chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thay thế cho mặt trăng đêm tối là mặt trời đầy ánh sáng những tia nắng lẻn qua lớp màng như đang tung tăng nhảy mùa trong phòng để đánh thức cô gái đang ngủ trên chiếc giường trắng kia

Bổng có âm thanh làm vỡ tan bầu khí yêu tỉnh ấy
" i love you baby and if it's quite all right .....' bài hát can't take my eyes off you nỗi lên
" Alo " cô cần cái điện thoại ở đầu giường lên nghe
" Alo Lam , tớ về thành phố Z rồi cậu ra rước tớ đi " bổng đầu dây bên kia trả lời
" cho hỏi ai bên đầu dây vậy?"
"Nghêu Lam cậu tỉnh dạy cho tớ " cô gái bên đầu dây bên khi hét vào điện thoại
Cái giọng này quen thế nhỉ , cô đang từ trong mơ tỉnh dần ,chết cô gái hung dữ bên kia không phải là cô bạn thân Trần Hi thì ai còn dám la cô vào giờ này

"Dạ chị đại em tỉnh rồi mong chị tha thứ lỗi lầm em vừa mới gây ra , mong chị giơ cao đánh khẻ tiểu nhân này" cô dùng giọng điệu ' quẩy đuôi' trả lời

cô gái bên khi tâm trạng hòa hảo hơn " ukm chị đây không tính với em nhỏ , mau ra sân bay rước tớ , nhớ cậu muốn chết rồi "

"tuân lệnh " cô làm động tác quân đội

Trần Hi là bạn thân duy nhất của cô cơ duyên làm bạn cũng là một câu truyện rất dài bắt đầu

từ năm lớp 10

lúc cô mới chuyển qua trường quý tộc học , lúc đó không một ai biết gia thế nhà cô vì cô đã xin baba không cần tiết lộ thân phận của cô trong trường nên ai cũng nghĩ cô có gia cảnh bình thường do học có chút thành tích nên mới được vào trường quý tộc học , vào thời gian đầu cô bị các'tiểu thư'trong trường chọc ghẹo lúc đó cô chỉ biết chốn không một góc mà khóc cũng chẳng dám nói baba sợ làm cho baba phải lo lắng cho mình , cô nghĩ chỉ cần cố gắng một chút nữa rồi mọi chuyện sẽ trôi qua , mọi chuyện vốn có thể như vậy nhưng hot boy Thần Hiểu lại tỏ tình với cô trước tất cả mọi người làm cho các'tiểu thư' càng ghét cô thêm

hôm nay cô phải trực nhật lớp , đang dọn vệ sinh thì bỗng có một nhóm tiến lại gần cô , người đi đầu không ai khác chính là Lâm Thiên Thiên

bổng cô ta lên tiếng " mày nghĩ mày là ai mà đòi quen với Thần thiếu gia của tao hả ?" mấy người bạn cô ta cũng lớn tiếng nói theo " đúng mày là ai mà đòi giành người yêu với chị Lâm hả?"

cô đâu muốn quen là do anh ta tỏ tình với cô mà tiếng lòng cô gào thét nhưng đâu dám nới ra

bổng hai cô bạn to hơn cô còn cao hơn cô cải cái đầu không thể trách cô vì lúc đó cô cũng được 150cm không phải là 151 cm mới đúng khóa hai tay cô lại

Lâm Thiên Thiên lại lên tiếng " hôm nay mày nhớ kỉ cho tao không nên lại gần anh yêu của tao còn nếu chưa tỉnh hôm nay t đánh cho mày tỉnh ra , tụi bây giữ chặt nó lại cho tao "

cô bị đánh liên tiếp hai cái bên má tai cô bắt đầu ù ù không nghe rõ nhưng vẫn tiếp tục bị đánh trước khi cô lâm vào hôn mê có thấy được một cô gái nhỏ nhắn đang tiếp chậm lại chỗ này
Cô Trần Hi năm nay được 16 tuổi bổng đang đi vào lớp để lấy vở để quên lại thấy được trò vui của tụi 'tiểu thư ' ,cô gái nhỏ nhắn trắng như trứng kia đang bị đánh cô định sẽ không xen vào chuyện của bọn chúng nhưng không thể nào chịu nỗi cái cảnh ăn hiếp như vậy được bước vào định ngăn ra thì thấy cô gái bị đánh kia chuẩn bị lâm vào hôn mê rồi  cô chạy nhanh tới
" này bạn có sao không ? " vẫn im lặng
" này không phải chết rồi chứ , các người làm gì vậy tôi có quay lại hết rồi để coi mấy người sử lý chuyện này như thế nào " cô nhẹ nhàng nói với các 'tiểu thư ' kia
" mày đừng ở đó mà lo chuyện bao đồng tao chỉ đánh nói vài cái sao mà chết được , đúng không tụi bây?" Lâm Thiên Thiên nửa thật nửa ngờ nói
Tụi kia cũng xanh mặt nên cũng đồng thanh nói " đúng đó làm sao mà chết được chứ "
" đi tụi bây kệ nó " Lâm Thiên Thiên bỏ của chạy lấy người.
Cô thấy bọn chúng đi nhưng bổng điện thoại của cô gái nhỏ đang hôn mê kia đổ chuông cô thấy trên màng hình là baba nên cô quyết định giúp người giúp cho chót
" Alo "
" Alo cô là ai mà cầm điện thoại của con gái tôi"
" dạ cháu là bạn học của bạn này , bạn này bị đánh hôn mê đang ở trên trường ạ, hiện tại con sẽ đưa bạn ấy vào bệnh viện Thành tâm nên chú hãy vào đó , "........... đáp lại cô là một hồi im lặng đến lại thường khi cô nhìn lại người bên kia đã tắt máy

Cả họp ông như lửa thiêu trong người chỉ mong sao mau kết thúc buổi họp , nhưng khi gọi cho bảo bối nhà ông thì nghe tin đứa con ông dùng cả sinh mạng ra để nâng niu mà lại bị đánh ngất xỉu ở trường mà ngôi trường đó lại chính do tay ông góp vốn xây lên ,
Trên đường tới bệnh viện ông cảm giác như ai đó đang cướp đi sự sồng của ông vậy bảo bối con không được sảy ra chuyện gì nếu không baba hứa sẽ cho người đó phải trả cái giá thật lớn.

Chuyện cô tĩnh lại là chuyện của của 2 giờ sau đó khi cô tỉnh lại đã thấy baba đang nói chuyện với cô gái nào đó, cô định gọi baba nhưng chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức làm cô đụng trúng cạch bàn thêm một tầng đau đớn
Nghe thấy tiếng động trong phòng bảo bối ông vội nhìn lại đã thấy bảo bối nhà ông đã tỉnh nhưng khi đi vào đã thấy trên mắt bảo bối nhà ông có nước mắt
" bảo bối con làm sao vậy? Sao con khóc có phải là đau lắm không con, phải trách baba không bảo vệ tốt cho con, làm con phải chịu nhiều uất ức rồi, baba xin lỗi con nhiều bảo bối của baba"

" baba không sai, Lam nhi mới là người sai là Con không chăm sóc tốt cho bản thân làm baba phải lo "
 
Hai người ôm nha đầy tình làm cho Trần Hi cũng thấy ngại cô vội vàng lên giọng
" hai người cứ tự nhiên không còn việc gì nữa , con chào bác Nghiêu con về "

Nghiêu Vũ vội vàng dữ cô lại
" Trần Hi con ở lại để bác giới thiệu , Lam nhi con chào Trần Hi đi con người ta đã cứu con trong lúc con hôn mê ở trường "

" chào bạn mình tên là Nghiêu Lam rất vui được gặp bạn và cảm ơn bạn đã giúp mình"

" không có gì đâu bạn bè với nhau, mai mốt bạn nhớ cẩn thận "
" con về sao để bác kêu tài xế đưa con về , bác tiễn con "
 
Sau sự kiện đó cô chính thức làm cái đuổi của Trân Hi , Trần Hi đã dạy cô rất nhiều điều dạy cô cách tự tin dạy cô học võ thuật và nhiều thứ khác nhiều đến nỗi cô không nhớ hết được

* zin đã trở lại rồi mn ơi , lý do không đăng là tui vào nick tui không được với lại thi cử làm tui quên mất mong mn thông cảm và luôn ủng hộ tui *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#sung