Chap 1: Xuyên không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tên: Alma Black
Tuổi: thay đổi theo truyện
Thích: Đồ ngọt, sách, vẽ, du lịch.
Ghét/sợ: cô đơn, ma, chó, yên tĩnh.
Tính cách: Hiền lành, tốt bụng, hoạt bát. Khi tâm trạng không tốt: mặt khó ở, mắt để dọa, lạnh tanh, chọc giận thì nhẹ bầm mắt, biến dạng khuôn mặt, nặng thì nhập viện. Tính cách sáng nắng chiều mưa, giữa trưa có sấm.
Ngày sinh: 07/7/1926

Tên: Vivian Black (họ Gaunt trước khi lấy chồng)
Tuổi: 34
Thích: Học hành, sách, khám phá, du lịch.
Ghét/sợ: Chờ đợi, nhàm chán, sáng tạo.
Tính cách: Phong Phú, sáng suốt, thông minh, vui vẻ, nhanh nhạy, quyến rũ.
Ngày sinh: 29/05/ 1892
(Thực ra là nhân vật giả tưởng không có thực trong cốt truyện. Theo kịch bản là Vivian bị gạch tên khỏi dòng họ Gaunt vì bỏ nhà vào năm 18 tuổi).

Tên: Millicent Black
Tuổi: 37
Thích: Giúp đỡ người khác, sự công nhận, bánh ngọt.
Ghét/sợ: Đơn giản, nóng nảy.

Tính cách: khiêm tốn, cầu kỳ, kín đáo.
Ngày sinh: 26/07/1889

———————————————————
Vào cơn mưa dầm giữa trưa, phu nhân Vivian sinh ra một bé gái. Ngài Millicent nhanh chóng bước vào, khuôn mặt đầy lo Âu nhìn phu nhân Vivian người nhễ nhại mồ hôi. Đứa bé mới sinh ra còn đỏ hỏn, nhăn nheo đang ngủ say sưa. Bất chợt, đôi mắt của cô bé mở to nhìn ngài Millicent. Đôi mắt màu xanh biếc gần như trong suốt to tròn nhìn ngài. Mặc dù trông ngây thơ nhưng nó lại có chút sắc bén. Ngài trầm ngâm một lúc như bị đắm chìm vào đôi mắt ấy.
"Anh định đặt tên cho con là gì đây?" Phu nhân Vivian hỏi.
Ngài Millicent mới sực tỉnh nói:
"Anh sẽ đặt tên con là Alma, Alma Gaunt Black." Ngài Millicent dữ vẻ mặt lạnh lùng nhưng trong nội tâm lại rất hạnh phúc. Dòng họ Gaunt là những gia tộc phù thủy xưa là hậu duệ trực tiếp của Salazar Slytherin. Nếu sở hữu dòng máu thuần huyết thì có khi cô có khả năng nói Xà ngữ ấy chứ. Ngài Millicent cười đầy hạnh phúc.

Thời gian trôi nhanh như cơn gió thoáng qua, chớp mắt Alma đã ba tuổi rưỡi. Vì ngài Millicent là giáo sư Độc dược nên thường xuyên về trễ. Hôm nay cô nhân lúc ba mình đi làm, liền bám vào chân nũng nịu nè nheo:
"Ba ở nhà với con đi mà ba."
"Ta không thể cho con đi được, Alma à."
"Ba Milly à, con muốn đi học." Alma nhìn ba với đôi mắt xanh dương trong suốt như đang chờ đợi.
"Thế làm gì mới được tiểu thư Alma dây cho ta đi đây?" Ngài Millicent chân biến lại, nhìn qua vợ mình đang cố nhịn cười vì nghe chồng bị gọi là Milly.
"Ngài cho con một người anh trai nuôi nhé!" Alma nhìn nghe ngài Millicent nói:
"Được... Ủa khoan... Sao?"
"Milly đã hứa thì không được nuốt lời. Đó gọi là thấy hứa. Mai lúc sáu giờ chiều, không được cãi" Alma với giọng trẻ con với nụ cười ngây thơ nhưng đôi mắt xanh lại chứa sự đe dọa. Ngài Millicent bị sốc vì luồng ngờ con gái lại bỗng trở nên mưu mô như một con rắn xảo quyệt.
Ngài Millicent chỉ biết khóc ròng vì không ngờ có đứa con gái chơi mình một vố. Phu nhân Vivian không phản đối vì bà từng mong sinh một đứa con trai. Nhưng do thân hình hơi yếu nên bà sợ sau khi sinh sẽ ảnh hưởng đến sức khoẻ của mình. Ngài Millicent đến Hogwarts, bình thường ngài sẽ lạnh lùng mà cho tụi học sinh Nhật khác bị trừ điểm vô lí và kiếm điểm dùng cho nhà ông chủ nhiệm - Nhà Slytherin.
Học sinh thấy thầy mình bữa nay bỗng hiền lành bất thường. Nhưng mặt thầy thầy vì đanh lại thì mắt thầy trống rỗng như bị ai đó chọc tức phát khóc. Sau cái bữa học này, học sinh đều thể hiện dấu chấm hỏi to đùng. Alma bên kia thì mỉm cười đắc thắng, thế là cô sắp gặp kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy. Tom Marvolo Riddle, thân là người xuyên không cô muốn thay đổi kết cục của Chúa tể Hắc ám.

Lí do cô chết cũng khiến cô đau lòng không muốn nhắc lại. Khi cô mới mười sáu tuổi, bố mẹ cô mất vì tai nạn. Điều đó là của sốc lớn nhất của cô, bạn bè của ba mẹ cô bỗng trở mặt. Họ đến nhà cô vơ vét tài sản, nếu cô báo cảnh sát thì thế nào họ cũng biện hộ rằng do cú sốc mất bố mẹ nên bị điên. Cô chỉ có thể im lặng tiếp tục sống, bạn bè cô nhanh chóng quay sang lôi cô ra làm trò cười. Cô bị bắt nạt đến mức tóc tai rồi bù xù, gầy gò và nhợt nhạt đi. Giáo viên cũng chẳng đếm xỉa đến lời cô nói thậm chí còn bao che cho bọn nhóc đó. Trên làm da trắng nhợt nhạt ấy đầy vết sẹo, những vết bầm tím và cả những vết rạch do kéo gây ra. Cô sống từng ngày nhờ thầm thương trộm nhớ Tom Riddle, một nhân vật phản diện. Nhưng do đời sống quá cay đắng, cô đã quyết định rời bỏ thế giới. Cô cầm ảnh của bố mẹ mỉm cười, nụ cười vô cảm đầy chua chát do khổ đau gây ra. Cô nhảy từ lần can xuống hồ bơi chung cư ngay tầng cao nhất. Cô khi chết đi mỉm cười dưới mưa dầm ngày hè, tia sét đánh thẳng vào người cô. Rồi cô khi mở mắt, cô đã xuyên qua Harry Potter nhưng vào năm mươi lăm năm trước. Để rồi sống lại trong thân xác đứa nhỏ tên Alma Gaunt Black này.
Alma tỉnh dậy sau giấc mơ dài ấy, cô liền nhớ ra. Đã bốn giờ chiều rồi, Alma chạy đi tắm liền vì phải đem Tom riddle về nhà. Cô mặc chiếc áo len màu đen ấm áp, bên ngoài mặc chiếc váy đỏ hơi phồng lên, rồi cô đeo vòng cổ mà bố mẹ tặng cô khi mới tròn một tuổi. Alma lớn ton chạy xuống thì đã năm giờ rưỡi rồi. Cô ăn vài miếng bít tết, ăn một ít cà rốt xào với bông cải rồi uống thêm cốc nước cam xong lớn tin đi theo bố mẹ đang đợi cô. Họ đi đến một cô nhi viện gần đó, Alma háo hức chạy vào. Vì như được sắp đặt từ trước mà dám trẻ đứng đó cúi chào và mở nụ cười giả tạo. Alma nhanh để ý một cậu bé có mái tóc đen nhánh, làm da nhợt nhạt với khuôn mặt sắc nhọn điển trai. Thấy con mình nhìn chằm chằm vào cậu bé ấy, ông thủ thỉ với bà cô quản lí cô nhi viện gì đó. Lập tức bà quát:
"Tom Riddle, lại đây!" Cậu bé ngoan ngoãn bước lại gần bọn họ.
Ngài Mallicent và phu nhân Vivian nhìn lướt qua Tom. Cậu có mái tóc đen nhánh xoăn gợn sóng với làn da trắng nhợt nhạt, khuôn mặt với đường nét sắc nhọn nổi bật lên vẻ điển trai của Tom. Cậu có đôi mắt nâu đậm khi nhìn kĩ thì đôi mắt đó ánh đỏ rực, Tom nhìn chằm chằm vào gia đình kia. Có một cô bé với mái tóc màu đen ánh lên sắc tím,  khuôn mặt trái xoan với làn da trắng sáng ửng hồng, đôi mắt màu xanh biếc gần như trong suốt. Rồi phu nhân và nói gì đó với quản lí cô nhi viện. Tom thấy quản lí cô nhi viện cười một nụ cười giả tạo, bà ấy nói:
"Tom à, từ nay bọn họ sẽ là gia đình của con. Thưa ngài Black và phu nhân, xin ngài qua đây làm thủ tục nhận nuôi Tom Riddle." Bà nói với giọng ngọt xớt như đang nịnh nọt.

Sau cái giấy làm thủ tục con nuôi cho Tom Riddle. Họ đem cậu về nhà mình, nói đúng hơn là một thái ấp nguy nga tráng lệ trông cổ điển và xa hoa. Bước vào trong, cậu nhìn thấy màu chủ đạo ở đây là màu bạc và xanh ngọc bích. Mặc dù trông hơi ảm đạm nhưng cách bày trí đồ vật khiến nó trở nên ấm áp và sạch sẽ. Những cô hầu gái và quản gia khi bọn họ mới bước vào đã cúi đầu chào. Ngài Millicent nói một giọng lạnh lùng:
"Alma à, con hãy dẫn người anh trai nuôi của mình đi tham quan đi nào."
"Vâng! Thưa cha." Alma cúi đầu lịch thiệp rồi nắm tay cậu.
"Nắm tay để khỏi lạc." Alma giải thích vì việc nắm tay vô lí này.
Bàn tay của cô có vẻ nhỏ nhắn hơn, khác với bàn tay lạnh ngắt của cậu thì tay của Alma ấm nóng. Alma dẫn cậu tham quan khắp dinh thự.
"Đằng kia là thư viện riêng đựng sách. Kia là phòng khách, phòng ngủ của cậu đây rồi." Alma mở cánh cửa ra, bên trong là căn phòng màu xanh ngọc lục bảo nhạt màu nâu trà.
Cậu cứ ngủ một giấc thật dài đi. Sáng mai chúng ta sẽ đi mua sắm cho cậu ít quần áo. Ngủ ngon nha Tom." Alma cười dịu dàng rồi đi mất.
Tom thấy nơi này vừa mới mẻ vừa lạ lẫm. Cậu thấy một bồn tắm màu trắng tinh, trên những ngọn khói bốc lên từ nước nóng. Trên làn nước nóng ấy được rải những cánh hoa hồng màu đỏ rực rỡ. Anh cởi áo quần ra lộ ra làn da trắng nhợt nhạt săn chắc được hằn lên những cơ múi trên bụng. Dòng nước nóng chung quanh cơ thể khiến cậu cảm thấy ấm lên. Cậu với đầu óc tò mò mà lấy cả đống đồ ra. Lọ này là nước hoa có mùi hoa violet hòa quyện với hương cỏ vetiver và hương gỗ Nam Phi. Sau vài phút loay hoay thì cậu đã tắm xong, Tom nằm xuống giường êm ái màu trắng muốt rồi ngủ thiếp đi.
Alma đứng bên cửa sổ nhìn bầu trời đêm khuya đầy sao. Cô nhớ đến bố mẹ kiếp trước của mình, dù giàu có nhưng nỗi nhớ nhung bố mẹ vẫn không phai mờ. Alma nhìn bông hoa Tử đinh hương từ dưới mọc lên toả mùi hương thơm ngọt khiến cô đê mê. Hoa Tử đinh hương cũng là bông hoa cô yêu thích, đến mùi hương trên người Alma cũng từ cây đó chiết ra. Cô trở về căn phòng màu xanh da trời có họa tiết ánh vàng kim. Alma nằm nhẹ xuống giường rồi dần thiếp đi ngay sau đó.
-----------------------------------------------------------
Xin chào mọi người, mình là Milk Tea hoặc gọi mình là Yuri cho gọn. Lịch ra chap thì sẽ không ổn định lắm nên các bồ thông cảm cho tui nha. Chúc mấy bồ năm mới vui vẻ :))))))))))))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net