mấy đứa con mồ côi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

18/11/2016

Ở chap trước ta đã nhầm, nhỏ Thiên Yết cùng bàn với ta không có con rơi, chỉ có vài đứa con mồ côi mà thôi.

Trước tiên nên giải thích "con mồ côi" là như thế nào. Đó là một thuật ngữ chuyên môn mà nhỏ đặc biệt ưu ái dành cho mấy câu chuyện mà nhỏ nghĩ ra rồi tắc tị. Túm lại là những câu chuyện chỉ có xương chứ chưa có thịt của nhỏ. Gọi là "Con mồ côi", chắc là vì nó mang ý nghĩa sinh ra rồi bỏ rơi đi.

Mấy đứa à? Bữa nó đưa ta là ba đứa, nhưng mà mấy đứa hồi trước, cộng thêm mấy đứa sau này thì chả biết đâu. Nàng ấy vừa nói ta lên được óc lươn, nhưng thực ra ta vẫn là não cá vàng. Nhớ được ba giây thôi, chẳng nhiều nhặn gì đâu. ╮(╯▽╰)╭
[Gần đây ta vừa được phổ cập kiến thức, hóa ra não cá vàng nhớ được đến 3 tháng lận, xin lỗi cá vàng ^_^|| ]

Có thể chia làm ba loại:

1. Tất cả những gì có được là một ý nghĩ, một hành động, một ánh mắt, nụ cười, đôi khi chỉ là một câu nói thoáng qua. Thậm chí ngay cả tiêu đề còn chưa có nữa, có thể ví như một ánh sáng lóe lên trong óc, bừng sáng rồi tắt ngúm, chỉ để lại vài dòng gợi nhớ trong điện thoại mà thôi. Vậy là bị bỏ rơi rồi, chỉ có thể mòn mỏi đợi chờ ngày được nhận nuôi trong một tương lai xa đến cộng vô cùng ấy.

2. Đỡ hơn chút xíu, có thể đã bắt đầu viết, hoặc dựng xong cốt truyện rồi, tên nhân vật có rồi, nhưng cuối cùng vẫn ngắt (or mất hứng) mấy đứa mục 1 thì mới đẻ ra là bị bỏ, còn bên này thì cứ coi như tầm ba tuổi. Có khả năng được nhận nuôi cao hơn.

3. Đang viết, lết lết từ ngày này qua ngày khác. Hên thì một tuần ra một chương, không hên thì vài ba tháng. Bằng chứng là có mỗi cảnh xôi thịt thôi mà bốn tháng rồi chưa đút được ngón tay vào nữa. Haizzz. Có nguy cơ bị mồ côi trở lại bất cứ lúc nào.
1/12/2018
Nó đã đút vào rồi và tao vẫn không được coi.

-÷-÷-÷-÷-÷-

Với tư cách là fan cuồng số một, tui thường tìm kiếm những điểm chung của tui với nó, và cũng tìm ra được thật, đó là: cảm tính (không xét mức độ)

Người cảm tính sẽ không lên kế hoạch cho mọi thứ, người cảm tính sẽ không soạn hẳn một bài văn trước khi nói, mà sẽ để bản thân phiêu theo cảm xúc của mình (Lười đó, ai lại muốn đi học thuộc lòng mấy đôi giấy chứ, cũng không phải máy in :))

Người cảm tính có thể ba tháng không thể moi ra được dù chỉ một từ, nhưng có thể nửa đêm bật dậy viết liền tù tì vài ngàn chữ.

Người cảm tính có thể đang ngồi lặng yên đọc sách lập tức nhảy dựng lên diễn lại toàn bộ đoạn văn vừa đọc.

Thứ mà người cảm tính viết ra, nó không theo khuôn mẫu cũ rích, có thể rất điên rồ, có thể chẳng phù hợp với thị hiếu của ai cả, nhưng đủ để thỏa mãn bản thân tác giả, thỏa mãn những ý tưởng quay cuồng trong thế giới tâm linh đầy màu sắc kia.

Cho nên, mấy đứa con mồ côi của người cảm tính, chưa biết có xuất sắc hay không, nhưng chắc chắn sẽ lạ. Bởi vì bản tính mỗi con người là riêng biệt, chỉ cần sống thật với bản thân mình, bạn tự nhiên sẽ trở thành duy nhất.

÷÷÷÷÷÷÷÷

Chúc mừng sinh nhật người đẹp, cứ tùy hứng như vậy đi, dù sao tao vẫn còn chịu được. Nếu may mắn, tao sẽ sớm quen thôi.
Người đẹp có hài lòng với món quà bổ sung này không ∩__∩

PS: Rốt cuộc thì chúng nó đã "vào" được chưa vậy?

1/12/2018
Người cảm tính chỉ art cà phê đẹp khi không chuẩn bị kĩ càng, khi chuẩn bị kĩ càng nó sẽ ra cái mông Corgi.
13/5/2019
Không thể tin được là lâu như vậy rồi mà chúng nó vẫn chưa vào, đồ má vô trách nhiệm. Vậy mà hồi đó còn kêu t mà "cho vào" đúng thời hạn thì có quà nữa chứ. Viết xong lại không chịu cơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net