Chương 35: Hiểu lầm lớn?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lâm Triết Hàn nhanh chóng mở cửa xe ra và buớc dọc theo con đuờng nhỏ để vào nhà. Khi buớc gần đến cánh cửa lớn thì lúc này Tịch Dương xuống, cô còn chưa kịp chào hỏi anh câu nào thì đã bị anh nắm lấy bàn tay cô và kéo lên phòng. Còn đối với người làm thì người nào người nấy đều ngẩn tò te ra, họ đã chuẩn bị sẵn tinh thần để ăn cẩu lương rồi mà, sao mà chưa kịp thấy gì mà thiếu phu nhân đã bị thiếu gia kéo lên lầu rồi. Vừa thoát ra khỏi suy nghĩ xong thi họ xúm lại tò mò bàn luận với nhau về sự việc vừa rồi. Ngày nào cũng bị ăn cẩu lương đến phát rồ người lên nhưng tại sao hôm nay lại khác lạ vậy. Đúng vậy, Tịch Dương và Lâm Triết Hàn ngày nào cũng anh anh em em ngọt lịm trước mặt bọn họ, nhưng hôm nay lại như vậy thì khó trách họ có những suy đoán lung tung. May ra là vào thời điểm nay thì Phương quản gia vẫn còn li trí nên đã xua được đám người làm nhiều chuyện đó.
  Về phía Lâm Triết Hàn và Tịch Dương, sau khi lên phòng, Lâm Triết Hàn đặt cô ngồi xuống giường sau đó anh ôm lấy gáy cô về phía mình rồi hôn lấy hôn để. Rất lâu sau đó, anh mới thả môi cô ra và chậm rãi nói: " Tịch Dương, em là vợ anh, là người mà anh luôn luôn yêu thương và tin tưởng, anh không bao giờ nghi ngờ em, nhưng có một việc, anh không thể không hỏi em được."
  Lâm Triết Hàn nói xong, anh ngồi cạnh Tịch Dương và lấy điện thoại của mình ra cho cô xem. Tịch Dương thì đực mặt ra từ lúc anh về đến giờ, mọi chuyện xảy ra trong một thời gian rất ngắn nên cô chưa kịp tiêu hóa những hành động của anh. Nhưng từ lúc anh lấy điện thoại và đưa ra trước mặt cô thì cô mới bình tĩnh lại và đưa tay anh lại để xem rõ hơn.
  Màn hình điện thoại có nội dung như sau:
  " Thời gian: 6h10" chiều ngày xx tháng xx...
     Việc làm: Giao tài liệu xx cho Vương Đông- Vương Thị
     Tên tài khoản: NTDYNLTH"
  Tin nhắn thứ hai có nội dung như sau:
   " Thời gian: 6h10" sáng ngày xx tháng xx...
     Việc làm: Giao tài liệu xx cho Phúc Nhị- Phúc Thị
     Tên tài khoản: NTDYNLTH"
  Sau khi đọc xong thì Tịch Dương trợn tròn mắt, đây chẳng phải là tài khoản của cô sao? Không những thế, tài khoản này chỉ có cô và Lâm Triết Hàn biết, còn nữa, trong hai khoảng thời gian này cô đều không gặp chồng cô. Vậy chẳng phải là quá trùng hợp rồi sao? Nhưng những điều này đều không phải cô làm.
  Đến lúc này Tịch Dương mới lên tiếng: " Những việc này không phải do em làm"

 **Cuộc hội thoại nhỏ:

 Trong buổi picnic:

 Bé con đã bị nhồi nhét thức ăn cho cún của baba và mama, cứ anh một miếng, em một miếng thì làm sao bé ăn ngon được!!! Tui lớn rồi nha, tui không còn bé nữa đâu á!!

  Đã thế thì con quyết làm hai người sặc đến cùng

  Baba: A, vợ há miệng ra...

  Mama: *Phụng phịu* Em không ăn nữa, béo quá rồi, thế này không được.

  Baba: Nhanh lên, có da có thịt chút anh ôm mới được. Còn không cứ ăn, tối anh cùng em "vận động" để giảm béo theo ý em.

  Mama: Mơ đi

  Bé con lên sàn: Baba, mama, con muốn có em.

  Baba và mama: Phụt

  Cùng quay đầu và nhìn con bé nhà mình với ánh mắt kinh ngạc và đầy sự ngạc nhiên. Nhưng baba thì rất chi là vui vẻ, còn mama nhìn mặt ba chấm quá.

  Baba: Đương nhiên được, ba sẽ đáp ứng con, yên tâm. 

  Mama: Không được, chịu không nổi

  Bé con mãi vẫn một câu: Con muốn có em, nó sẽ cùng con ăn thức ăn cho cún với tần suất dày đặc phát ra từ hai người.


 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net