Say rượu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai anh em lâu rồi mới gặp mặt, nên đến quán bar uống chút rượu, tình cờ bắt gặp Hà Lục Quân đang ngồi với mấy em xinh tươi. Anh ta thấy sự xuất hiện của Minh Duy thì không khỏi bàng hoàng, liền phất tay cho mấy cô gái trẻ rời đi.

Ngọc Hải tiến đến tùy ý ngồi xuống, hắn nhìn xem bộ mặt đang ngơ ngác của Hà Lục Quân thật sự xém bật cười. Minh Duy cười một cái rồi nói:

- Lâu rồi không gặp nhỉ?

- À ừ, lâu rồi không gặp em. Về rồi sao?

Hà Lục Quân mới hoàn hồn lại, đứng dậy ôm Minh Duy một cái. Cả ba người ngồi trò chuyện một lúc, Ngọc Hải không biết vì lí do gì, lại nốc say mèm chả biết trời chăng mây gió gì. Minh Duy và Hà Lục Quân bất mãn ngồi nhìn người đàn ông nằm gục trên bàn.

Văn Toàn đang lấy nước uống để chuẩn bị đi ngủ, nghe tiếng động cơ xe từ phía ngoài phát ra, cô nghĩ chắc hắn về rồi, nhưng...

Vừa vào nhà đã nhìn thấy Hà Lục Quân và một người cô không quen biết đang đỡ hắn đi vào, nhìn là biết chắc đã say rồi. Cô nhanh chóng đặt ly nước xuống, nhanh chân chạy lại đỡ hắn

- Sao anh ấy say mèm thế anh Lục Quân?

- Ai za, cậu ta nổi chứng khùng điên gì không biết, đến uống ly này đến ly khác

- À dạ, hai anh giúp em đỡ anh ấy lên phòng nhé!

V.Toàn nhanh chân chạy lên mở sẵn cửa phòng, cùng lúc đó Minh Duy và Hà Lục Quân quăng hắn xuống giường. Ngay sau đó, Lục Quân rời đi chỉ còn Minh Duy.

- Chào em

Quế Minh Duy ngỏ lời

- À dạ, chào anh, anh là?

- Anh là Minh Duy, em trai của Ngọc Hải rất vui được gặp em

- Vâng

Suy đoán của cô không hề sai, lúc anh dìu hắn vào, nhìn đường nét trên khuôn mặt của cả hai có chút giống nhau. Cô ngờ ngợ cứ tưởng là hai anh em, nhưng đúng là thật.

- Em lo cho nó đi nhé, anh về trước. Có dịp gặp lại sau

- À vâng anh về cẩn thận.

V.Toàn tiễn Minh Duy xuống cửa, sau đó vào bếp pha cho hắn chút nước chanh để giải rượu.

Cầm ly nước chanh đặt xuống chiếc tủ nhỏ cạnh đầu giường, cô cởi bỏ giày và tất của hắn quăng sang một bên, cởi hai núc áo đầu của hắn ra, ngay lập tức dùng chút sức lực yếu ớt đỡ đầu hắn dậy đặt lên đùi mình, tay còn lại với lấy ly nước chanh.

- Hải, uống chút nước chanh

N.Hải đang trong cơn say mê, hắn nghe tiếng gọi dịu dàng của cô, liền mơ màng mở mắt ra nhìn. Ánh mắt mờ ảo nhìn thấy người con gái đang nhìn mình, bàn tay to lớn vô thức đưa lên má của V.Toàn

Trong nháy mắt, hắn ngồi dậy đối diện với cô. Ngọc Hải vuốt tóc cô một cái, dần đưa sát mặt mình vào áp mặt với cô. Văn Toàn như bị đưa vào thế khó, có chút mờ ảo nhìn người đàn ông trước mặt mình.

- Anh...

Chưa nói dứt câu đã bị hắn chiếm trọn lấy đôi môi hồng hào

- Ưm...ư

Cô đánh vào lưng hắn. Ngọc Hải có chút luyến tiếc rời xa đôi môi căn mọng, hắn thành thạo cởi bỏ chiếc đầm ngủ trên người cô xuống. V.Toàn có chút giật mình với hành động đó.

- A, đừng..đừng

Hai má ửng đỏ của cô, đôi mắt nhắm chặt lại.

.....ờm đoạn này mn tự tưởng tượng ik nha,tui ko bt ghi j hết=)) ko có kinh nghiệm kkk

Đến gần rạng sáng, V.Toàn mệt lã người, được hắn bế vào vệ sinh cá nhân một lượt rồi trở lại giường ngủ, ôm cô vào lòng hắn nói:

- Anh yêu em

Không biết do mệt hay là nghe nhầm, cô chìm vào giấc ngủ một cách nhanh chóng. Nhưng trong đầu lại hằn in sâu câu nói "Anh yêu em" lúc nãy!!

Chắc chắn không nghe lầm...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net