Chương 22: Tửu lượng kém???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Khi Tịch Dương và cô gái ấy bước vào thì hai người đã là điểm tâm của quán bar lớn ấy. Hai cô gái cùng nhau bước vào cả phòng Vip đã được đặt sẵn. Tịch Dương gọi một ly Cocktail, còn người con gái kia gọi một ly Margarita. Một lúc sau, thức uống được mang vào, nhạc được bật lên nhưng Tịch Dương lại cứ thấy chán chán thế nào ấy. Tịch Dương muốn uống rượu. Cô cũng nghĩ đến Lâm Triết Hàn, sợ đến lúc cô uống rượu anh lại phạt cô, nhưng mà thôi kệ, tửu lượng cô tốt lắm, anh không nhận ra đâu. Thế là họ gọi người mang mười chai rượu lên.

  Còn về phía Lâm Triết Hàn, sau khi Tịch Dương đi được mới chỉ một hai phút gì đó, anh đã bắt đầu lo lắng. Thế nên anh quyết định "bỏ việc theo vợ". Anh vừa đến cũng là lúc hai người con gái đi vào phòng. Anh vào một phòng đối diện phòng của Tịch Dương. Lúc đầu thì thấy hai ly nước đang được đưa vào phòng, anh cho người kiểm tra. Lúc sau lại thấy người mang đồ uống lên, nhìn sơ qua hình như là rượu thì phải, mà còn rất nhiều chai nữa chứ. Anh nói lớn: " Hắc Tịch Dương, em giỏi lắm, tối nay em không xong với tôi đâu"

  Tịch Dương cảm giác lành lạnh sóng lưng ấy nhỉ. Cảm giác giống chồng yêu của cô đang ở đây vậy. Nhưng chắc không phải đâu, anh còn rất là nhiều việc, với lại anh hứa cho cô đi chơi rồi mà. Chắc chắn anh không theo cô đến tận đây đâu. Suy nghĩ hợp lý. Mà hiện tại  trong đầu cô chỉ có việc chơi thôi. Lâm Triết Hàn cho người chặn nhân viên phục vụ lại, bảo anh ta đổ một ít thuốc ngủ vào tất cả các chai rượu, nếu làm tốt cho 10 vạn. Anh nhân viên nghe thế thì sáng mắt lên, anh ta làm ngay. Anh ta mang vào phòng của Tịch Dương. Cô cùng cô gái ấy uống, mỗi người một chai trước đã, sau đó mỗi người lại từ từ uống hết bốn chai còn lại. Hai cô gái đã uống hết hai chai trong vòng ba mươi giây. Từ phòng của Lâm Triết Hàn, anh có thể nhìn thấy cô xuyên qua kính. Anh nói: " Tốt, cứ uống đi, em càng uống, tôi càng thích. Bữa sau cấm không được đi chơi buổi tối với bạn luôn"

  Tịch Dương cùng người bạn ra nhảy, lại uống thêm rượu, rồi điên cuồng nhảy, nhưng mà càng ngày mắt cô cứ như không phải là của cô nữa, nó cứ rũ xuống, không mở lên được. Cô uống rượu tốt lắm mà, sao bây giờ mới uống hết có ba chai thôi mà đã say rồi là sao nhỉ. Cô bây giờ không đứng nổi nữa, gục xuống cái ghế sofa ngủ ngon lành. Lâm Triết Hàn mở cửa bước vào phòng cô và bế cô lên. Anh ra lệnh cho thuộc hạ bế cô gái kia và chở về chỗ cô ấy ở. Tịch Dương khi bị bế lên thì cô vẫn mơ mơ màng màng, thấy mình bị nhấc bổng, Tịch Dương mở mắt ra xem thử, là Lâm Triết Hàn kìa, chết rồi, không xong rồi. Cô vô thức nói: " Hello, chồng yêu"

  " Ừm, về anh sẽ cho em biết thế nào là chồng yêu" 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net