyết định chọn thời đại của cậu vì nó khá hòa bình thì đã lỡ thực hiện bước nhảy thời gian mất tiêu, không kịp đem thuốc theo. - Kazuo đỏ ửng mặt, cố chống chế.
- Vì vậy nên cậu mới giả làm học sinh của trường, trốn vào phòng thí nghiệm để chế thêm thuốc chứ gì.
- Đúng vậy. Nhưng không ngờ bị cậu phát hiện. Lúc luống cuống thu dọn hiện trường, tớ đã làm đổ thuốc. Tuy cậu không uống nhưng đã ngửi thấy mùi hương của nó nên mới có thể dịch chuyển xuyên thời gian trong một phạm vi hạn chế.
- Vậy siêu năng lực của tớ sẽ mất đi theo thời gian à?
- Chính xác. Vì vậy lẽ ra cậu không cần lo lắng thái quá.
  Kazuko như trút bỏ cả tấn gánh nặng trên vai.
- Tại tớ đâu biết... nhưng liệu cậu có thể chế ra loại thuốc đó một lần nữa không?
- Tớ làm xong rồi đấy thôi.
Kazuo chỉ tay về phía chiếc bàn. Trong ống thí nghiệm đặt bên trên là một dung dịch màu nâu bốc khói trắng nghi ngút.
Kazuko bỗng thấy hoài nghi, lên tiếng hỏi.
- Sao cậu lại mất công giải thích chuyện cho tớ nghe vậy?
Kazuo đăm chiêu một lúc rồi đáp.
- Vì... cậu đã chịu nhiều khổ sợ nên tớ thấy mình quá nghĩa vụ phải giải thích. Thế thôi.
- Nhưng đối với cậu, tớ chỉ là người của quá khứ. Chỉ cần cậu trở về tương lai thì giữa hai chúng ta đâu có mối liên hệ gì. Sao cậu lại...
Lúng túng trước màn chất vấn của cô bạn thân, Kazuo cuối đầu một lúc lâu. Sau đó, anh chàng đưa mắt nhìn Kazuko và nói.
- Thôi, để tớ nói luôn nhé. Đó là vì tớ thích cậu mất rồi.
- Hả?! - Kazuko há hốc mồm. - Sao mà thẳng thừng thế?

➡️Mọi người đọc nếu thấy mk viết sai hoặc không hiểu ở đâu thì hãy để lại cmt nhé!
Cảm ơn vì đã góp ý! 😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net