Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi ăn trưa với  Hàn Gia Phong ở công ti xong .Cô lái xe đến trụ sở chính của bang Hắc Long . Khi cô đến cổng hai tên bảo vệ gập người 90° chào cô:           
   "Kính chào Boss ạ , chúc ngài có  1 ngày tốt lành"
Cô đi thẳng vào trong trụ sở với khuôn mặt tuy lạnh lùng và mang một khí chất người thường khó có được .Cái khí chất vưông giả có từ trong máu của cô làm cho không biết bao nhiêu người sợ hãi và thán phục
  Chờ cô trong sảnh là hai trợ thủ đắc lực của cô . Hai người là anh em sinh đôi .Một người tên là Lãnh Thiên còn người kia là Lãnh Thần .Hai người là con lai Anh- Trung nên tóc của hai người là màu vàng và có chút xen lẫn màu bạc , mắt hai người có hai màu là màu xanh dương và hổ phách .
   " Đã khai ra ai là người sai khiến chưa ?"
    " Chưa ạ , tên này có vẻ rất cứng miệng không chịu khai gì ."
    " Được rồi để ta đi xem "
  Hứa Vũ Linh cùng hai người đi vào trong ngục giam đầy những canh phòng được khóa kín nhưng bên trong còn kèm theo những tiếng hét chói tai .
   " Làm ơn tha cho tôi , tôi thật sự không biết gì hết . Tôi chỉ làm theo lệnh thôi . Các người làm ơn tha cho tôi " .
   Đập vào mắt cô là một người đàn ông người bê bết máu bị treo lên tường trên người toàn là vết roi điện có những chỗ thấy cả thịt bị cháy đen.

   " Ta nói cho ngươi biết ta dã cho người bắt vợ con ngươi . Nếu vẫn cứng miệng không chịu khai ra kẻ đứng đằng sau thì đừng trách tại sao là do mình mà vợ con chết."
  Hứa Vũ Linh búng 'tách ' một cái trên màn hình chiếu lên cảnh vợ con hắn bị trói lên trên không và bên dưới là một hồ cá hổ không lồ có tấm ngăn bằng kính cường lực đang thi nhau nhảy lên với ánh mắt thèm khát và hàm răng sắc nhọn.
   " Oa oa ba ơi cứu con với .Con sợ lắm hu hu mau cứu con với."
   " Anh ơi , mau nói cho họ biết những gì họ muốn đi . Mau cứu con đi mà "
  Hắn nhìn thấy vợ  và đứa con gái của mình nước mắt dàn giụa thì đau lòng và lo sợ vô cùng . Đau lòng vì đã đưa vợ con mình vào nguy hiểm , lo sợ vì cái hồ cá không khác gì như tử thần đang lăm le lấy mạng vợ con hắn .
   " Nếu nói cho chúng ta biết thì ta sẽ thả họ và ngươi ra .Còn nếu không thì  biết rồi đấy ". Cô nói với chất giọng lạnh như băng của mình.
  " Tôi nói tôi nói , là chủ tịch của tập đoàn Phương gia Phương Trí Hàn. "
    " Thì ra là hắn , nợ này sẽ từ từ trả lại hắn gấp trăm ngàn lần ."
    " Được rồi thả hai mẹ con họ ra sau đó đưa tới đây"
   Lãnh Thiên lập tức ra lệnh cho đàn em thuộc hạ thả họ ra và đưa tới trước mặt Hàn Vũ Linh. Khi họ tới nơi , hai mẹ con thấy một người con gái đẹp tuyệt trần . Không gì  từ ngữ nào có thể lột tả hết được sắc đẹp của cô. Nhưng trong đôi mắt của cô chứa đựng sự lạnh lùng và chết chóc , bà mẹ nhìn vào mắt cô có cảm giác như mình đang gặp tử thần .
   " Có biết tại sao bị bắt tới đây không ? "
  " Tôi không biết nhưng nghe những người ở đây nói là do chồng tôi đã làm gì đó sai với cô " .
    " Hừ cũng thông minh lắm  không tệ , nhưng mà hình như chồng cô không thông minh lắm thì phải."
    Hứa Vũ Linh nhìn cô lạnh nhạt . " Cho ta biết cô và đứa bé đó tên gì "
   " Tôi tên Lâm Nguyệt còn nó là Lâm Tuyết . Cô có thể thả chúng tôi ra được không , tôi xin cô mà . "
   Lâm Nguyệt ôm đứa bé trong lòng vừa khóc vừa cầu xin . Nhưng Hứa Vũ Linh không chút cảm động cô ra hiệu cho Lãnh Thần anh nhìn liền hiểu ý ngay anh cho người mang người đàn ông đó treo lên hồ cá hổ như vừa nãy làm với hai mẹ con Lâm Nguyệt .
   " Nhìn cho kĩ chuyện gì sắp xảy ra với chồng cô đi . Sau đó rất nhanh mẹ con hai người được trải nghiệm. "
  Lãnh Thần cho người ném hắn vào hồ . Những tiếng la hét chói tai vang lên , nước hồ bây giờ đã bị nhuốm đỏ những con cá thấy con mồi thì lao tới và dùng những chiếc răng nhỏ sắc nhọn để rỉa thịt người đàn ông đó một cách điên cuồng.
  Lâm Nguyệt khi thấy chồng mình bị rỉa thịt thì cô có cảm giác đau khổ và tuyệt vọng . Cô hét lên "  Mẹ con tôi đâu có làm gì cô mà cô lại đối xử với mẹ con tôi như vậy cô nhất định sẽ bị trừng phạt " Lâm Nguyệt vừa la hét vừa bị bọn đàn em kéo lên hồ cá còn Lâm Tuyết thì sợ không nói được chỉ biết run lên ngồi khóc . Hứa Vũ Linh thấy thế thì cô tiến lại bế đứa bé lên và nở nụ cười tươi trên môi.
   " Cô cho cháu đi cùng với bố mẹ nhé " Hứa Vũ Linh vừa ra lệnh thì bọn đàn em thả Lâm Nguyệt vào hồ sau đó cô cũng cho Lâm Tuyết vào hồ . Cô đứng từ trên lan can nhìn xuống cảnh hai mẹ con bị những con cả rỉa thịt đến miếng cuối cùng .
  " Ta đi đây , thay nước đi đừng làm cho hồ cá bị bẩn bởi thứ máu tanh tưởi đó "
  " Vâng , thưa boss. "
   Cô lái xe ra khỏi bang sau dó đi đến trung tâm thương mại để mua đồ về chuẩn bị nấu bữa tối.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net