Chương 1921- 1940

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
nhân kia thuê không ít lính đánh thuê đẳng cấp cao làm nhiệm vụ cho cô ta." Phó hội trưởng nói.

"Ông nói là, trí nhớ của nàng, đã khôi phục?" Nam nhân nói.

"Không nhất định, chẳng qua là tôi cảm thấy rất có thể." Phó hội trưởng suy nghĩ một chút, mở miệng đáp.

"Hy vọng trí nhớ của cô ta mau mau khôi phục, nếu không, còn có ý nghĩa gì?" Nam nhân lần nữa cầm ly rượu lên, khẽ nhấp một cái.

"Còn nữa... Hội trưởng, dã tâm của Nhiếp Linh Lung, thật sự là quá lớn! Chúng ta thật phải cùng hợp tác với cô ta... À không, là cùng hợp tác với thế lực phía sau cô ta?" Giờ phút này, phó hội trưởng hơi nhíu mày.

"Dòng chính sao?" Nam nhân lâm vào suy nghĩ.

"Hội trưởng, ngài hẳn biết dòng chính muốn làm cái gì! Đối với Độc Lập Châu, bọn họ tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ." Phó hội trưởng nói.

"Ha ha, lợi dụng lẫn nhau mà thôi..." Khóe miệng hắn ta khẽ nhếch lên: "Trò hay, bắt đầu diễn ra, không phải sao?"

...

Ngày kế, trụ sở chính A Tu La.

Lâm Khuyết sáng sớm liền tìm tới Tư Dạ Hàn, trước khi đi vội vã mở miệng nói: "Cửu ca, mới vừa nhận được tin tức, Đồ Môn và Thiên Hận liên lạc với các tổ chức ngầm lớn của Độc Lập Châu, tổ chức hội nghị..."

Nghe vậy, Tư Dạ Hàn đặt văn kiện trong tay xuống: "Tổ chức hội nghị?"

"Đúng vậy, cũng không hiểu được hai vị đại lão kia đang làm trò khỉ gì? Đang êm đang đẹp lại đột nhiên triệu tập hội nghị gì gì... Nghe nói bọn họ mời toàn bộ các tổ chức ngầm của Độc Lập Châu, chỉ cần là có chút lai lịch, toàn bộ đều được mời, chúng ta có đi hay không?" Lâm Khuyết nghi ngờ hỏi.

"Đi!"

Tư Dạ Hàn cũng không do dự.

Bây giờ bọn họ cùng với Đồ Môn và Thiên Hận là quan hệ hợp tác, loại hội nghị này tự nhiên sẽ phải cho chút thể diện.

"Còn có một việc, tôi hỏi thăm được, lần này bọn họ lại còn đặc biệt mời Không Sợ Minh. Đây là có ý gì?" Lâm Khuyết có chút không hiểu, bởi vì Không Sợ Minh luôn luôn độc lai độc vãng, mặc kệ là chính đạo hay là tà đạo, không hề nể mặt một ai.

"Có phải là có liên quan tới chuyện tối hôm qua hay không?" Lâm Khuyết lẩm bẩm.

Biết được Không Sợ Minh cũng được mời tới, Tư Dạ Hàn dường như cũng không nghĩ nhiều, lạnh nhạt nói: "Đi là biết ngay thôi!"

Lâm Khuyết liếc trộm người nào đó một cái: "Ơ..."

Hắn làm sao lại đột nhiên cảm thấy, Cửu ca đáp ứng đi, căn bản không phải là vì đi họp, mà là đi hẹn hò???


Chương 1940: Đại Ma Vương giúp người ta bay

Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn

Đối với chuyện Cửu ca nhà mình lấy việc công làm việc tư, Lâm Khuyết nhìn thấu nhưng không nói toạc ra.

"Chỉ có chuyện này thôi, không có chuyện gì khác nữa, tôi đi ra ngoài đây..."

Lâm Khuyết đang muốn rời đi, trước bàn đọc sách Tư Dạ Hàn lại đột nhiên mở miệng gọi hắn lại: "Chờ một chút, mang vật này theo!"

Lâm Khuyết liếc nhìn chiếc hộp sắt màu đen trên bàn, "Đây không phải là món đồ tịch thu được từ đám người Không Sợ Minh khi bọn họ lén vận chuyển sang khu 14 sao?"

Tư Dạ Hàn cũng không ngẩng đầu lên, "Ừm, cậu đi giúp Oản Oản đưa đến khu 14."

Lâm Khuyết: "...!"

Lâm Khuyết suýt chút nữa bị nghẹn đến tắt hơi.

Có lầm hay không!

Rõ ràng là chính anh yêu cầu phải đoạt lấy đồ của người ta, bây giờ thì hay rồi, liền muốn hắn đích thân làm nhân viên chuyển phát nhanh đưa đồ đến tận nhà....

Không hiểu sao lại bị nhét một bịch thức ăn cho chó, Lâm Khuyết chua xót không thôi.

Làm sao lại muốn hắn phải chết vì bội thực thức ăn cho chó vậy hả?

Theo tình hình này phát triển, phỏng chừng cũng cách thời điểm hắn chết vì bội thực cũng không còn xa.

Thấy đối phương chậm chạp không đáp, Tư Dạ Hàn ngẩng đầu lên: "Còn có vấn đề?"

Lâm Khuyết: "Không có... Không có! Tôi lập tức đi đưa ngay!"

Lâm Khuyết nhận lệnh, đảm nhiệm chức vụ "nhân viên chuyển phát nhanh".

QUẢNG CÁO

Ha ha, ai cũng nói khu 13 của bọn họ chính là địa ngục, một con muỗi cũng đừng mong bay lọt, hiện tại đúng là ngược đời, đại ma vương tự mình giúp người ta bay qua...

...

Không Sợ Minh.

Trong phòng làm việc, Diệp Oản Oản đang vuốt ve bộ lông của Beerus, Bắc Đẩu vội vã đi vào thông báo.

"Phong tỷ! Mới vừa nhận được tin tức, Đồ Môn, Thiên Hận song phương đại lão âm thầm liên hiệp, tổ chức đại hội cấp cao. Không Sợ Minh chúng ta cũng ở trong danh sách khách mời!"

Nghe tin, Diệp Oản Oản hơi sững sờ, hội nghị cấp cao? Cái quỷ gì?

"Không Sợ Minh chưa bao giờ kết giao cùng bất kỳ tổ chức nào, tất cả mọi người Độc Lập Châu đều biết. Đại lão hai thế lực này làm sao lại định mời Không Sợ Minh?" Diệp Oản Oản lẩm bẩm.

Một bên, Thất Tinh mở miệng suy đoán: "Đệ đã đi điều tra thử, lần này rất nhiều thế lực đều được mời tới, phần lớn đều là thế lực đối địch với Võ Đạo Liên Minh Công Hội. Còn có một số bè cánh trung lập, rõ ràng cho thấy là bọn họ đang muốn lôi kéo quan hệ để phát triển thế lực. Không Sợ Minh được mời cũng không kỳ quái..."

Bắc Đẩu có chút hưng phấn mở miệng, "Wao, Đồ Môn! Thiên Hận! Đây chính là những thế lực thuộc tam đại hạch tâm của Tội Ngục đấy! Phong tỷ, chúng ta sẽ đi sao? Đi cho biết đi tỷ! Không thì đến xem náo nhiệt cũng được!"

Diệp Oản Oản trầm ngâm chốc lát, ngay sau đó nghiêm mặt nói, "Đi cái gì mà đi! Không Sợ Minh chúng ta từ trước đến giờ đều là độc lai độc vãng, cho tới bây giờ đều không dính vào thị phi giữa Liên Minh và Tội Ngục."

Diệp Oản Oản nói xong, không biết nghĩ đến cái gì, "Chờ một chút... Tội Ngục? Tam đại thế lực hạch tâm của Tội Ngục, trừ Đồ Môn và Thiên Hận ra, có phải là còn có A Tu La hay không?"

Bắc Đẩu: "Đúng vậy!"

Diệp Oản Oản: "Ồ, Tu La Chủ có phải là cũng sẽ đi hay không?"

Bắc Đẩu: "Khẳng định là sẽ đi!"

Diệp Oản Oản "vèo" một cái đoạt lấy thư mời từ trong tay Bắc Đẩu, "Vậy vẫn là nên đi xem một chút đi! Đi xem náo nhiệt một chút cũng tốt vô cùng!"

Thất Tinh: "..."

Bắc Đẩu: "..."

Phong tỷ, tỷ xác định chẳng qua chỉ là đi xem náo nhiệt thật sao?

...

Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản đuổi Bắc Đẩu và Thất Tinh ra ngoài, gọi Đại trưởng lão tới.

Nàng còn có một chuyện rất quan trọng.

Vừa vặn mình có được tóc của Tư Dạ Hàn, cũng để cho Đại trưởng lão giúp mình tra một chút, Đường Đường rốt cuộc có phải là con của mình và Tư Dạ Hàn sinh ra hay không?

"Đại trưởng lão, những thiết bị giám định trước đó ông lấy được, vẫn còn chứ?"

Bên trong phòng làm việc, Diệp Oản Oản nhìn chằm chằm Đại trưởng lão, mở miệng hỏi.

Nghe Diệp Oản Oản hỏi vậy, Đại trưởng lão khẽ vuốt cằm, đáp: "Vẫn còn ở đó!"

Mặc dù không rõ lắm vì sao Minh chủ lại nhiều lần cần đến thiết bị giám định thân nhân kia, nhưng nếu Minh chủ đã không nói, Đại trưởng lão tự nhiên cũng sẽ không truy hỏi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net