Chương 10: Từ 'lao công' thành 'thư kí' Chủ tịch thần bí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

SÁNG HÔM SAU
-"Cháu thực sự không muốn gặp nó trước khi rời đi sao?" Mẹ Bích Vy quan tâm hỏi.
-"Dạ không, cháu sợ khi gặp cô ấy cháu không nỡ rời đi. Thôi xe cũng đã tới, cháu đi đây. Cảm ơn cô trong thời gian qua đã chiếu cố" Hắn chào mẹ cô xong, lưu luyến nhìn lên căn phòng phía trên. **Phải đi thôi, cô ấy mà tỉnh dậy thì nguy**Lần này hắn dứt khoát bước lên chiếc xe 4 bánh siêu xịn do nhà hắn phái tới.
=============
"Hôm nay ngủ ngon ghê! Sao trễ thế mà hắn không gọi mình dậy như mọi hôm ta. A~ liên quan gì tới mình chứ, cơn gì mình cần hắn gọi"Cô ôm đầu luyên thuyên." À trong lúc ngủ mình lại có cảm giác có thứ gì đó mềm mại chạm vào môi mình chứ, aizz thôi không nghĩ nữa! "Cô nhớ lại mà thắc mắc không thôi. Chợt cô phát hiện một tờ giấy được đặt trên bàn , nghi hoặc cầm lên đọc : ' Khi cô đọc lá thư này thì tôi đã sang Mỹ du học. Xin lỗi vì không thông báo mà đã đi vội. Sau này nhất định chúng ta sẽ gặp lại, đến khi đó cô phải thực hiện mà điều tôi yêu cầu đấy !' Cái gì, hắn đã đi rồi sao, cô không tin, cô vội chạy xuống nhà với suy nghĩ hắn muốn trêu mình.
Cô kiếm tung căn nhà mà không thấy bóng dáng hắn đâu, mẹ cô nói hết cho cô biết. Cô vô lực ngã xuống, nước mắt lăn dài trên gò má **Tại sao? Cậu lại đối xử với tôi như vậy? Ít nhất cũng phải nói tôi một tiếng chứ ? Tôi không quan trọng sao?** Hàng loạt câu hỏi quanh quẩn đầu cô.
Mẹ Bích Vy đứng lặng nhìn cô con gái đang khóc của mình. Bà nghĩ khóc xong cô sẽ quên thôi, nên cũng không làm phiền cô.

======4NĂM SAU==========

"Á...trễ giờ làm mất tiêu rồi!"Bích Vy vội vã phi chiếc xe máy nhỏ đến công ty. Sau khi tốt nghiệp , do chưa có kinh nghiệm nên cô chỉ là nhân viên thực tập, công việc cô đang làm là 'lao công'. Haizzz biết làm sao được, cô chỉ có thể gắng gượng làm từ chức thấp nhất lên dần thôi.
===========
-"Giờ này cô mới đi làm à! Sao không ở nhà luôn đi!"Mụ tổ trưởng la sát mắng cô quyết liệt.
-"Xin lỗi tổ trưởng! Lần sau tôi không dám nữa!" Cô cúi đầu hết mức , không ai biết rằng mặt cô lúc này đang nhăn nhó rủa.
-"Còn có lần sau?!! Cô mau thay đồ rồi làm việc đi! Hôm nay Chủ tịch bí ẩn của công ty từ nước ngoài về, có sơ sót gì là cô chịu không nổi trách nhiệm đâu !"
-"Vâng vâng tôi biết rồi thưa tổ trưởng. Tôi đi làm ngay đây"Cô vội vọt đi , tráng phải nghe mụ la sát ấy mắng.
===========
"Aizzza sao số tôi khổ vậy nè"Cô đẩy đẩy cây lau sàn. Chợt ngay cửa tiếp tân công ty ồn ào, đám người vội bu đông lại. Cô là một người ham náo nhiệt, nên cũng bỏ dụng cụ chạy đến.
- Người A: Hôm nay người Chủ tịch thần bí sẽ xuất hiện sao?
-Người B: Phải! Tôi nghĩ chắc người này là một ông già có tuổi!"
Mọi người ai nấy đều bàn luận.xôn xao làm cô phải tò mò theo. Cô rướn người qua đám đông mà không được. Chỉ có thể nghe tiếng, cô bất lực cuối đầu mà không hề phát hiện một ánh mắt nóng bỏng xuyên qua đám người nhìn cô....
============================
-"Cái gì! Tôi được chuyển lên làm thư kí chủ tịch sao?!!"Bích Vy không thể tin vào tai mình đừng .
-"Đúng vậy! Mong cô thu sếp nhanh, ngày mai đến văn phòng Chủ tịch nhận việc" Người quản lí mau chóng nói.
-"Ô tôi biết rồi! Cảm ơn, cảm ơn!" Cô gật đầu liên tục. Mọi ánh mắt bất ngờ dồn lên người cô, ai cũng nghĩ chắc cô quan hệ gì đó với Chủ tịch nên mới ưu ái tới vậy và mỗi người họ đều đúc kết ra được một điều là từ nay không nên đụng đến cô.
**Oh yeah!Sao số mình hên vậy nè! Nhất định phải rủ My My nhậu bữa ăn mừng**Cô thầm mừng, nghĩ đến tương lai tươi sáng sau này của mình mà không hay có điều gì kì lạ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net