Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường lái xe đưa Cố Nguyệt về,không khí Trên xe có chút căng thẳng. Lúc này Cố Nguyệt khóc rồi nói.

-" Mẹ, con xin lỗi!

Thấy vậy Tạ Tư Kỳ lên tiếng.

-" Cố Nguyệt! Em sao thế?"

Cố Nguyệt lại lẩm bẩm nói. 

-" Con sẽ thực hiện tâm nguyện cuối cùng của mẹ, rằng sẽ kết hôn với Tạ Việt. Con sẽ ngoan ngoan ngoãn nghe lời,thế nhưng con không thích cái tên cặc bã đó. CON THẬT SỰ KHÔNG THÍCH ANH TA." Tạ Tư Kỳ nghe Cố Nguyệt nói như vậy trong lòng thấy vui thầm nghĩ. 

( Thì ra em không hề thật sự thích Tạ Việt,nhưng mà Cố Nguyệt!Em thật sự xem mối quan hệ chúng ta rốt cuộc là gì? Chỉ đơn giản là thú vui qua đường sao? Nếu chỉ là thú vui qua đường thì tại sao  lúc đó em lại khóc? Nếu không thì...Có phải em thích tôi rồi?) 

Nghĩ vậy liền hỏi Cố Nguyệt. 

-" Có phải em không thích Tạ Việt phải không?"

Cố Nguyệt nhìn Tạ Tư Kỳ rồi lắc đầu nói 

-" Sao em có thể thích Tạ Việt chứ? Không thích,không hề thích anh ta chút nào hết!"

Tạ Tư Kỳ cố ý hỏi tiếp.

-" Thế còn Tạ Tư Kỳ? Em có thích không?"

Cố Nguyệt im lặng một lúc rồi nói.

-" Anh ấy thích người khác,không thích em!"

Nhìn vẻ mặt buồn tủi của Cố Nguyệt,Tạ Tư Kỳ lập tức dừng xe rồi ôm Cố Nguyệt ngồi lên người mình rồi nói.

-" Sao em biết là tôi không thích em?"

Nói xong liền ôm hôn Cố Nguyệt, cũng làm chuyện cần làm ngay trên xe.

Sáng hôm sau tại căn hộ riêng của Tạ Tư Kỳ, Cố Nguyệt  giật mình tỉnh dậy liền tự hỏi.

-" Sao mình ở đây?"

Sau đó nhớ lại chuyện hai người làm trên xe,liền xấu hổ nói.

-" Sao mình lại..."
Lúc này Tạ Tư Kỳ mang bữa sáng tới phòng ngủ thì thấy Cố Nguyệt tỉnh dậy liền hỏi.

-" Em tỉnh rồi?"

Tạ Tư Kỳ ngồi cạnh giường rồi nói tiếp.

-" Hôm qua bạn em gọi cho tôi nói em uống say rồi,có thể tới đón em về  không? Nên tôi đã tới đón em từ quán bar về. "
Tạ Tư Kỳ nói tiếp.

-" Bữa sáng chuẩn bị rồi em ăn đi."

Cố Nguyệt nhìn đĩa bữa sáng rồi nói.

-" không cần đâu! Chúng ta chỉ là đồng nghiệp,anh không cần làm vậy đâu" Tạ Tư Kỳ khẽ cười rồi tiến gần Cố Nguyệt rồi nói.

-" Nhưng mà tối qua ở trên giường,tại sao em lại không nói mấy lời này với tôi?"

Cố Nguyệt cười rồi nói tiếp.

-" Đó cũng là do Tạ Tiên sinh đây không đủ tự chủ,bị một phụ nữ say rượu quyến rũ  câu dẫn. Không phải sao?!"

Tạ Tư Kỳ liền cười rồi nói tiếp.

-" có lẽ vậy! Em đúng là rất giỏi việc câu dẫn quyến rũ đàn ông.

Cố Nguyệt thản nhiên hỏi tiếp.

-" Thế Tạ tiên sinh thấy sao? Hài lòng không?"

Tạ Tư Kỳ liền nói.

-" Rất hài lòng!"

Cố Nguyệt mặc quần áo rồi nói tiếp.

-" Nhưng dù có hài lòng thì cũng không còn liên quan tới tôi nữa."

Nói xong liền bước xuống giường rồi nói tiếp.

-" Đêm qua là đêm cuối cùng của chúng ta, từ giờ trở đi giữa hai ta chỉ có quan hệ thích hợp nên có. Một tháng nữa tôi đã kết hôn với cháu trai của anh rồi."

Nói xong Cố Nguyệt cứ như vậy mà rời đi.

Tạ Tư Kỳ nhìn Cố Nguyệt rời đi liền nói.

-" Em không thích Tạ Việt nhưng vẫn muốn kết hôn phải không?"

Cố Nguyệt trả đồ ngủ cho Tạ Tư Kỳ liền nói.

-" Tối qua tôi không nhớ đã nói những gì, nhưng mà chuyện giữa tôi và Tạ Việt. Anh cũng không có tư cách can thiệp vào."

Tạ Tư Kỳ níu Cố Nguyệt lại thì cố Nguyệt quay đầu nhìn Tạ Tư Kỳ gọi một  tiếng.

-" Chú út!

Lúc này Tạ Tư Kỳ nhớ lại  những chuyện lúc trước giữa hai người. Thì thầm hỏi.

(Cố Nguyệt! Rốt cuộc những lời em nói,câu nào thật câu nào là giả?)

Mấy ngày sau, sau khi kết thúc cuộc họp mặt với đối tác. Trên đường ra xe Tạ Tư Kỳ nói với Cố Nguyệt. -" Em lên xe đi,tôi đưa em về."

Cố Nguyệt liền nói.

-" Không cần đâu! Tôi về tự về được!

Tạ Tư Kỳ ôm Cố Nguyệt vào lòng rồi nói.

-" Sao hả? Sợ à?

Cố Nguyệt liền nói.

-" sợ? Sao phải sợ? Nhưng tôi không muốn."

Tạ Tư Kỳ lập tức ôm chặt Cố Nguyệt,Cố Nguyệt liền nói.

-" Anh buông ra! Tôi phải về ngủ với Tạ Việt. "
Tạ Tư Kỳ liền nổi nóng lớn tiếng.

-" EM DÁM!

Sau khi lên taxi Cố Nguyệt thầm nghĩ

( Tạ Tư Kỳ! Anh muốn em phải làm thế nào đây? Sao anh lại không muốn kết thúc thú vui này chứ?)

Hôm sau tại công ty Cố Nguyệt không cẩn thận bị đồng nghiệp làm bị thương,may có Tạ Tư Kỳ kịp cản lại nên không sao. Nhưng Tạ Tư Kỳ thì bị thương,nên Cố Nguyệt đã giúp Tạ Tư Kỳ bôi  thuốc rồi nói.

-" Được rồi!Thuốc bôi xong rồi,lúc nãy cám ơn anh! Tạ tổng!"

Tạ Tư Kỳ nhìn Cố Nguyệt rồi nói.

-" Không có gì? Em không sao thì tốt rồi, đi làm tiếp đi!"

Cố Nguyệt liền trả lời.

-" Vậy...Tôi ra ngoài làm việc tiếp."

MẤY ngày sau Cố Nguyệt mang hành lý dọn đến nhà của Tạ Việt ở.Đúng lúc này Cố Nguyệt vô tình nghe Tạ Việt nói chuyện điện thoại với Cố Minh Anh.

Tạ Việt nói.

-" Em yên tâm!Anh sẽ tốt với em!Em hãy chăm sóc tốt bản thân và con, mọi chuyện đừng nghĩ gì cả nhé!"

Cố Nguyệt nghe vậy thầm nghĩ.

(Cố Minh Anh có thai rồi?)

Lúc này Cố Nguyệt ho một tiếng,Tạ Việt nhìn Cố Nguyệt liền nói.

-" Em tới rồi à? Để anh mang hành lý vào phòng nhé!"








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net