Phần 1-Cuối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một mùa thi vất vả là một mùa hè oi bức , không phải là một bãi biển trong sanh , sóng đánh hài hòa , cũng chẳng phải là một khu nghỉ mát hay những chuyến du lịch xa xôi . Mùa hè của tôi bắt đầu tại một khóa tu 7 ngày .... Cứ tưởng rằng nơi đây chẳng có gì thú vị , thậm chí mùa hè của tôi sẽ đi tong ở đây...cơ mà hình như tôi đã nhầm . Đây chính là nơi mà tôi gặp được cô ấy... Sáng hôm thứ nhất , từ hàng ghế số 4 tại giảng đường nơi tôi tu học , đang nói chuyện với mấy thằng bạn mới quen thì có thằng quay xuống nói chuyện với con nhỏ bạn nó , và chẳng hiểu sao , tôi cũng hóng hớt quay xuống theo. Và phải thú thật rằng , tôi rất rất thích lần quay xuống đó. Kế bên con nhỏ đang nói chuyện với bạn tôi chính là cô nàng mà tôi nhắc đến ở tiêu đề của truyện ngắn này . Cô ấy xinh cực :v ,những gì tôi thấy là mái tóc được tết lại , một làn da trắng , đôi môi hồng , khuôn mặt tròn trịa , đầy đặn tựa như Thúy Vân ấy . Và kể từ đó , cứ dăm năm - mười phút là tôi lại quay cái đầu xuống để ngắm nhìn cái nhan sắc của cô ta :)) . Ây dà... phải nói là thích ngay từ cái nhìn đầu tiên . Ngày tiếp theo , tôi cố gắng để ngồi thật gần cô ấy tại giảng đường , có khi là muốn được ngồi cạnh luôn , nhưng đôi khi buồm chẳng thuận mà gió lại chẳng xuôi theo  . Vì chùa là một nơi trang nghiêm , chuyện nam nữ được ngồi kề nhau là chuyện không thể chấp nhận nên các sư huynh đã chia chỗ ngồi thành hai dãy :3 , một bên nam - một bên nữ. Tuy nhiên sau những cố gắng từ việc chen ngang , xô đẩy , tôi vẫn có một chỗ thuận lợi cực để chiêm ngưỡng nhan sắc khiến tôi mê mẩn :))) . Vài ngày đầu vẫn như vậy trôi qua , tôi vẫn luôn tìm mọi cách , ngóc ngách để gần cô ấy . Sau vài ngày , tôi cùng vài đứa đã biết tên cô ấy và năm sinh . Lúc này , tôi chỉ đưa ra mục tiêu cho chính mình là bắt chuyện và làm cho cô ấy cười. Và cũng chẳng để ai phải tò mò về cái tên của cô ấy , tôi sẽ nói luôn . Cô ấy tên là Thảo và 14 tuổi . Ngoại hình và tuổi tác của cô ấy rất khớp. Người lạ nhìn vào cũng nhận ra cô mang chút một chút đĩnh đạc  trưởng thành tuy nhiên ở cô vẫn có sự hồn nhiên trong sáng của tuổi 14. Không lải nhải về cô ấy nữa, tôi bắt đầu viết về ngày thứ 4 tại khóa tu. Tưởng rằng hôm nay sẽ là ngày mà tôi mở lời và bắt chuyện , nhưng thực sự chẳng dễ dàng gì vì ngoài những hoạt động tại chùa , cô ấy luôn quấn quít cùng lũ bạn của mình . Và không những thế , một thằng nhát gái , ít hòa đồng như tôi cũng khó mà làm quen thậm chí là mở lời chào hỏi . Tôi thấy mình là một con người khá thú vị , nói chuyện hài hước , cơ mà chỉ với bạn bè thôi còn trước con gái - phụ nữ - đàn bà - người già có thai - trẻ em đang cho con bú thì tôi là người tẻ nhạt cực ( vãi ) . Thế là , ngày qua ngày tôi vẫn đứng từ xa mà theo dõi cô ấy , như kiểu thám tử tư luôn xD . Ngày thứ 6 , nhà chùa có tổ chức viết thư tri ân cho cha mẹ , tôi có ngồi và chăm chú viết và nói chuyện , chém gió cùng lũ bạn . Tôi có nói một câu khiến cả lũ cười mà phải nói rằng câu ấy là bất hủ luôn , ngẩng đầu dậy , không khỏi ngạc nhiên , người ngồi đối diện tôi chính là Thảo , cô ấy cười và đang nhìn về phía tôi . Khoảng khắc ấy như chậm lại vậy , được nhìn cô ấy cười và ở khoảng cách gần như vậy thật dễ chịu . Tôi liền cúi xuống và giả vờ đăm chiêu suy nghĩ để viết thư , có lẽ do ngại và có chút bối rối xD . Cuối cùng thì ...có thể tôi không thể bắt chuyện hay làm quen với cô ấy nhưng việc làm cô ấy cười có lẽ cũng giúp tôi khắc ghi hình ảnh của mình trong tâm chí của cô ấy. Không nhiều nhưng chắc cũng đủ ( mong thế ) . Và rồi thì cũng đến ngày thứ 7 tại chùa - ngày cuối cùng của khóa tu . Hôm ấy , tôi cũng không còn cố gắng để làm quen cô ấy nữa , mà mọi thứ vẫn diễn ra như thường lệ , tôi cách cô ấy khoảng 3-4 mét rồi nhẹ nhàng đứng và nhìn , không chỉ nhìn được lưng của cô ấy :v , tôi cũng nhìn vào hi vọng rằng một ngày nào đó , tôi cũng sẽ làm quen được với cô ấy . Khóa tu tuy không còn nhưng tôi vẫn có cách để có thể nhìn được cô ấy , bởi khả năng tin học cùi ngô của mình , tôi vẫn tìm được địa chỉ Facebook của cô ấy và vẫn lặng lẽ nhìn những bức ảnh , đọc những dòng cảm xúc mà cô ấy đăng tải .  


Truyện ngắn này có thể rất ngắn và không đậm chất ngôn tình như mọi người vẫn mong đợi, tưởng tượng, nhưng những dòng nhật kí trên vẫn có những cảm xúc , vẫn có những nét chấm phá , những góc cạnh của cuộc sống và thật sự xin cảm ơn người nào đã đọc đến đây . Cảm Ơn. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net